Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1177 : Một tuồng kịch

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


Dọc đường đi, Ngũ Lang đã trở nên thành thật rất nhiều, đối với loại người mà hắn không thể trêu vào, hắn sẽ không chủ động di trêu chọc. Nhưng mà, Ngũ Lang có chút tò mò, những người này rốt cục làm cái gì, căn bản không giống những người nhập cư trái phép, ngược lại còn giống người có thân phận hơn.



Buổi tối, Dương Minh và Vương Tiếu Yên ở một phòng, Victoria ở một phòng.



Victoria thân là sát thủ, cho nên cũng có thể cảm nhận được sát khí trên người của Vương Tiếu Yên, nhưng mà trên? người Dương Minh thì lại không có cảm giác này, Dương Minh làm cho nàng cảm thấy rất bình thường, không có chổ đặc biệt, nhưng lại có một khí chất đặc biệt, làm cho nàng ngưỡng mộ.



Cái cảm giác này khác với Babi, Babi có khí thế bạo ngược, mà Dương Minh thì lại rất hiền hòa, nhưng lại khiến cho người ta kính nể, có thể, đây là mị lực nhân cách?



Đối với Vương Tiếu Yên, là người phụ nữ của Dương Minh, Victoria cũng có chút kì quái, bởi vì nàng cảm nhận được trên người của Vương Tiếu Yên một khí chất cùng loại, người con gái này, tuyệt đối cũng là một nhân vật nguy hiểm!



Dương Minh kêu nàng phải bảo vệ những người phụ nữ của hắn, nhưng mà Vương Tiếu Yên còn cần bảo vệ sao? Victo-ria rất là buồn bực, Vương Tiếu Yên hẳn là còn ghê gớm hơn mình, căn bản là không cần mình bảo vệ.



Đêm đã khuya, nhưng mà Victoria vẫn chưa ngủ. Một mình nàng ngồi lẳng lặng trên boong tàu, ôm chân, suy nghĩ về chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua, đối với nàng mà nói, đây quả thật là một giấc mộng.



Từ một nô lệ, trở thành một vệ sĩ có tự do, quả thật là một cách biệt rất lớn, làm cho Victoria nhất thời không thể tiếp thu được. Luôn cho rằng đâ là giấc mơ, một khi tỉnh lại, tất cả sẽ biến thành bọt nước.



Ngũ Lang và người da đen ngồi bên phía boong tàu còn lại, mặc dù ngồi cách Victoria xinh đẹp không xa, nhưng mà hắn không dám hó hé cái gì cả. Hắn khám phá ra rằng, cô gái xinh đẹp này càng nguy hiểm hơn cả Vương Tiếu Yên nữa, Vương Tiếu Yên chỉ hù dọa hắn mà thôi, cò Victoria thì thật sự có thể giết hắn!



Sát khí từ ánh mắt của Victoria toát ra ban ngày đã làm cho mỗi lần Ngũ Lang nghĩ đến là thấy sợ.



Bỗng nhiên, ngoài khơi cách đó không xa xuất hiện một ánh đèn chập chờn, Ngũ Lang nhất thời rùng mình, mà người da đen bên cạnh cũng gầm lên một tiếng, nhào về hướng một cái rương cách đó không xa, muốn lấy cây súng săn bên trong ra, nhưng mà, vừa cầm súng săn trong tay thì một con dao đã kề lên cổ hắn.



"Mày cầm súng làm gì?" Là giọng nói của Victoria, không biết lúc nào mà Victoria đã xuất hiện sau lưng của người da đen.



Cái này làm cả hai hoảng sợ, Ngũ Lang vội xua tay giải thích: "Tiểu thư, đối diện là thuyền cướp biển! Thuyền cướp biển! Đang gửi tín hiệu cho chúng ta, nếu không dừng lại, thì sẽ bắn!"



"Thuyền cướp biển? " Victoria nhíu mày, lập lại một lần, nhìn về hướng ánh đèn xa xa kia. Nàng không biết gì về quy tắc nhá đèn trên bên, cho nên cũng không hiểu những tín hiệu này, vừa rồi nhìn thấy người da đen cầm lấy súng, nàng không biết hắn muốn làm gì, cho nên mới cảnh giác, kề dao vào cổ hắn trước.



"Là thuyền cướp biển!" Ngũ Lang gật đầu: "Những người đi lại trên biển, có ai mà không gặp phải cướp biển? Nhưng mà phần lớn đều chỉ cướp tiền, có cái gì đáng giá thì cho bọn chúng là xong chuyện! NHưng mà, nếu có hành động phản kháng, thì sẽ bị bọn họ bắn gục!"



