Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1236 : Lựa chọn đau khổ
Ngày đăng: 11:37 19/04/20
Tuy rằng Điền Đông Hoa đã nghĩ đến, Dương Minh khẳng định sẽ đúng ở bên đối lập của cha, hai người đã thành kẻ địch của nhau, vậy thì Điền Đông Hoa nhất định phải chọn ra một lập trường riêng cho mình.
Giúp Điền Long đối phó Dương Minh, đây là điều không có khả năng, nếu như Điền Đông Hoa có suy nghĩ này, thì đã không bị giam lỏng ở đây, nhưng mà giúp Dương Minh đối phó với cha, như vậy Điền Đông Hoa cũng không làm được.
Dù sao người đó vẫn là cha ruột của hắn, nuôi dưỡng hắn đến bây giờ, cho nên, Điền Đông Hoa không thể làm được chuyện này. Nhưng mà, nhớ đến những hành vi của cha, Điền Đông Hoa cũng biết, cha đúng là hết thuốc chữa rồi, Dương Minh muốn ra tay với cha, hắn tuyệt đối là không cản!
Cho dù Dương Minh không đối phó với cha, cho cha tiếp tục như vậy thì tuyệt đối cũng không phải là một kết cục tốt, cho nên Điền Đông Hoa cắn răng, nhìn Dương Minh, hỏi: "Về chuyện của cha tao sao?"
Dương Minh gật đầu, lời này cuối cùng vẫn phải nói với Điền Đông Hoa mà thôi, dù sao trong lúc Điền Đông Hoa cãi nhau với Điền Long, cũng đã kiên quyết đứng về phía mình, thậm chí là không tiếc trở mặt với cha nữa!
Nhưng mà, nói thế nào thì nói, đối phương vẫn là cha của Điền Đông Hoa, nếu như Điền Đông Hoa thật sự coi mình là bạn, là anh em tốt, vậy thì Dương Minh càng không thể bỏ mặc hắn, vấn đề xử lý Điền Long thế nào, Dương Minh cũng muốn thương lượng với Điền Đông Hoa trước khi quyết định.
"Được rồi. Điền Đông Hoa cười khổ nói: "Nếu như cha tao đã làm ra chuyện này, thì tao cũng không muốn nói thay cho cha, lão đại, mày tự quyết định tất cả đi."
Điền Đông Hoa vốn tưởng rằng Dương Minh căn bản là không có khả năng chống lại cha mình, nhưng mà bây giờ, Điền Đông Hoa biết mình đã coi thường Dương Minh rồi.
Nếu Dương Minh có thể mua chuộc được Trương Kim Oa, thả người của Tôn gia ra, vậy thì Dương Minh cũng có thể mua chuộc được những người khác, như vậy thì đối phó với cha cũng có phần thắng.
Đây là một lựa chọn đau khổ, nhưng mà Điền Đông Hoa vẫn phải chọn, cho nên, sau khi suy nghĩ mãi, rốt cục đã chọn không giúp bên nào cả, thứ nhất là một bên là cha bên kia là anh em, Điền Đông Hoa không có biện pháp lựa chọn, thứ hai là Điền Đông Hoa thật sự cũng không giúp được gì.
Nhưng mà, hắn nói như vậy cũng muốn biểu lộ lập trường của mình với Dương Minh, đó chính là mày muốn làm gì cha tao, thì tao cũng mặc kệ. có thể biết, Điền Đông Hoa lúc này đang đau khổ cỡ nào.
Dương Minh hơi kinh ngạc, lúc đầu hoài nghi lời nói của Điền Đông Hoa, nhưng mà chỉ sau một giây liền hiểu được, Điền Đông Hoa khẳng định là hiểu lầm, hẳn là chưa biết mình đã bắt được Điền Long rồi!
"Đông Hoa, Điền Long. cha của mày, đã bị tao bắt." Dương Minh vỗ vai Điền Đông Hoa, sau đó chỉ vào căn phòng giam giữ người của Tôn gia trước đây: "Ở ngay trong phòng này"
"A." Điền Đông Hoa nhất thời sửng sốt, nhưng chỉ trong giây lát liền tỉnh táo lại: "Mày nói là. cha tao đã."
Dương Minh gật đầu: "Mày là anh em tốt của tao, cho nên xứ lý chuyện này thế nào, tao thật sự là không có biện pháp, đúng là đau đầu"
Điền Đông Hoa cũng im lặng, hắn không ngờ rằng Dương Minh thật sự bắt được cha của mình, cái này làm cho Điền Đông Hoa hơi bất ngờ, lúc đầu theo suy nghĩ của hắn, Dương Minh tuy rằng lợi hại, nhưng mà cha cũng không yếu, nếu hai người có thể nói chuyện, vậy thì đây là kết quả tốt nhất rồi.
