Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1164 : Victoria

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


Đây là việc Dương Minh dặn tướng quân Kars kêu bác sĩ lấy" đồ chơi" trong người của Victoria ra, sau khi biết được bí mật này từ Babi xong, Dương Minh liền lấy trái bom trong người của Victoria ra.



Cách làm của Dương Minh, làm cho Babi rất kinh ngạc, cho rằng Dương Minh quả thật điên rồi, làm như vậy, chẳng khác nào bỏ qua nhược điểm để khống chế Victoria? Lấy trái bom trong người Victoria ra, chẳng phải là khiến cho nàng trở thành một con ngựa thoát cương, Dương Minh làm sao khống chế được?



Thật ra, chỉ có bản thân Dương Minh là rõ ràng, khống chế một người như vậy, cũng không phải là biện pháp tốt, muốn để cho Victoria phục vụ mình hết lòng, đầu tiên là phải tôn trọng nàng, đương nhiên, là cũng phải có kèm các phương diện khác, ví dụ như dùng thân thủ để khuất phục nàng, mạnh hơn nàng, như vậy thì mới có thể bắt nàng hàng phục được.



Đương nhiên, Babi không biết Dương Minh là một sát thủ, cho nên mới có biểu tình như vậy, dĩ nhiên là Dương Minh không thể nào nói cho Babi rõ chuyện này được, cho nên, Babi chỉ có thể suy diễn rằng, Dương Minh thật sự thích Victoria, cho nên mới dùng phương pháp này để lấy lòng Victoria, muốn thu phục trái tim của Victoria.



"Yên tâm đi, Dương tiên sinh, nàng ta vẫn còn là gái trinh!" Babi nói lấy lòng, hắn ta từ miệng của tướng quân Kars biết được tên của Dương Minh, và cũng biết được thân phận của Dương Minh.



Bởi vì lúc hắn hỏi tướng quân Kars về thân phận của Dương Minh, tướng quân Kars chỉ lên bầu trời, rồi bảo: "Vị trí của tôi, chỉ cần một câu nói của Dương tiên sinh!"



Điều này làm cho Babi kinh ngạc, không dám hỏi nhiều, sợ mình biết càng nhiều thì chết càng nhanh. Cho nên, Babi vội vã đem chuyện quả bom trong người của Victoria nói cho Dương Minh biết.



Bây giờ, hắn nhìn thấy Dương Minh lấy trái bom ra khỏi người của Victoria, cũng chỉ khẳng định suy nghĩ của mình thôi, tuy rằng hắn thừa nhận Victoria rất đẹp, nhưng mà, cũng chỉ là một nô lệ!



Victoria là gái trinh, chuyện này là do tên Ai Cập nói cho hắn biết, Babi cũng không có làm chuyện gì với Victoria cả, bởi vì hắn cho rằng một người có thân phận quý tộc như hắn không thể nào phát sinh quan hệ với một nô lệ. Ngoài ra, Victoria là một cô gái rất kinh khủng, ai mà dám ngủ chung chứ? Lỡ như nửa đêm bị nàng ta giết chết thì sao? Babi chỉ nghĩ thôi mà cũng rùng mình.



Dương Minh nghe Babi nói xong, không khỏi buồn cười, gái trinh? Người này cho rằng mình sẽ làm gì Victoria hay sao?



"Haha, tôi biết rồi!" Dương Minh gật đầu, mặc dù Victoria có phải là gái trinh hay không cũng không liên quan gì đến Dương Minh cả, nhưng trong tiềm thức của hắn, hắn luôn mong rằng sẽ tìm cho Trần Mộng Nghiên các nàng một vệ sĩ sạch sẽ theo nhiều nghĩa, chứ không phải loại người có sinh hoạt cá nhân hỗn loạn.
Chỉ cần những thứ này còn, cho dù lực lượng của Victoria không bằng lúc đầu, thì cũng không sao, vẫn có thể tập lại, còn nếu không mất đi thì sẽ càng mạnh hơn.



Dương Minh cũng đã được huấn luyện, cũng rõ chuyện này, bởi những sự thay đổi của hắn cũng là do Phương Thiên cho hắn, chứ không phải là được huấn luyện từ nhỏ.



Cho dù là như vậy, thì chỉ trong thời gian ngắn thôi Dương Minh cũng đã nắm giữ được kỹ xảo giết người, cái này đã nói lên tầm quan trọng của kỹ xảo, lực lượng chỉ là thứ phụ trợ mà thôi.



"Nàng ta còn hôn mê?" Dương Minh hỏi.



"Đúng vậy, Dương tiên sinh" Bác sĩ kính cẩn hỏi.



"Có bao nhiêu phần trăm tỉnh lại?" Dương Minh hỏi.



"Cái này tôi cũng không thể nói rõ ràng" Bác sĩ thở dài nói: "Cái này chỉ có thể nhìn vào hy vọng sống của cô ta, nếu như mong muốn được sống của cô ta mạnh, vậy thì cô ta có thể tỉnh lại, nhưng nếu không có hy vọng sống, thì cô ta sẽ không thể tỉnh trong đêm nay"



"Vậy tối nay là một đêm quan trọng?" Dương Minh nghe xong, gật đầu hỏi.



"Đúng là có thể nói như vậy, nếu như tối nay mà không tỉnh lại, vậy thì sẽ không còn hy vọng tỉnh lại" Bác sĩ thành thật trả lời: "Nếu như người bệnh không tỉnh dậy, thì sẽ không tính là đã thoát khỏi thời kì nguy hiểm!"



Dương Minh suy nghĩ một chút rồi nói: "Đi thôi, chúng ta đi thăm nàng. à, bây giờ có thể đi thăm được không?"