Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1218 : Điều chế cổ độc

Ngày đăng: 11:37 19/04/20


Kinh Tiểu Lộ đem cái laptop qua, Dương Minh cũng lấy cái thẻ nhớ trong máy ảnh của Victoria, bỏ vào trong cái đầu đọc thẻ nhớ. Cái laptop này cũng là do Quách Kiện Siêu cố ý chuẩn bị cho Dương Minh, là loại tương đối tiên tiến, cho nên muốn đọc một cái thẻ nhớ cũng không có nhiều phiền phức.



Dương Minh mở cái thẻ nhớ ra, nhưng mà, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt của hắn lại chính là" ảnh tự sướng" chụp vào gương của Victoria!



Dương Minh nhìn bức ảnh, rồi lại nhìn Victoria, có chút kinh ngạc, một cô gái, bất kỳ là thân phận gì, cũng đều có lòng yêu cái đẹp cả, Victoria tuy là một sát thủ nhưng cũng không ngoại lệ.



Victoria nhất thời xấu hổ, mặt đỏ lên, nói: "Tôi chỉ thử nghiệm xem cái máy ảnh này có dùng được hay không, tìm một ít cảm giác chụp ảnh mà thôi. những cái này. xóa đi!"



"Xóa thì không cần đâu!" Dương Minh cười cười, cũng không chọc Victoria nữa, mà tiếp tục coi những tấm sau, quả nhiên, chỉ có tấm đầu tiên là ảnh tự sướng của Victoria, phía sau là một số bức ảnh chụp cảnh bên ngoài, hiển nhiên cũng là do Victoria dùng để thử nghiệm, nhưng mà, cảnh này phần lớn cũng chỉ là hành lang của khách sạn hay trong phòng, hiển nhiên là Victoria muốn tập cảm giác chụp ảnh rồi, trong vài tình huống lén lút, không thể lấy máy ảnh ra, cho nên chỉ có thể chụp mù, chụp mù ở đây nghĩa là không cần phải cầm máy ảnh đưa lên mặt, cầm trên tay và cảm giác khung ảnh đã cố định và chụp lại nó, không bị méo mó hình ảnh hay lệch góc độ của tấm ảnh, phỏng chừng là Victoria đang muốn tập cảm giác này. Quả nhiên, Victoria thấy vậy liền nói: "Đây là lúc tôi tập chụp hình" Dương Minh lại cười cười, tiếp tục bấm qua, nhưng mà, con mắt của hắn nhanh chóng ngưng đọng lại trên màn hình: "Hoàng Hữu Tài?" Dương Minh trừng to mắt ra, nhìn vào bức ảnh bên trong máy tính, có cảm giác như hóa đá vậy: "Đây là người Elise gặp?"



"Là một người trong số đó. sao thế, có gì không thích hợp sao?" Victoria cũng nhìn thấy biểu tình của Dương Minh không bình thường, cho nên liền hỏi.



"không có gì." Dương Minh cứ nghĩ người nhằm vào mình là một người có thân phận, nhưng làm thế nào cũng không ngờ lại chính là Hoàng Hữu Tài, một con cá lọt lướt!



Victoria cũng không nghe nói qua về Hoàng Hữu Tài, nhưng mà Kinh Tiểu Lộ thì lại quen thuộc cái tên này, trước đó khi Dương Minh kể về chuyện của Vương Tích Phạm, có nhắc đến một nhân vật sống động trong câu chuyện, không ngờ rằng lại là người trong bức ảnh này.



"Người này là Hoàng Hữu Tài?" Kinh Tiểu Lộ cũng biết chuyện của Elise, cũng biết Elise có khả năng là người của ông chủ phía sau, nhưng mà, ông chủ phía sau có phải là Hoàng Hữu Tài không? Cái này không phải là quá kịch tính sao?



Theo Kinh Tiểu Lộ nghĩ, Hoàng Hữu Tài cùng lắm chỉ là một quân sư mà thôi, ngoại trừ việc bày ra những âm mưu độc ác nham hiểm, thì cũng không thể làm được chuyện lớn gì, sao có khả năng biết thành ông chủ sau lưng được? Và còn làm ra nhiều chuyện chỉ nhằm vào Dương Minh chứ? Bây giờ không xét nhiều vấn đề, cứ cho rằng hắn là người đứng sau tất cả sự việc, thì hắn có năng lực sao?




"Loại cổ độc này à, rất đơn giản" Trương Trí Thâm nghe xong, cũng vui vẻ đáp: "cái này là loại cổ độc đơn giản nhất, trong Miêu tộc hầu như ai cũng điều chế được, Dương ca cần loại cổ bao nhiêu lâu mới phát tác?"



"Ừ, bây giờ tôi cần gấp loại phát tác trong một ngày một đêm, sau này có thể là sẽ lâu một chút" Dương Minhnói.



"không có vấn đề, lúc nào cần?" Trương Trí Thâm gật đầu hỏi.



"Bây giờ được không?" Dương Minh hỏi.



"Bây giờ à. vậy tôi phải gọi Tiểu Tề rời giường giúp tôi rồi" Trương Trí Thâm nói xong, liền đứng dậy, đi đến phòng ngủ gọi bạn gái Tiểu Tề của mình dậy. Hắn ta cũng hiểu, giữa đêm mà Dương Minh còn tìm đến đây cần cổ độc, khẳng định là có chuyện rất quan trọng.



Tuy rằng Dương Minh cảm thấy có lỗi với Trương Trí Thâm, nhưng mà chuyện này quả thật không thể chậm trễ được, cũng đành phải để hai người bọn họ thức khuya đẩy nhanh tốc độ.



Tiểu Tề bị đánh thức dậy, nghe nói là Dương Minh có chuyện cần nhờ, không một câu oán than, chỉ ngáp một cái, rồi nhanh chóng cùng Trương Trí Thâm làm việc.



Lúc này, Trương Trí Thâm ở lại Tùng Giang, đã co 1mang theo rất nhiều thứ của cổ thuật, sau đó cũng vận chuyển rất nhiều nguyên liệu dùng để điều chế cổ độc đến đây nữa.



Mà loại cổ độc Dương Minh cần, lại là loại bình thường nhất, cho nên Trương Trí Thâm và Tiểu Tề nhanh chóng điều chế ra, chỉ là Dương Minh cần nhiều, cho nên phải tốn một chút công sức.