Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1196 : Bất ngờ mới đến
Ngày đăng: 11:37 19/04/20
"Tìm hồ sơ của Chu Giai Giai cho tôi xem" Lý Bác Lượng đi rồi, cái tên" Chu Giai Giai" này vẫn cứ lẩn quẩn trong dầu của Tiếu Tình, càng nghĩ càng thấy quen thuộc, tựa hồ đã nghe ở đâu đó.
Nhưng mà, mấy ngày nay bận đến tối đầu tối mặt, cho nên Tiếu Tình nghĩ mãi cũng không ra là đã nghe cái tên này ở đâu, nhưng rồi lại không yên tâm, nghĩ rằng cái tên này tựa hồ đại biểu cho cái gì đó. Vì thế nhờ Tôn Đức Mậu đem hồ sinh cá nhân của Chu Giai Giai đến.
Chủ nhiệm hệ đương nhiên có quyền xem hồ sơ cá nhân của một sinh viên trong hệ, nhưng mà, cũng chỉ có thể xem trong hệ của mình, còn đối với sinh viên hệ khác, Tiếu Tình hiển nhiên là không có quyền coi rồi.
"Ơ?" Tôn Đức Mậu sửng sốt, vô cùng kinh ngạc, tại sao Tiếu Tình lại đột nhiên quan tâm đến một sinh viên. Vừa rồi lúc Lý Bác Lượng đề cử Chu Giai Giai này tham gia, Tôn Đức Mậu còn giận Lý Bác Lượng không hiểu chuyện, làm trò trước mặt chủ nhiệm hệ, nếu như mình tự tiện dùng quyền hạn để làm rối kỷ cương, bị Tiếu Tình thấy thì không tốt.
Nếu như đổi lại là lúc khác, Tôn Đức Mậu có thể sẽ giúp Lý Bác Lượng một chút. Nhưng mà, bây giờ Tôn Đức Mậu không ngờ rằng, Tiếu Tình lại yêu cầu mình đi điều tra hồ sinh của một sinh viên.
Nhưng mà, nếu là Tiếu Tình yêu cầu, Tôn Đức Mậu đương nhiên là nghe lời, vội vã lên mạng, truy cập vào trang số liệu của trường. Nhập vào tên và mập mã của mình, tiếp vào trong mục hồ sơ sinh viên, dễ dàng tìm thấy tư liệu và hồ sơ của Chu Giai Giai.
"Tiếu chủ nhiệm, đây là hồ sơ của Chu Giai Giai" Tôn Đức Mậu chỉ vào màn hình, nói.
Ảnh chụp của Chu Giai Giai rất khả ái, nụ cười trên mặt rất ngọt ngào, lộ ra hai má lúm đồng tiền, Tôn Đức Mậu nhìn thấy mà khen hoài không dứt, quả nhiên là một cô bé xinh đẹp, hèn chi Lý Bác Lượng lại cố gắng như vậy, xem ra Lý Bác Lượng muốn kết bạn với người ta! Nếu có cơ hội, mình cần phải giúp đỡ Lý Bác Lượng một chút mới được!"
Sinh viên hệ máy tính năm một, Tiếu Tình hơi kinh ngạc, đây không phải là bạn học cùng ban với Dương Minh hay sao? Thật ra, một ban trong đại học, không khác gì một lớp trong trường học, đi học, sinh hoạt trong và ngoài khoá đều tiến hành cùng một chổ, ngay cả chủ nhiệm lớp cũng chỉ có một người, bình thường cũng học một chương trình học, ngay cả chương trình thi cũng giống nhau.
Nhìn thấy khuôn mặt của Chu Giai Giai, Tiếu Tình càng thêm khả định nghi ngờ của mình! Nàng rốt cục đã nhớ ra Chu Giai Giai là ai rồi! Lần trước, lúc đi cùng Tôn Khiết, gặp phải Dư? ơng Minh ở quán cơm, có nhìn thấy Chu Giai Giai.
