Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1179 : Trên đường trở về
Ngày đăng: 11:36 19/04/20
Xuống khỏi thuyền, vẫn là cái vùng đất mù mịt, trải qua mười mấy tiếng hành trình nữa, người đón bọn họ vẫn là Lý mập mạp.
"Dương Minh!" Lý mập mạp bước đến chổ máy bón của Dương Minh, nói: "Cậu đã về!"
"Ừ, tôi đã về, ông mập!" Dương Minh cười cười ôm lấy ông ta, tình cảm của Dương Minh và Lý mập mạp không thể dùng lợi ích để đo đạc, trải qua cuộc chiến sinh tử, tình hữu nghị của hai người đã không còn cái gì phá được nữa.
"Rốt cục đã có thể yên tâm rồi!" Lý mập mạp thở phào nói: "Tôi còn lo lắng rằng cậu xảy ra chuyện dọc đường đi chứ. Phải biết rằng, bên kia không phải là phạm vi khống chế của tôi"
"Không có gì, quả thật là có một tên không an phận, nhưng mà bị? dạy dỗ một chút, cũng trở nên thành thật hơn rồi!" Dương Minh nhún vai nói.
"Haha!" Lý mập mạp đã nhìn thấy thân thủ của Dương Minh, cho nên cũng hiểu rõ, ai có thể chiếm được tiện nghi của Dương Minh?
"Thế cục bên này đã ổn định chưa?" Dương Minh vừa đi vừa hỏi.
"Đã ổn rồi, toàn bộ bên trong đã bị tôi xử lý" Lý mập mạp nói: "Sau này muốn đi ra ngoài, cứ trực tiếp đến tìm tôi"
"Tôi có thể đi mấy lần chứ?" Dương Minh cười khổ nói: "Lần này về nước, không biết bao giờ mới gặp lại"
"Đúng vậy!" Lý mập mạp cũng có chút xúc động, lúc trước ông ta chia tay với Phương Thiên, gặp lại cũng đã là mười năm sau rồi, vả lại đời người có mấy cái mười năm?
"Nhưng mà, ông có thể mang vợ của ông về nước được mà" Dương Minh thấy Lý mập mạp thương cảm, vỗ vỗ vai của ông ta, nói.
"Tôi sẽ!" Lý mập mạp nói đến đây, dừng lại một chút, muốn nói tiếp cái gì đó nhưng lại thôi.
"Ông mập, sao vậy? Có phải là có chuyện gì không?" Dương Minh cũng nhìn thấy Lý mập mạp do dự, vì thế hỏi.
"Dương Minh, lão ca có chuyện muốn cầu xin cậu, nhưng mà, tôi cũng biết, chuyện này đối với cậu rất phiền, cho nên tôi không biết nên mở miệng thế nào!" Lý mập mạp thở dài, chậm rãi nói.
"Quả nhiên là có chuyện!" Dương Minh vỗ vai của Lý mập mạp, nói: "Ông mập, có chuyện gì thì ức nói đi, quan hệ của chúng ta, từ trong sống chết mà có, không có gì là không thể nói, nếu như là chuyện tôi có thể giúp, vậy tôi nhất định sẽ giúp ông"
Lý mập mạp nghe Dương Minh nói xong, trong lòng rung động, quả thật quan hệ của ông ta và Dương Minh không thể bị thay thế được, bởi vì những việc xảy ra bên trong đã định trước một đoạn cảm tình bền chắc không thể bị phá vỡ.
Tuy rằng Dương Minh trợ giúp hơi nhiều, nhưng mà, là chiến hữu chung một chiến trận, sao có thể phân biệt mấy cái này?
"Thật ra, chuyện là như vậy…" Lý mập mạp nói: "Tôi cũng không muốn khi cậu vừa xuống máy bay lại nói ngay chuyện này, nhưng mà cậu muốn đi nhanh, cho nên tôi không thể không nói"
"Lý mập mạp, sao ông lại biến thành một người lề mề như vậy? Có chuyện gì cứ nói!" Dương Minh đá Lý mập mạp một cái, cười nói: "Sao ông lại lộn xộn quá vậy?"
"Được rồi, vậy tôi nói thẳng!" Lý mập mạp cắn răng nói: "Dương lão đệ… thôi được rồi, lát nữa đợi Dương Mỹ nói với cậu!"
"Không phải, thưa thầy, là nhiệm vụ đầu tiên, con vẫn chưa hoàn thành" Vương Khắc Tiến bất đắc dĩ nói. Tuy rằng hắn biết, nói như vậy, thì huấn luyện viên sẽ thất vọng nhiều lắm, nhưng mà hắn không thể nói dối được.
