Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1365 :
Ngày đăng: 11:38 19/04/20
Cùng thời gian này, tại Hồ Điệp bảo, trong thư phòng của Vương Tung Sơn, Vương Tung Sơn nghiêm mặt, thần sắc ngưng trọng nhìn Phương Thiên cùng Vương Nhược Thủy ở đối diện, nói: "Trong lòng tôi luôn ẩn ẩn có chút bất an, Gould này tốt nhất đừng có làm ra chuyện gì."
"Tôi không hiểu rõ lắm với thế cục của châu Âu, gia tộc Lancer này đến tột cùng có thế lực lớn cỡ nào, tôi cũng không rõ lắm." Phương Thiên nghe xong Vương Tung Sơn nói, cười khổ lên tiếng: "Chỉ sợ lúc này tôi cũng không giúp được gì, mấy lão bằng hữu buôn bán vũ khí của tôi ở mãi bên Châu Phi, nhưng mà quy mô cũng không lớn, anh cũng biết, tôi chỉ là một kẻ độc hành hiệp, độc lai độc vãng, cũng không cần tới số lượng lớn súng ống đạn dược.
Vương Tung Sơn nhẹ gật đầu, hắn làm sao không biết của của Phương Thiên? Tuy Phương Thiên ngang tàn, cũng có thể kiếm được súng ống đạn dược tiên tiến, nhưng mà dù sao hắn cũng chỉ là một người, người hắn giao du cũng chỉ là đám tiểu thương nhân mà thôi.
Mà Phương Thiên cũng không cần giao du với đám buôn bán vũ khí quân đội, cho nên hắn cũng không có khả năng quen được mối lớn.
"Chuyện này cũng không bi quan như tưởng tượng đâu, gia tộc Lancer đến tột cùng có thể xuất đầu vì Gould hay không, ai cũng không dám nói chắc, cũng không nên ở đây sợ bóng sợ gió làm gì?" Vương Tung Sơn thấy không khí có chút khẩn trương, hắn vội vàng trấn an mọi người.
"Tiểu tử Dương Minh này, ánh mắt nhìn người của nó rất chuẩn." Phương Thiên thở dài nói: "Hy vọng lúc này có thể gặp dữ hóa lành."
"Dương Minh." Trong miệng của Vương Nhược Thủy lại lần nữa nhắc lại cái tên này: "Phương lão đầu. Tên đồ đệ này của anh, gan dạ sáng suốt quả là không sai, đối nhân xử thế cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh, không dễ xúc động, thế nhưng lại hơi cuồng ngạo một chút."
"Cuồng ngạo?" Phương Thiên kinh ngạc, nhưng mà từ trong miệng Vương Nhược Thủy hắn cũng hiển được lời đánh giá này đối với Dương Minh coi như một loại khẳng định đối với hắn a, tối thiểu nàng cũng đã tiếp nhận Dương Minh trở thành vị hôn phu của Vương Tiếu Yên.
"Sau khi Gould nói ra những câu khiêu khích kia, hắn lại nhịn không được mà phản bác lại." Vương Nhược Thủy nói tiếp: "Hắn tham dự vào, chỉ khiến mọi chuyện càng thêm xấu đi. Chuyện này là em gây ra, tự nhiên do gia tộc Hồ Điệp bọn em giải quyết, em không hi vọng kéo hắn vào, đây cũng là nguyên nhân mà em không để cho anh trai gọi Dương Minh tới thương nghị."
Nghe xong Vương Nhược Thủy nói, Phương Thiên có phần không thể tin nhìn Vương Nhược Thủy, lúc trước nàng luôn gây sự với Dương Minh, không nghĩ tới thời khắc mấu chốt nàng lại có hành động bảo vệ Dương Minh như vậy!
Thái độ của Vương Nhược Thủy rất rõ ràng, đó chính là Gould là do nàng đánh, không có liên quan tới Dương Minh, không hi vọng khi gia tộc Lancer và gia tộc Douglas trả thù, khiến Dương Minh cũng bị liên lụy.
"Nhược Thủy, Dương Minh cũng không phải người ngoài, hắn coi như là một thành viên của gia tộc Hồ Điệp, chuyện này hắn sao có thể không đếm xỉa chứ?" Phương Thiên nhìn Vương Nhược Thủy, trịnh trọng nói: "Hơn nữa chuyện này muốn nói không liên quan tới nó là không liên quan sao, nếu không phải hắn tới đây đính hôn, Gould cũng sẽ không có hành động như thế!"
"Hắn tới đây là để đính hôn, gia tộc Hồ Điệp chúng ta lại không bảo vệ an toàn được cho hắn, lời này mà truyền đi, thanh danh của gia tộc Hồ Điệp chẳng phải sẽ bị mất hết hay sao?" Vương Nhược Thủy nói: "Chuyện này dù sao cũng không thể để một kẻ tiểu bối như hắn dây vào."
