Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1295 : Dương Minh uy vũ

Ngày đăng: 11:37 19/04/20


Người cầm cái kèn đồng này đương nhiên là tên trời đánh Điền Đông Hoa rồi, còn bên cạnh hắn là Trương Tân chứ ai.



Điền Đông Hoa và Trương Tân vốn là đến để cổ vũ cho Dương Minh, nhưng mà không ngờ lại xảy ra biến cố như vậy, trong lúc nhất thời, hắn liền nghĩ ra một cách, vặn cái kèn thật lớn lên, rồi nói ra một câu cứ như là sấm sét, khiến cho tất cả mọi người đều giật mình.



Còn lãnh đạo trường học ngồi bên dưới cũng nghe thấy âm thanh chấn động này, thầm nghĩ là ai làm vậy? Dám gây náo loạn trong hội trường à? Tất cả đều quay đầu lại nhìn, nhưng mà sau khi thấy là Điền Đông Hoa xong, liền không hèn mà cùng quay đầu lên.



Điền Đông Hoa vào trường này thế nào, tất cả những người lãnh đạo ở đây đều rất rõ ràng, Điền gia tài trợ cho trường học một phòng thí nghiệm gần mười triệu đồng, Điền Đông Hoa mới được nhập học, cho nên cái chuyện này bọn họ cũng không thể quản, mà muốn quản cũng không được.



Tuy rằng những người ngồi ở đây đều bị tiếng kèn của Điền Đông Hoa làm cho giật mình, nhưng mà mọi người hồi phục tinh thần lại, cẩn thận suy nghĩ thì thấy lời nói này cũng đúng! Đúng vậy, nếu như mày không quên nguồn gốc, vậy thì sao không từ chức xã trưởng đi, rồi đi học trường quyền, sau đó thành lập một xã đoàn dạy võ thiếu lâm?



Người này ở đây ăn nói rất hùng hồ, bảo rằng mình không quên nguồn gốc, không quên nguồn gốc mà chỉ mặc trường bào là được sao? Cái này có gì khác với những ngôi sao diễn viên giả dối khác?



Gió lại bắt đầu đổi chiều, bên dưới đài bắt đầu truyền ra những tiếng khe khẽ, tất cả mọi người đều đã bắt đầu nghi ngờ Nhâm Kiện Nhân, thừa dịp lúc này, Điền Đông Hoa vặn nhỏ âm lượng xuống, sau đó nói qua cái kèn đồng: "Tôi thấy anh tám phần là giả vờ, tỏ vẻ để lấy lòng mọi người! Nếu như bây giờ anh tuyên bố giải tán hội quán Tae Kwon Do của anh thì chúng tôi mới tin tưởng!"



Lời này vừa nói ra, lập tức được nhiều người hưởng ứng! Ai có lý thì bọn họ theo người đó, không ai về phe của Nhâm Kiện Nhân cả, vừa nãy ủng hộ hắn, cũng hoàn toàn là vì bị lời nói hùng hồn của hắn làm cho cảm động, bây giờ Điền Đông Hoa vừa nói vậy, vạch trần bộ mặt âm hiểm của Nhâm Kiện Nhân, mọi người đương nhiên là không rút lui, bắt đầu chán ghét hắn.



"Đúng vậy, anh giải tán hội quán Tae Kwon Do đi, chúng tôi sẽ tin tưởng anh!"



"Người không biết thì không trách, nhưng mà biết rõ mà cố phạm lại là một tội ác tày trời! Anh biết rõ Tae Kwon Do xuất phát từ thiếu lâm ba mươi hai thức trường quyền, tại sao anh không học trường quyền đó mà lại đi học Tae Kwon Do?"



"Hừ, đúng là treo đầu dê bán thịt chó, chỉ biết nói cái miệng, sống ở đây mà chỉ biết hướng ngoại, cái này người ta gọi là hán gian đấy biết không?"



"Đả đảo hán gian! Đả đảo Nhâm Kiện Nhân!"



Chỉ một lát sau, độ ghê gớm của Nhâm Kiện Nhân đã lên đến mức bán nước cầu vinh, làm cho Nhâm Kiện Nhân đổi sắc liên tục, không biết nên nói cái gì cho tốt.



Trong lòng hắn cực kỳ hận Điền Đông Hoa và Trương Tân, Điền Đông Hoa thì hắn không nhận ra, nhưng mà Trương Tân làm sao hắn không biết? Lúc đầu nếu không phải vì tiểu tử này, hội quán Tae Kwon Do của mình sẽ kết thù với Dương Minh sao? không ngờ rằng tiểu tử này lại đâm sau lưng mình. Mà hắn quên mất một điều, Trương Tân là bạn của Dương Minh, không giúp Dương Minh thì giúp hắn chăng?



Nhưng mà, bây giờ mặc dù Nhâm Kiện Nhân có muốn vạch trần hai người này là do Dương Minh phái đến, nhưng mà hai người này nói rất đúng, nếu như nói bọn họ là do Dương Minh phái đến, thì người bên dưới khẳng định sẽ cho rằng mình là loại chó bị ép quay lại cắn người, làm gì có người tin chứ?