Mà chuyện cũ của Chu Giai Giai, nàng cũng biết được từ miệng của Dương Minh. Đây là một cô gái vì tình yêu mà phấn đấu quên mình, thậm chi không tiếc hy sinh bản thân để đỡ một viên đạn cho Dương Minh, điều này làm cho Tiếu Tình cảm kích và kính nể từ trong đáy lòng! Thì ra là nàng! Nhưng mà, Chu Giai Giai tự nhiên lại có hứng thú với đề tài này? Chuyện này có vẻ rất kì quái? Nếu như Chu Giai Giai thật sự cảm thấy hứng thú với đề tài này, vậy thật ra lại là một cơ hội không tồi, tuy rằng Tiếu Tình là chị nuôi của Dương Minh, nhưng mà cũng không hy vọng có một ngày nào đó sẽ được quang minh chính đại đi cùng một chổ với Dương Minh. Nhưng mà, trong lòng nàng cũng luôn hy vọng thân phận của mình được chấm nhận, cho dù chỉ là một chút cũng được.
Có thể tiếp xúc nhiều với các cô bạn gái nhỏ của Dương Minh, cũng là một lựa chọn đúng đắn. Nếu như Chu Giai Giai thật sự có hứng thú với kỹ thuật máy tính như vậy, tin rằng với tri thức của mình khẳng định là sẽ nhanh chóng được Chu Giai Giai cho phép. Nếu thật sự có một ngày như vậy, mình có thể dung nhập vào trong gia đình của Dương Minh, như vậy thì Chu Giai Giai khẳng định sẽ ủng hộ mình.
Tiếu Tình cho đến bây giờ cũng chưa từng nghĩ sẽ tranh quyền đoạt vị gì trong hậu cung cả, có thể được các cô bạn gái nhỏ của Dương Minh cho phép thôi, cũng đã là nguyện vọng lớn nhất của nàng.
Cho nên, nghĩ đến đây, Tiếu Tình liền nói với Tôn Đức Mậu: "Chu Giai Giai này, thành tích thế nào?" Tôn Đức Mậu nhanh chóng mở phiếu điểm của Chu Giai Giai ra, phát hiện ra thành tích học tập và điểm thi của Chu Giai Giai đều thuộc loại ưu tú! Điều này làm cho Tôn Đức Mậu rất kinh ngạc! Phải biết rằng, thi được sáu mươi điểm torng một học kỳ tại đại học, nhất là đối với những sinh viên năm nhất vừa mới thi đậu kỳ thi đại học xong, cũng đã là một chuyện rất giỏi rồi.
Cô gái Chu Giai Giai này, lại có thể đạt được một thành tích kiêu ngạo như vậy trong chuyên ngành của mình, cũng rất là hiếm có, nhất là thành tích tổng hợp, lại được đến 151 điểm, điều này làm cho ngay cả Tiếu Tình cũng bất ngờ. Những người đạt hơn 100 điểm, tuy rằng không nhiều, nhưng mà cũng không hiếm, cho nên cũng không gây bất ngờ mấy. Dù sao thì đề thi cũng nằm trong sách vở hết rồi, chỉ cần chăm chú nghe giảng và về nhà chịu khó đọc sách là sẽ có được thành tích tốt thôi, bao gồm cả đề thi học kỳ cũng thế, đáp án đều có sẵn trong sách vở hết cả rồi, chỉ cần học kỹ, là có thể thuận lợi qua cửa.
Nhưng mà được đến 151 điểm thì như vậy đã ngoài việc đại biểu cho việc hoàn thành khóa thực nghiệm, còn dư ra đến 51 điểm! Thường thì, trong các cuộc kiểm tra thực nghiệm, yêu cầu người làm phải biết ra một chương trình do mình tự thiết kế. Loại đề bài không có tiêu chuẩn đáp án này, hoàn toàn là dựa vào sự sáng tác của người làm, chỉ cần viết ra một chương trình có thể điều chỉnh thành công, thì coi như là qua ải.
"Chị đã xem thành tích học tập của em, cảm thấy chương trình vá lỗi của em vô cùng độc đáo, cho nên, chị quyết định để em tham gia vào đề tài nghiên cứu lần này của chúng ta" Tiếu Tình nói.