"Nhiệm vụ thứ nhất? Cái nhiệm vụ ám sát một sinh viên và bạn gái của hắn?" Huấn luyện viên sửng sốt, khó tin hỏi: "Nhiệm vụ đơn giản như vậy, tại sao còn chưa hoàn thành?"
"Đơn giản thì quả thật rất đơn giản, chỉ là con ngồi trấn thủ nhiều ngày như vậy, cũng không thấy mục tiêu xuất hiện" Trong lòng Vương Khắc Tiến đã cực kì hận Dương Minh, tất cả là tại Dương Minh không xuất hiện, làm cho hắn lâm vào cảnh này, nếu mà không được đại sư thúc thu nhận làm đồ đệ, thì tất cả công sức trước kia đều uổng phí.
Cho nên, Vương Khắc Tiến đem tất cả tội lỗi đổ lên đầu của Dương Minh, bây giờ hắn hận không thể băm Dương Minh ra làm ngàn mảnh.
"Thì ra là vậy" Huấn luyện viên nghe xong, liền nói: "Vậy cũng không thể trách con, nhưng mà, con cần phải nhanh lên một chút, nhiệm vụ này đã nhận lâu rồi, mà vẫn chưa thông báo cho người ra một tin gì cả, cái này sẽ làm ảnh hưởng đến uy tín của chúng ta"
"Con hiểu rồi, thưa thầy, thầy cứ yên tâm, con sẽ khẩn trương lên" Vương Khắc Tiến nói.
"Được, có tin gì thì cứ liên hệ với ta" Huấn luyện viên nói.
…………………………….
Đầu tiên Dương Minh để Victoria và Elise ở tại khách sạn của Quách Kiện Siêu, khách sạn này cũng đã được sửa chữa, đổi tên lại thành khách sạn Danh Dương quốc tế, được cấp giấy chứng nhận là khách sạn năm sao.
(Câu hỏi tiếp theo nè: Khách sạn của Quách Kiện Siêu là khách sạn nào? Mọi cái vẫn như cũ nha)
Victoria không có bất kì ý kiến nào, nàng chỉ cần một chổ ở ổn định được rồi, và nàng cũng hiểu Dương Minh cần một ít thời gian để tạo ra một thân phận cho nàng, cho nên cũng không khẩn trương.
Còn Dương Hoa, thì cũng có suy nghĩ không khác gì Victoria, chỉ là ở trong một khá? ch sạn xa hoa như vậy, nàng ta không mấy thích ứng thôi, nhìn thấy căn phòng rực rỡ trước mắt, so với những căn nhà cũ bên kia, quả thật là cách một trời một vực.
Dương Hoa cho đến bây giờ đã hiểu rõ, tại sao lại có nhiều cô gái sống chết gì cũng đòi lấy chồng bên này, thế giới bên này, quả thật là một thế giới khác biệt.
Nhìn thấy bộ dáng cẩn thận của phục vụ, Dương Hoa cũng hiểu rõ, Dương Minh khẳng định là một người cực kỳ có quyền thế, nghĩ đến anh rể cũng rất có quyền thế, nhưng mà so ra, thì anh rể vẫn còn kém một ít.
Dương Hoa cũng không phải là loại con gái tham hố hư vinh, nàng nghĩ nhiều như vậy, cũng chỉ là muốn chị gái Dương Mỹ qua bên này, hưởng thụ cuộc sống bên này, chị gái không lớn hơn mình bao nhiêu, nhưng mà những cái chị ấy phải chịu đựng, lớn hơn mình rất nhiều!
Còn Elise? Hiển nhiên là đã quen với việc ở trong một khách sạn như vậy, cho nên cũng không có gì là không thích ứng cả, chỉ là thấy Dương Minh thả nàng ta ở đây xong rồi hờ hững, có chút căm tức mà thôi.
Lúc mà Dương Minh đi, đều có dặn dò Victoria và Dương Hoa, chỉ riêng mình nàng là không nói cái gì. Đây hiển nhiên không phải là do Dương Minh quên, mà Dương Minh đang cố ý, Dương Minh muốn áp dụng biện pháp đối xử lạnh với nàng.
Đương nhiên, Dương Minh cũng khẳng định rõ ràng, với thân phận và tài phú của Elise, thì đến Tùng Giang sẽ không cần Dương Minh phải cung cấp hay trợ giúp cái gì, còn về phần cùng đi học với mình, nàng ta cũng có thể tự xoay sở được.
"Anh, em đã đến Tùng Giang" ………………………