Nhìn thấy mọi người bên dưới đều đã xem Nhâm Kiện Nhân là đại hán gian có thâm thù đại hận, Dương Minh cảm thấy buồn cười, hắn đương nhiên sẽ không tiếp tục kéo dài nữa, kết thúc đúng lúc mới là điều hay. Lãnh đạo đang ngồi phía dưới, tuy rằng Điền Đông Hoa không sợ, nhưng Dương Minh cũng phải suy nghĩ cho Trương Tân nữa, nếu tiếp tục thế này thì cũng không cần phải tỷ thí phi đao nữa.



"Mọi người, được rồi, Nhâm Kiện Nhân là lấy lòng mọi người cũng tốt, làm náo động cũng tốt, ngày hôm nay không phải là lúc chúng ta thảo luận vấn đề này, mọi người không phải muốn xem biểu diễn ném phi đao sao?" Dương Minh nhìn mọi người bên dưới, cầm micro nói.




Dưới sự cổ vũ của Dương Minh, Lâm Chỉ Vận rốt cục đã thả lỏng tinh thần, cầm lấy một phi đao khác. Đương nhiên, Lý Gia Sinh mắc sai lầm, làm cho nàng thở phào nhẹ nhõm, xem ra đối thủ cũng không lợi hại như vậy.



Lâm Chỉ Vận khôi phục lại nhịp đập tim, sau đó cầm phi đao ném về hướng Dương Minh, nhưng mà, lần này cũng ném xuống đất rồi, làm cho mọi người nhìn thấy mà thở dài!



Một đao này, lại trật rồi! Bọn họ đến để xem Dương Minh và Lâm Chỉ Vận biễu diễn, cho nên là mong rằng hai người bọn họ có thể chiến thắng được Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh, nhưng mà thấy Lâm Chỉ Vận liên tiếp phạm sai lầm, tất cả mọi người đều rõ ràng, Lâm Chỉ Vận căn bản là không biết ném phi đao, xem ra hai người đã thua rồi.



Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh cười nhạo nhìn Dương Minh và Lâm Chỉ Vận, bọn họ đều ngừng chuyện của mình lại, nhìn Dương Minh và Lâm Chỉ Vận, muốn cười chê một hồi.



Nhưng mà, đúng lúc này, chuyện khó tin đã xảy ra! Chỉ thấy Dương Minh đột nhiên làm ra một tư thế vô cùng khoa trương, cúi thân thể về phía trước, nhưng mà vẫn giữa vững được trái táo trên đầu không rớt," kịch!" một cái, phi đao đã cắm vào trên trái táo của Dương Minh! Đương nhiên, cái này nói chính xác hơn là Dương Minh nghênh đón phi đao đến cắm vào quả táo.



Im lặng! Hoàn toàn im lặng! Người bên dưới sửng sốt! Lãnh đạo trường học sửng sốt! Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh cũng sửng sốt!



Nếu không phải là Dương Minh vẫn duy trì cái tư thế cúi người xuống, thì bọn họ sẽ không tin cảnh tượng này đâu! Dương Minh giống như là đón phi đao đến, cho nên mới làm ra cái tư thế này.



không sai, chỉ cần người biết dùng cái đầu một chút, là có thể nhìn ra, Dương Minh cố ý nghênh đón phi đao này, chứ không phải là phi đao ném lên trái táo!



"ồn ào." Bên dưới sân khấu truyền đến tiếng vỗ tay nhiệt liệt, kịch liệt chưa từng có! Người bên dưới sân khấu điên cuồng kêu gào, ngay cả lãnh đạo trường học cũng khó tin đứng lên, khen không dứt miệng!



Quá cường đại! Thật sự là quá cường đại! Người khác đều là dùng phi đao ném vào quả táo, c òn Dương Minh lại dùng quả táo nghênh đón phi đao! Đây là hai khái niệm khác nhau, chỉ cần người có dùng cái đầu thôi cũng biết được cái nào khó khăn hơn cái nào! Nhưng mà, Dương Minh lại làm nó rất tốt!



"Dương Minh uy vũ, thậ sự là quá đẹp trai! Em yêu anh chết mất!"



"Quả thật đúng là ghê gớm! Lần đầu tiên nhìn thấy biểu diễn phi đao như thế này!"



"Đã nói rồi, Dương Minh làm sao mà có thể bại bởi tên dối trá Nhâm Kiện Nhân kia!"



"Dương Minh cố lên, Lâm Chỉ Vận cố lên!"



Những âm thanh cổ vũ bên dưới làm cho Nhâm Kiện Nhân và Lý Gia Sinh tức đến nổi hộc máu, trước đó mở màn đã bị Dương Minh giành lấy một lần rồi! Nhâm Kiện Nhân không rõ, cái tên Dương Minh này chẳng lẽ là kẻ địch phái đến cố ý làm khó mình? Sao cứ gặp hắn là mọi chuyện đều trở nên khó khăn?



Bởi vì lúc đầu Nhâm Kiện Nhân đã lên nói nhảm một lúc, sau đó lại bì Trương Tân và Điền Đông Hoa chửi cho một lúc, chiếm không ít thời gian, dựa theo quy định của thời gian, thì thời gian biểu diễn của tiết mục này bây giờ đã gần đến rồi.