Nhưng mà bây giờ, nếu Dương Minh đã bắt được Điền Long, với quan hệ của Dương Minh và Tôn gia, cha mình có thể sống khá giả được sao? Thật ra, Dương Minh hoàn toàn không cần phải thương lượng với mình chuyện xử lý, nhưng mà Dương Minh làm như vậy, đã chứng minh rằng Dương Minh coi mình là anh em.
Quả nhiên, Điền Đông Hoa nghĩ không sai, Dương Minh liền lớn tiếng.
"Thứ nhất, Điền Long, tôi có thể nói rõ ràng cho ông biết, lời của tôi không phải là nói nhảm!" Dương Minh nhìn Điền Long, nói từng chữ: "Ông là ông, Điền Đông Hoa là Điền Đông Hoa, hai cha con ông không giống nhau, tôi cũng không vì chuyện của ông mà giận cá chém thớt lên đầu của hắn, cho nên lời nói của tôi vẫn có tác dụng như cũ! Tôi sẽ đi ra nước ngoài, còn sinh ý ở Đông Hải sẽ giao cho Đông Hoa xử lý!"
Điền Long không ngờ rằng Dương Minh lại nói như vậy, dưới tình huống như thế này, mà Dương Minh lại còn có thể đồng ý, theo Điền Long thấy, đây là điều không tưởng tượng được, nhưng mà ông ta không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe Dương Minh nói tiếp, nhìn xem còn có gì không/
Điền Đông Hoa cũng không khống chế được tâm tình của mình, khóe mắt đỏ lên, nói: "Lão đại. tao không cần gì cả."
Dương Minh khoát tay, ý bảo Điền Đông Hoa không cần phải nói, tiếp tục nghe: "Thứ hai, về phần chú Tôn có đồng ý hay không, tôi có thể khẳng định với ông, nếu như ông biết, phần tài sản của tôi bây giờ còn lớn hơn chổ này gấp trăm lần, thì ông sẽ không để ý những cái này!"
"Hơn gấp trăm lần?" Điền Long mở to hai mắt ra, ông ta không thể nào tin được, Dương Minh lại có nhiều tiền như vậy! Phải biết rằng, tài sản của Tôn gia tính thế nào cũng gần mấy tỷ, nhưng mà Dương Minh lại gấp trăm lần cái này, đó là bao nhiêu tiền?
"Đương nhiên, gấp trăm lần chỉ là một ví dụ" Dương Minh nhàn nhạt nói.
Điền Long thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ, mẹ nó, cũng không thể có nhiều như vậy, nhưng mà tiểu tử này cũng biết chém gió thật. Nhưng mà, ông ta vừa nghĩ đến đây, thì Dương Minh đã bổ sung thêm" Chính xác hơn là gấp mấy ngàn lần"
"Hả?" Lúc này Điền Long trợn tròn mắt lên, không thể tin được, trình độ chém gió của Dương Minh đã đạt đến một trình độ quá cao rồi.
"Nói thật ra, Điền Long, ông quá sốt ruột rồi" Dương Minh thở dài: "Nhưng mà, suy nghĩ của ông cũng giống như của tôi, kết quả cuối cùng đều như nhau, đều là để cho Đông Hoa quản lý sinh ý ở đây, nhưng mà, nếu chuyện đã xảy ra như vậy, ông cũng đừng trách tôi không khách khí!"
Điền Long nghe Dương Minh nói xong, tựa hồ cũng đã hiểu ra, có thể, Dương Minh đã đạt đến một độ cao mà ông ta căn bản là không nhìn tới được, cũng bởi vì như vậy mà Dương Minh mới có thể mua chuộc được những người xung quanh mình.
Khoảng cách giữa hai người quả thật là quá xa.
"Nếu như mày có thể giữ được lời hứa của mày, vậy thì tao có chết cũng không tiếc!" Điền Long thở phào nhẹ nhõm, ông ta không ngờ rằng, suy nghĩ của Dương Minh lại tự nhiên là như vậy, tuy rằng không biết thật giả, nhưng mà nếu Dương Minh đã nói vậy, thì rất là có thể, coi như là một sự an ủi trước khi chết cũng được.
"Lời tôi đã nói, nhất định là chắc chắn! Đương nhiên, chỉ đối với bạn của tôi thôi" Dương Minh nhìn Điền Đông Hoa, nói: "Bạn của tôi không nhiều, trong trường học, có tình cảm anh em với nhau, cũng chỉ có Trương Tân và Điền Đông Hoa, cho nên lời hứa của tôi dành cho họ, nhất định là chắc chắn!"
Điền Long gật đầu, sau đó nói: "Được, nếu thật sự là vậy, thì tao cảm ơn mày!"
"Hai cha con ông, còn gì muốn nói thì nhanh chóng nói đi, tôi đi trước, cho hai người không gian riêng" Dương Minh nói xong, không đợi Điền Long và Điền Đông Hoa trả lời, xoay người bước ra ngoài.