Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1368 :
Ngày đăng: 11:38 19/04/20
"Sao?" Vương Tung Sơn nghe được cái tên gia tộc Buffon hàng đầu này, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Dương Minh. Hắn không ngờ Dương Minh có thể biết được gia tộc Buffon này. Đây là gia tộc cao cấp nhất ở Châu Âu, Dương Minh tới Châu Âu được mấy lần chứ? Sao lại biết được cỗ thế lực này? Nhưng mà có lẽ với thế lực cực cao của gia tộc Buffon, Dương Minh cho dù có nghe nói qua cũng không có gì kỳ lạ, thế cho nên hắn nói: "Gia tộc Buffon, quả thật là gia tộc buôn bán vũ khí lớn nhất. Bất quá gia tộc bọn họ không quan tâm tới thị trường nhỏ lẻ như chúng ta, bọn họ chỉ chuyên cung ứng cho quân đội hoặc là các quốc gia nhỏ mà thôi, rất ít khi cung ứng cho cá nhân, gia tộc Hồ Điệp chúng ta ở trong mắt bọn họ chả là gì đâu."
Cũng không phải Vương Tung Sơn tự giễu, mà so sánh với gia tộc Buffon quái vật khổng lồ này, gia tộc Hồ Điệp căn bản không coi là, đồng dạng gia tộc Lancer cũng không coi là gì.
"Thì ra là như vậy, không ngờ gia tộc Buffon này còn rất ngưu sao?" Dương Minh thản nhiên nói. Trong lòng của hắn cũng không có quyết định rốt cuộc là có giúp Vương Tung Sơn hay không.
Dương Minh sợ nhất đúng là hiện tại mà giúp đỡ Hồ Điệp vượt qua cửa ải khó khăn này, đến lúc đó trái lại Vương Nhược Thủy một lần nữa lại dây dưa với mình, buộc chính mình kết hôn với cháu gái cô ta, như vậy làm sao mới tốt đây? Không xuất thủ mà nói Vương Nhược Thủy ốc còn không mang nổi mình ốc. Nhìn bộ dáng này căn bản cũng không có tâm tư tỷ thí cùng mình, cũng không có tâm tư nghĩ tới chuyện đính hôn dây dưa với mình. Nếu như bị buộc tới đường cùng. Gả con gái Vương Tung Sơn cho Gould, mình cũng giảm bớt không ít phiền toái.
Thế nhưng làm như vậy tựa hồ có phần hơi mất đạo đức, tuy trong lòng Dương Minh như cảm thấy làm như vậy chính là một chuyện nhất cử lưỡng tiện, nhưng từ sâu trong lòng lại có một tia kháng cự!
Bất kể nói thế nào, đại tiểu thư của gia tộc Hồ Điệp trên danh nghĩa vẫn là vị hôn thê của mình! Trước lúc chưa từ hôn, nàng còn là nữ nhân của mình, cho dù không thích nàng, không có tình cảm nam nữ, thế nhưng nữ nhân của Dương Minh, há có thể tùy tiện tặng cho người a?
Chủ nghĩa đại nam tử trong lòng Dương Minh không cho phép hắn làm vậy. Chắp tay nhường vị hôn thê chưa bao giờ gặp mặt cho người khác, Dương Minh không làm được!
Muốn từ hôn, cũng phải đường đường chính chính từ hôn, mà không phải dùng loại phương thức xấu xa khi người gặp khó khăn này! Đợi sau khi mình từ hôn thành công, đại tiểu thư của gia tộc Hồ Điệp này nguyện ý gả cho ai thì gả. Là gả cho Gould hay gả cho gà cho cún cũng không có quan hệ tới mình.
Nghĩ tới đây, Dương Minh âm thầm hạ quyết định, trước tiên giúp gia tộc Hồ Điệp vượt qua cửa ải khó khăn này rồi tính sau, đến lúc đó danh chính ngôn thuận từ hôn! Loại lợi dụng khi gia tộc Hồ Điệp đang ở thời khắc nguy nan này, giật giây để bọn họ gả đại tiểu thư cho Gould để giải quyết chuyện từ hôn của mình, Dương Minh còn kinh bỉ không thèm làm.
Nhưng mà trợ giúp gia tộc Hồ Điệp vượt qua cửa ải khó khăn này, cũng không thể làm không công, đương nhiên phải có điều kiện, điều kiện đó chính là, bản thân mình giúp gia tộc Hồ Điệp giải quyết phiền toái, sau khi hết phiền toái. Gia tộc Hồ Điệp có thể sảng khoái giải trừ hôn ước, mọi người thanh toán xong, không ai nợ ai, sau này ai đi đường nấy.
Tin tưởng lúc này chỉ cần mình nói ra, Vương Nhược Thủy sẽ đáp ứng, dù sao đây cũng là biện pháp giải quyết tốt nhất, giải quyết nan đề của gia tộc bọn họ, lại không cần đại tiểu thư của bọn họ tạm nhân nhượng mà phải gả cho Gould.
Đương nhiên tuy Dương Minh đã quyết tâm, nhưng vẫn chưa có nói ra, tuy trong lòng của hắn có chín thành nắm chắc, chính mình ra mặt mà nói. Lão Buffon có thể giải quyết xong vấn đề cung ứng vũ khí cho Hồ Điệp gia tộc, thế nhưng Dương Minh không muốn làm chuyện không nắm chắc, vạn nhất Lão Buffon khó xử, hoặc là vũ khí của bọn họ năm nay đã có đơn đặt hàng đủ, cũng có chút khó xử, cho nên Dương Minh muốn gọi điện cho Lão Buffon xác định trước đã.
