Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1226 : Đoàn tụ tại địa ngục
Ngày đăng: 11:37 19/04/20
Đi đến gần chung cư bên cạnh hồ, Dương Minh đậu xe lại một chổ ít người, sử dụng dị năng quan sát nơi ở của Vương Bình Nhâm trong tư liệu của Tiểu Mã.
Chổ ở của Vương Bình Nhâm nằm ở tầng mười sáu của chung cư, là vị trí ở giữa, coi như không tồi.
Nhà ở đây theo kiểu ba phòng ngủ một phòng khách, thiết bị lắp đặt bên trong và điện nước đều không tồi, Dương Minh dùng dị năng quan sát một chút, kiểm tra tình hình bên trong, Vương Bình Nhâm vẫn chưa về nhà.
Nhưng mà, cũng khó trách, mấy ngày nay bên phía Điền Long có rất nhiều chuyện, Vương Bình Nhâm bận việc đến khuya mới về cũng là bình thường.
Nếu như đã đến đây ôm cây đợi thỏ, Dương Minh cũng không cần khẩn trương, vì khẩn trương cũng không làm gì được cả, mà bởi vì thời gian có hạn, cho nên Dương Minh không thể đi đến chổ khác tìm Vương Bình Nhâm được, trong tình huống như vậy, Điền Long và Vương Bình Nhâm sẽ không xuất hiện trong công ty của Tôn gia làm gì, nếu kế hoạch đã bại lộ, như vậy thì Điền Long sẽ trở nên cẩn thận.
Điền Long muốn trốn, khẳng định là bây giờ sẽ không ở những nơi mà Dương Minh biết được! Đột nhiên, Dương Minh vỗ đầu cái bốp! Nếu như theo phân tích của mình, thì Vương Bình Nhâm cũng không có khả năng trở về nhà được! Vương Bình Nhâm là một nhân vật bên cạnh Điền Long, mà Điền Long cẩn thận như vậy, thì Vương Bình Nhâm càng không có lý do để không cẩn thận!
Nghĩ đến đây, Dương Minh nhất thời có chút chán nản, tự cho đây là hành động thông minh, nhưng bởi vì một cái quên nho nhỏ mà làm ra một sai lần không nhỏ trong chuyện quan trọng lần này.
Sau khi hối hận, Dương Minh cũng bình tĩnh lại, cẩn thận xem xét tư liệu của Tiểu Mã, cẩn thận xem xét những nơi mà Vương Bình Nhâm có thể đến.
Bên trong tiểu khu này, cũng không phải là chổ nhất thiết phải quay về, Vương Bình Nhâm đi mấy ngày cũng hoàn toàn không có ảnh hưởng, hắn ta có thể ở khách sạn được mà.
Chổ nào, Vương Bình Nhâm đang ở chổ nào? Bây giờ Vương Bình Nhâm khẳng định cũng giống như Điền Long, hành tung không thể xác định được, mình muốn tìm hắn thì khó càng thêm khó, có thể Vương Bình Nhâm còn có chổ để đi sao? Nói cách khác, hắn ta cũng không cần phải trở về đây làm gì!
Dương Minh lâ vào trầm tư, bởi vì hắn không hiểu biết về thói quen sinh hoạt của Vương Bình Nhâm, sự hiểu biết về đối phương, hoàn toàn là dựa vào tư liệu ghi trong một tờ giấy A4 do Tiểu Mã cung cấp cho.
Nếu như mình là Vương Bình Nhâm, thì trong thời gian bây giờ, mình sẽ đi chổ nào?
Dương Minh quyết định thay đổi góc độ để tự hỏi, đem bản thân trở thành Vương Bình Nhâm và bắt đầu tự hỏi.
Dương Minh cũng không sợ hắn ta thừa dịp rút súng ra và bắn về mình, bởi vì thứ nhất, chỉ cần đối phương hơi làm bậy thôi, thì phi châm của Dương Minh sẽ bay ra ngay lập tức, mà Dương Minh cũng hiểu rõ Vương Bình Nhâm, biết đối phương là một người hiếu thảo, nếu đã biết ông bà nằm trong tay mình, thì hắn khẳng định là sẽ không có hành động thiếu suy nghĩ gì trong đầu cả, nếu không thì cũng không từ bỏ ý định rút súng ngay từ đầu rồi.