"Cảm ơn Tiếu chủ nhiệm!" Cái hy vọng vụt mất rồi lại chợt đến này làm cho Chu Giai Giai vô cùng hài lòng: "Em nhất định sẽ quý trọng cơ hội này"
"Chiều nay, em đến văn phòng làm việc của hệ máy tính, đến phòng làm việc của chị báo danh" Tiếu Tình nói: "Phòng của chị ở lầu ba, nếu em không tìm thấy chị, có thể gọi vào số điện thoại này, đây là số điện thoại di động của chị"
"Vâng, em lập tức qua ngay" Chu Giai Giai vô cùng hài lòng, mình rốt cục đã có thể gia tham vào hoạt động nghiên cứu lớn rồi, đây l? à một cơ hội vô cùng hiếm có.
"Giai Giai, ban sao thế? Nghe điện thoại mà kích động vậy sao?" Trần Mộng Nghiên tò mò nhìn Chu Giai Giai, hỏi.
"Mộng nghiên, là Tiếu chủ nhiệm hệ của mình, vừa gọi điện cho mình biết, muốn em tham gia vào đề tài nghiên cứu lần này! Đây là một cơ hội vô cùng hiếm có, mình đương nhiên là kích động rồi!" Chu Giai Giai hưng phấn nói: "Hồi nãy, mình có đến đăng ký, nhưng mà người ta nói rằng, cái đề tài nghiên cứu lần này chỉ nhận nghiên cứu sinh thôi, không chọn những sinh viên chưa tốt nghiệp, sau đó có người giúp mình vào nói với lãnh đạo bên trong, nhưng cũng không được. Vốn cho rằng đã hết hy vọng rồi, kết quả là, vừa rồi chủ nhiệm hệ tự mình gọi điện cho mình, thật sự khiến mình kinh ngạc"
"À, là như thế" Trần Mộng Nghiên gật đầu, nàng ta cũng biết Chu Giai Giai có hứng thú đặc biệt với máy tính, vì vậy nói: "Vậy chúc mừng bạn"
"Ừ, mình lập tức đến phòng làm việc của chủ nhiệm để báo danh" Chu Giai Giai gật đầu nói.
"Đúng rồi, vừa rồi bạn nói chủ nhiệm hệ của em là Tiếu chủ nhiệm? " Trần Mộng Nghiên bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, hỏi.
"Đúng vậy, thì sao?" Chu Giai Giai nhìn thấy vẻ kì quái của Trần Mộng Nghiên, hỏi.
"Hì hì, mình biết vì sao lúc đầu bạn bị từ chối, nhưng lại được phép tham gia rồi" Trần Mộng Nghiên cười nói.
"Sao thế? Mộng Nghiên, bạn biết nguyên nhân?" Chu Giai Giai kì quái hỏi.
"Mình…" Trần Mộng Nghiên đang muốn nói, bỗng nhiên nhìn thấy Kinh Tiểu Lộ bên cạnh, vội vã nói: "Một lát nữa nói"
Kinh Tiểu Lộ đương nhiên cũng nhìn ra, Trần Mộng Nghiên đang muốn nói chuyện bí ẩn, chỉ có thể chia xè với chị em trong nhà thôi, Kinh Tiểu Lộ bây giờ còn là một người ngoài, cho nên không thể nói cho nghe được! TUy rằng trong lòng Kinh Tiểu Lộ có chút chua xót, nhưng mà cũng hiểu ý cười cười: "Giai Giai, Mộng Nghiên, Chỉ Vận, mình đi trước, buổi chiều còn có khoá, phải về phòng ngủ chuẩn bị một chút" Trải qua bữa ăn trưa, quan hệ của Kinh Tiểu Lộ với ba người cũng đã trở nên thân thuộc hơn một chút, nàng ta thấy rằng, làm chuyện gì cũng cần phải có quá trình, nàng ta chỉ hy vọng Trần Mộng Nghiên các nàng có thể chấp nhận mình như một thành viên trong gia đình mà thôi.
"Ừ, vậy bạn đi trước đi" Trần Mộng Nghiên và Chu Giai Giai, Chu Giai Giai đều chào tạm biệt Kinh Tiểu Lộ.