Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1220 : Trước khi đi Đông Hải

Ngày đăng: 11:37 19/04/20


Những món ăn sáng kiểu cũ này như dầu cháo quẩy, bánh tiêu, đậu hũ não, sữa đậu nành này nọ, nhưng bởi vì giá quá rẻ, không thể kiếm ra tiền, không bằng bán cháo ăn liền còn kiếm được nhiều hơn, cho nên trên cơ bản là không còn ai bán món này cả, nhưng thật ra cũng có người không thích phát tài, chỉ muốn sống lại cuộc sống ngày xưa, như vậy cũng rất thỏa mãn rồi.



Sau khi bọn họ dời đi, là Lâm Chỉ Vận nói cho Dương Minh biết, bởi vì ông chủ quán này cũng biết một người bạn của Dương Minh thích ăn mù tạc mỡ.



Những người này đều biết rằng, sở dĩ có thể được bồi thường nhiều tiền như vậy, cũng bởi vì có liên quan đến Dương Minh, nếu không phải là công ty của Dương Minh tiếp quản thay cho công ty của Ngụy Đức Khang, như vậy thì bọn họ căn bản là không lấy được nhiều tiền như vậy, cho nên bọn họ cảm kích Dương Minh rất nhiều.



Dương Minh biết rõ địa chỉ, nhưng mà chưa từng đi đến bao giờ, lần này mang theo Hạ Tuyết đến đây.



Quán ăn này bán những món ăn sáng kiểu cũ, vị trí cũng không tốt, không nằm trong khu náo nhiệt, mà là nằm ở mặt tiền một khu nhà tương đối hẻo lánh.



Dừng xe lại trước cửa quán, khiến cho những người dân xung quanh kinh ngạc, người đến đây ăn hầu hết đều là dân xung quanh, thu nhập không cao lắm, mà bây giờ tự nhiên lại có một chiếc xe sang trọng dừng ở đây, đương nhiên là khiến cho người ta kinh ngạc rồi.



Dương Minh và Hạ Tuyết xuống xe, đi vào trong quán, ông chủ lão Ngô đang bận làm dầu cháo quẩy, ngẩng đầu lên nhìn thấy Dương Minh, vội vàng bỏ việc trong tay xuống, tự mình đi ra: "Dương tiên sinh, cậu rốt cục đã đến rồi! Chúng tôi vẫn muốn cảm tạ cậu, nhưng mà vẫn chưa có cơ hội!"



"Ông chủ Ngô, xin đừng khách khí, con và bạn của con chỉ đến ăn sáng thôi, ông cứ làm việc của ông đi!" Dương Minh cười nói.



"Mau ngồi đi, ngồi đi!" Ông chủ Ngô đi dọn bàn, lau lại cái bàn, sau đó hỏi: "Ăn cái gì, tôi đi làm cho"



"Cho con một ít bánh tiêu và sữa đậu nành là được" Dương Minh nói.



"Được"! Ông chủ Ngô nói xong, liền quay vào làm.



Khách trong quán đều rất ngạc nhiên, ông chủ Ngô làm sao mà quen biết với một kẻ có tiền như vậy? Nhưng mà cũng không ai hỏi nhiều.



Bánh tiêu nhanh chóng được đưa lên, là do chính tay ông chủ Ngô tự làm, sữa đậu nành cũng nóng hổi luôn.
"Mấy ngày nay tôi cần ra ngoài một chút, anh kiếm thời gian, điều chế thuốc giải khống chế cổ độc lại lâu một chút, cũng khoảng ba mươi liều là đủ" Dương Minh dặn dò Trương Trí Thâm.



"Tốt, Dương ca yên tâm, chuyện này cứ giao cho tôi" Trương Trí Thâm gật đầu đáp ứng.



Kết hợp lợi ích, là loại ít bền chắc nhất, nếu có ngày không còn lợi ích nữa, vậy thì sự kết hợp này cũng nhanh chóng tan rã, điểm này, Dương Minh vô cùng rõ ràng.



Nếu Điền Long có thể thu mua những người này, thì Dương Minh cũng có thể thu mua những người này, nhưng mà không có bản đảm là sẽ thu mua được những tâm phúc của Điền Long, không bảo đảm là bọn họ sẽ không nói lại cho Điền Long bie1t, như vậy thì hành động của Dương Minh coi như là vô ích.



Còn Điền Long thì dùng phương pháp cây gậy và củ cà rốt để mua chuộc người khác, có rất nhiều người bị Điền Long nắm nhược điểm trong tay, để cho bọn họ phải phản lại Tôn Hồng Quân.



Cho nên, nếu Dương Minh muốn xúi giục những người này, chỉ có một khả năng, chính là bắt bọn họ phải phản, còn nếu muốn tiếp tục đi theo Điền Long, thì chỉ có một con đường chết.



Chỉ có nắm giữ được an toàn của bản thân họ và người nhà của họ, thì bọn họ mới cắn răng theo Dương Minh làm phản Điền Long.



Tuy rằng Dương Minh biết điểm huyệt, sẽ làm cho những người này sống không bằng chét, nhưng mà, cái này chỉ được m ột lúc thôi, Dương Minh còn cần bọn họ phải làm việc cho mình, cũng không thể giết bọn họ được.



Uy hiếp như vậy, tuy rằng có thể khiến cho bọn họ khắc cốt ghi tâm, nhưng mà lại không tuyệt đối, lỡ như có người ôm tâm lý may mắn, tiếp tục đi theo Điền Long, vậy thì xong.



Cho nên, Dương Minh muốn uy hiếp thực tế, bọn họ chỉ khi nào bị uy hiếp thực tế, mới không dám làm loạn thôi.



Buổi chiều một giờ, Dương Minh nhận được điện thoại của Hạ Tuyết, bên Hạ Tuyết đã xong việc, hỏi Dương Minh có thể đi hay chưa, bên Dương Minh cũng đã chuẩn bị thỏa đáng rồi, vì thế liền lái xe đến đón Hạ Tuyết, cùng nhau đi Đông Hải.



Để Hạ Tuyết cùng đi, bởi vì thân phận của Dương Minh hơi đặc biệt, không thể nào tiết lộ với nhiều người được.