Cầm lấy súng của Vương Bình Nhâm ném tới, Dương Minh tiện tay bỏ vào trong túi áo khoát, sau đó nói: "Nghe đồn Vương Bình Nhâm là một hiếu tử, quả thật là không sai, quả nhiên là vì ông bà mà cái gì cũng có thể làm"
"Tao đã làm theo lời của mày rồi, mày rốt cục muốn thế nào? Cứ việc nói ra!" Vương Bình Nhâm biết Dương Minh bắt cóc ông bà của mình, hiển nhiên là có mục đích, cho nên cũng trực tiếp hỏi: "Nói cho tao biết, ông bà của tao bây giờ thế nào rồi?"
"Tốt, rất sảng khoái, tao thích giao tiếp với người sảng khoái như vậy" Dương Minh rất là thỏa mãn với thái độ của Vương Bình Nhâm bây giờ: "Nếu như mày vẫn sảng khoái như vậy, thì ông bà của mày sẽ bình an vô sự"
Sắc mặt của Vương Bình Nhâm hỏi đổi, hắn biết, Dương Minh nói như vậy, nhất định là muốn hắn làm cái gì đó, chỉ cần làm cho đối phương thỏa mãn, thì như vậy sẽ bảo đảm rằng ông bà sẽ không có chuyện gì. Mà ý trong lời nói của đối phương cũng rất rõ ràng, nếu như không làm thỏa mãn, như vậy thì khó bảo đảm rằng ông bà sẽ bình an. Ý nghĩa đơn giản như vậy, Vương Bình Nhâm làm sao mà không nghe ra được chứ?
"Mày muốn tao làm cái gì?" Vương Bình Nhâm nghe ra bây giờ ông bà của mình vẫn chưa xảy ra chuyện, cũng yên tâm lại.
Dương Minh lấy một cái hộp nhỏ trong túi ra, sau đó đi đến trước mặt Vương Bình Nhâm.
"Mày muốn làm gì?" Vương Bình Nhâm ngạc nhiên hỏi.
"Há mồm!" Dương Minh nói xong, liền giơ tay ra, bóp lấy quai hàm của Vương Bình Nhâm, làm cho hắn mở miệng ra, sau đó lấy cổ độc do Trương Trí Thâm luyện chế nhét vào trong miệng của Vương Bình Nhâm.
Bởi vì quai hàm bị Dương Minh bóp chặc, cho nên cổ độc nhanh chóng lọt vào trong bụng của Vương Bình Nhâm. Vương Bình Nhâm cũng không ngờ rằng tốc độ của Dương Minh lại nhanh như vậy, toàn bộ động tác đều rất lưu loát, khi mà hắn kịp phản ứng lại thì đã có thứ gì đó chui vào trong bụng rồi! Vương Bình Nhâm nhất thời sợ hãi: "Mày cho tao uống cái gì?"
"không có gì!" Dương Minh cười nói: "Cổ độc, có nghe qua chưa? Chưa nghe cũng không sao, Tam Thi Não Thần Hoàn trong tiểu thuyết của Kim Dung, biết không? Cái này của tao cũng không khác gì cái đó, hai mươi bốn giờ sau sẽ phát tác một lần, nếu dùng thuốc giải trễ, như vậy thì mày sẽ không còn cách nào gặp mặt ông bà của mày"
Vương Bình Nhâm nghe Dương Minh nói xong, sắc mặt thay đổi kịch liệt, phẫn nộ nhìn Dương Minh, nhưng mà, một giây sau, hắn liền khôi phục lại bình tĩnh, giờ phút này hắn biết phẫn nộ cũng không làm được gì, bị Dương Minh nắm mạng sống trong tay, khống chế ông bà của hắn, Vương Bình Nhâm còn có lựa chọn nào khác sao?
"Những chuyện tao muốn mày làm, nếu không có bất ngờ xảy ra, thì trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ là có thể làm xong. Đến lúc đó, tao sẽ cho mày thuốc giải, và cho mày đoàn tụ với ông bà, nhưng mà, nếu không làm xong chuyện, thì tao sẽ cho các người đoàn tụ." Nói đến đây, Dương Minh dừng lại một chút, và trên mặt của Vương Bình Nhâm cũng lộ ra vẻ kinh dị: "Tao sẽ cho các người đoàn tụ tại địa ngục" Dương Minh lạnh lùng nói.