Còn nữa Dương Minh cũng muốn tìm hiểu thoáng qua thực lực của gia tộc Lancer, xem bọn chúng cùng Lão Buffon đến tột cùng là chếnh lệch bao xa, nếu như gia tộc Lancer thật sự không coi Lão Buffon vào mắt. Dương Minh không ngại xuất thủ thu thập bọn chúng.
Ai bảo thằng ngốc Gould kia ở trước mặt mọi người dám uy hiếp Dương Minh, Dương Minh là người có thù tất báo, cái loại người vừa ngu vừa điên này, còn giữa hắn lại gây hậu hoạn sao? Loại chuyện này mang thù không muốn phát sinh.
"Đúng rồi Dương Minh tiểu hữu, tôi có một việc không biết có nên nói hay không." Vương Tung Sơn hít sâu một hơi làm như đang quyết định một chuyện rất lớn vậy, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Dương Minh mở miệng. Đây là chuyện hắn đã nghĩ tới từ trước, thế nhưng vẫn không thể mở miệng nói, bởi vì hắn cũng biết chuyện này mở miệng có chút khó khăn.
"Hắc hắc!" Lão Buffon đắc ý cười. Đối với ánh mắt của mình hắn rất tự hào vì đã bái được một người có tài làm sư phụ! Lúc trước nếu như mình không phát huy tinh thần mặt dày, chỉ sợ nào có dễ dàng được làm đồ đệ của Dương Minh?
Ring ring, một hồi chuông điện thoại dồn dập vang lên. Lão Buffon nhíu nhíu mày, trong lòng không khỏi phàn nàn, ai vậy ta? Đang sáng sớm đã gọi điện, đây không phải là muốn quấy rối tâm tình của mình sao? Nhưng mà cũng không thể không tiếp, bởi vì đây là điện thoại tư, cũng không có nhiều người biết số điện thoại này, người biết đều là một ít lão bằng hữu cùng người thân của Lão Buffon. Cho nên Lão Buffon cho dù không vui, nhưng cũng phải nhỏm từ trên giường dậy, qua tiếp điện thoại, nhưng mà thanh âm lại có chút âm trầm: "Là ai vậy? Sáng sớm mà đã gọi tới?"
"A? Lão Buffon? Quấy rầy lão nghỉ ngơi rồi?" Dương Minh nghe giọng nói tức giận của Lão Buffon, hắn hơi sững sờ, tiếp đó áy náy nói: "Thật sự xấu hổ quá."
Thanh âm này khiến Lão Buffon vừa nghe xong lập tức trở nên kích động, vẻ mặt cũng từ tức giận biến thành vui mừng, tốc độ thay đổi còn nhanh hơn cả da tắc kè hoa.
"Sư phụ!" Lão Buffon hô lên một tiếng nghẹn ngào, thái độ trở nên vô cùng tôn kính nói: "Là lão nhân gia ngài sao? Tôi không sao. Tôi đang chuẩn bị tu luyện công phu mà ngài giao cho, tuyệt đối không dám lơ là."
Nghe xong Lão Buffon nói, phu nhân của hắn ở bên cạnh tự nhiên biết cuộc điện thoại này của ai gọi tới. Trong lòng rất kinh hỉ, cũng cảm thấy không tưởng nổi. Sao mỗi lần Lão Buffon lải nhải tưởng niệm sư phụ, sư phụ lão lại gọi điện thoại tới là sao? Đây cũng quá trùng hợp đi? Chẳng lẽ sư phụ có công năng đặc dị, có thể cảm ứng được hay sao?"
Nhưng mà thật sự có khả năng này, những người thế ngoại cao nhân kia không thể dùng lẽ thường để suy nghĩ, cho dù nói Dương Minh là siêu nhân, phu nhân của Lão Buffon cũng không hoài nghi chút nào.
"Không có quấy rầy lão là tốt rồi, còn tưởng rằng quấy rầy lão nghỉ ngơi chứ."
Dương Minh cười cười nói, Lão Buffon này trước giờ luôn luôn kính cẩn với mình, điều này làm cho Dương Minh rất thỏa mãn.
"Không có, tuyệt đối không có!" Lão Buffon vội vàng nói: "Sư phụ, lão nhân gia ngài có gì phân phó đệ tử sao?"
"Gì mà lão nhân gia? Tôi già như vậy sao?" Dương Minh nghe xong lập tức cười khổ nói: "Thôi bỏ đi, không nói vấn đề này nữa, tôi gọi tới là muốn bàn với lão, Gia tộc Buffon của lão buôn bán súng ống đạn dược phải không?"
"Đúng vậy, sư phụ ngài không phải đã biết rồi sao?" Lão Buffon kinh ngạc. Không rõ Dương Minh tại sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này: "Vũ khí của quốc đảo nhỏ bên kia chẳng phải là do gia tộc bọn tôi cung ứng sao?"
"À, là như thế này, ý của tôi muốn hỏi là. Gia tộc Buffon các ngươi tại thị trường buôn bán vũ khí, sản lượng đến đến cùng là bao nhiêu?" Dương Minh hỏi.
"Cái này. Gia tộc Buffon bọn tôi khác so với thị trường súng ống thông thường, chúng tôi có nhà xưởng, tự mình chế tạo vũ khí, có thể nói chúng tôi trừ bản thân tiêu thụ ra ngoài, còn cung cấp một số ít cho đám thương nhân, để bọn họ tự tìm con đường tiêu thụ." Lão Buffon giải thích nói: "Gia tộc bọn tôi sản xuất rất nhiều mặt hàng súng ống, từ loại súng ống hạng nhẹ, tới hạng nặng đều có. Sư phụ, ngài hỏi cái này là có chuyện gì vậy?"