"Như vậy phải cảm ơn anh họ rồi!" Nghe được Greenwich tỏ thái độ như vậy, trong lòng Gould lập tức kích động, hi vọng lần này rất lớn! Tuy nguyên bản Gould rất tin tưởng, Thomas nhất định sẽ vì mình xuất đầu, nhưng mà sau khi được Greenwich đảm bảo, chuyện này trên cơ bản là ván đã đóng thuyền!
Đi theo Greenwich tiến vào trong pháo đài Lancer, tuy Gould cũng không phải người trong Gia tộc Lancer, thế nhưng do hắn có quan hệ đặc thù với Thomas, cho nên nhiều người trong pháo đài đều biết hắn, thấy Gould tới, đám người đều chào hỏi nịnh nọt. Về phần khuôn mặt bị thương, những người này cũng không có gan đi hỏi thăm.
Greenwich hỏi thăm thương thế của Gould đơn thuần là xuất phát từ sự quan tâm mà thôi.
"Gould, trước tiên chúng ta hãy tới phòng khách nghỉ ngơi đã. Tin chút tới, ông nội cũng biết rồi." Greenwich nói: "Anh nghĩ, ông rất nhanh sẽ xuống thôi."
Gould nhẹ gật đầu, ngồi xuống ghế sofa phòng khách, rất nhanh người hầu liền bê bánh cùng trà tới. Lúc trước Gould đại náo Gia tộc Hồ Điệp còn chưa có ăn cơm, sau khi bị đánh lại không có tâm tư ăn cơm nữa, cho nên lúc này cũng không có khách khí, chuyên tâm mà ăn, lúc nhỏ hắn cũng ở đây một thời gian, cho nên đối với không khí ở đây cũng rât quen thuộc, như là nhà mình vậy, cho nên hành vi cũng phóng túng hơn.
Cũng không lâu lắm, từ cầu thang truyền tới tiếng bước chân, một đạo thanh âm nghiêm nghị hữu lực truyền xuống: "Gould của ta, trễ như vậy rồi nghĩ gì mà còn chạy tới chỗ ông ngoại vậy?"
Đối với chuyện Gould đột nhiên tới thăm, Thomas cũng rất kỳ quái, khi bảo vệ truyền tin tới, trước tiên lão để Greenwich xuống xác nhận, bản thân sau khi làm xong việc cũng lập tức xuống ngay.
"Ông ngoại." Gould vội vàng đứng dậy, Greenwich ở một bên cũng vội vàng từ trên ghế sofa đứng lên, cung kính đứng đó chờ Thomas xuống lầu.
"Mặt cháu làm sao vậy?" Sau khi Thomas thấy Gould, ánh mắt lập tức sắc bén ngưng tụ trên mặt Gould, giọng nói cũng trở nên âm lãnh, còn thêm vài phần khắc nghiệt.
"Ông ngoại, Gould vô dụng bị người ta đánh mà không dám hoàn thủ!" Gould ủy khuất cúi đầu.
"Là ai dám đánh cháu? Cháu ngoại của ta há lại để người khác muốn đánh thì đánh?" Vẻ mặt Thomas tức giận bừng bừng! Làm người đứng đầu một trong những gia tộc có thế lực lớn nhất Châu Âu, Gia tộc Lancer đã bao nhiêu năm chưa từng có người khi dễ qua. Hôm nay cháu ngoại mình bị người đánh, tuy hắn không phải người Gia tộc Lancer, thế nhưng ai không biết hắn chính là cháu ngoại của mình? Như vậy chả khác gì khi dễ Gia tộc Lancer?
"Là người của Gia tộc Hồ Điệp ạ!" Gould nghe giọng nói của Thomas, biết lần này có cửa rồi! Hắn vội vàng nói.
"Gia tộc Hồ Điệp?" Nghe xong cái tên này, Thomas không tự chủ được mà nhíu mày. Những năm này cùng hợp tác buôn bán với Gia tộc Hồ Điệp, Thomas tự nhiên rõ ràng chi tiết về Gia tộc Hồ Điệp, đối với gia tộc sát thủ thần bí, Thomas vẫn còn có phần khính sợ, nếu như đổi lại là gia tộc khác, Thomas không cần cháu ngoại dẫn dắt, lập tức sẽ hô giết xông tới cửa, thế nhưng Gia tộc Hồ Điệp, Thomas lại không có nắm chắc. Nhưng mà nhìn Gould bị đánh không nhẹ, lão trầm giọng nói: "Bọn họ vì sao lại đánh cháu? Cháu nói chi tiết ra cho ta nghe coi, nếu như bọn họ ỷ thế hiếp người, như vậy cháu cứ yên tâm, ông ngoại nhất định sẽ làm chủ cho!"