"Đưa súng đây, vào thông báo cho Dương tiên sinh" Victoria cũng không sợ cướp biển gì cả, nàng đương nhiên không coi chúng là đối thủ, theo nàng thấy, cướp biển cũng được, mà cướp cạn cũng được?, chỉ cần nàng muốn giết, thì tên đó sẽ chết thôi.



Người da đen nhìn thoáng qua Ngũ Lang, thấy Ngũ Lang gật đầu, vì thế mới giao khẩu súng săn cho Victoria, thật ra, Ngũ Lang cũng không trông cậy rằng có thể dựa vào khẩu súng này để đẩy lui cướp biển, chỉ là có súng trong tay, sẽ khiến cho lũ cướp biển bớt hung dữ một chút, không đến mức càn quấy thái quá.




Sau khi hết ngạc nhiên, cảm thấy mình có chút may mắn, không có trêu chọc vào Dương Minh, nếu không thì sợ rằng sẽ còn chết thê thảm hơn mấy tên cướp biển này, đám người Dương Minh này là ai? Quả thật là còn hung ác hơn cả cướp biển nữa.



Dương Minh cũng không quan tâm đến mấy cái xác trên thuyền nữa, mà nhảy lên trên thuyền cướp biển, đi đến hướng giọng nói phát ra. Đó là một căn phòng đã được khóa, nhưng mà, dưới một đạp của Dương Minh, cửa phòng như muốn bay đi luôn.



"Cứu mạng…" Người trong phòng vẫn kêu cứu mạng như cũ.



"Không cần kêu, Elise tiểu thư" Dương Minh nhìn thoáng qua cô gái trong phòng: "Người bên ngoài đã bị tôi giết sạch rồi"



"A? Tại sao lại là anh? Dương Minh?" Elise kinh ngạc mở to mắt ra nhìn Dương Minh. còn cái miệng thì đã há thành hình chữ O rồi.



"Đương nhiên là tôi!" Dương Minh gật đầu: "Nếu không nghe thấy giọng nói của cô, cô nghĩ tôi sẽ quản loại chuyện nhàm chán này sao?"



Nếu Dương Minh không nhìn thấy được ngay từ đầu, thì hắn bây giờ đã bị vẻ vô tội của Elise lừa mất rồi. Nhưng mà, đáng tiếc một điều rằng, ngay từ đầu Dương Minh đã có sự cảnh giác với cô gái nhỏ này rồi, hơn nữa bởi vì đã thấy cảnh trước đó, cho nên Dương Minh căn bản là không tin một chút gì về nàng.



Chỉ là, bây giờ Dương Minh vẫn chưa muốn vạch trần nàng, Dương Minh muốn nhìn xem nàng ta rốt cục muốn diễn cái trò gì, cho nên mới làm ra vẻ tự nhiên nói chuyện với Elise.



"Điều này cũng đúng!" Elise than thở: "Xem ra, tôi thật sự phải cảm tạ ông trời, đã để cho tôi gặp anh, nếu không, giống như anh nói, đổi lại là người khác, sẽ không cần quan tâm chuyện vớ vẫn này, cũng không có năng lực để quản. Những người này đều là cướp biển chuyên nghiệp, thân thủ rất lợi hại, người bình thường thật đúng là không đánh lại họ"



"Em làm sao mà biết tôi đánh lại họ?" Dương Minh cười như không cười nhìn Elise.



"Ơ?" Elise sửng sốt, sau đó nói: "Đương nhiên là nghe chú Feng nói, anh rất lợi hại"



"Thật không?" Dương Minh cũng không nói gì nữa, bởi vì Dương Minh đã xác định rồi, Elise có vấn đề, tuyệt đối là có vấn đề!



Quay lại một chút, lúc mà Dương Minh nhìn từ cửa sổ ra, thì thấy được cảnh này, Elise không phải bị gia? m trong phòng, mà đang ở một chổ trên boong thuyền, dặn dò thằng một mắt cái gì đó!



Lúc đó, bởi vì Dương Minh sốt ruột, cho nên không có đọc môi ngữ của bọn họ, hơn nữa bọn họ nói chuyện cũng dùng tiếng Anh, tốc độ rất nhanh, cho nên Dương Minh không thể nào đọc hiểu dễ dàng như tiếng mẹ đẻ của mình, cho nên hắn cũng không biết Elise nói cái gì.



Nhưng mà, cái này cũng không ảnh hưởng đến phán đoán của Dương Minh. Sau khi dặn dò thằng một mắt xong, Elise mới tự giam mình trong phòng, từ thái độ của tên một mắt đối với nàng, có thể thấy rõ, cả hai đều cùng một người!



Cái này căn bản là một tuồng kịch!