Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1375 :

Ngày đăng: 11:38 19/04/20


"Lúc trước lão không nhận được điện thoại sao? Các ngươi đã bị hủy bỏ tư cách mua hàng." Thanh âm của Lão Buffon rất nhạt nhưng lại mang theo một cỗ uy nghiêm khó xâm phạm: "Chẳng lẽ người hầu của Gia tộc Lancer các ngươi làm việc kém như vậy? Lúc trước tôi đã điện tới thông báo rồi mà!"



Lời nói của Lão Buffon giống như một thanh lợi kiếm trực tiếp căm vào trái tim yếu ớt của Thomas, nhất thời khiến hắn có cảm giác không thở nổi: "Buffon gia chủ, có phải là ngài đang đùa không, cú điện thoại lúc trước thật là do ngài gọi tới sao?"



Thomas nghĩ tới một vài khả năng. Cuối cùng xác định điện thoại là do Vương Tung Sơn gọi tới. Thế nhưng chưa từng có nghĩ qua sự thật lại như vậy, cú điện đó đúng là của Lão Buffon gọi tới. Đây cũng là chuyện khiến lão khó có thể tiếp nhận!



"Không phải tôi gọi." Lão Buffon nhàn nhạt nói một câu. Khiến Thomas rốt cục thở dài một hơi, thầm nghĩ quả nhiên không phải, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Nhưng mà Thomas còn chưa khịp thở xong, chợt nghe Lão Buffon tiếp tục nói: "Là tôi để người hầu gọi, sao, có vấn đề gì à?"



"Cái này!" Thomas chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, có một loại cảm giác chảy máu não. Điều này sao có thể chứ? Làm sao có thể? Thomas không tin vào sự thực này: "Buffon gia chủ, hai nhà chúng ta đã hợp tác được vài chục năm rồi. Không phải là ngài đang nói đùa đó chứ? Sao lại đột nhiên cắt đứt hợp tác giữa chúng ta vậy?"



"Tôi chặt đứt hợp tác? Dường như không phải?" Lão Buffon thản nhiên nói: "Người chặt đứt hợp tác chính là lão đó?"



"Tôi?" Thomas thiếu chút nữa thì khóc thé, thầm nghĩ, ta ngu như vậy sao? Ta đưa ra đề nghị ngừng hợp tác? Vậy không phải là thằng ngu sao? Quả thực là bệnh tâm thần. Lão vội giải thích: "Buffon gia chủ, có phải ngài lầm rồi không, tôi đâu có đưa ra loại lời nói đó? Gần đây chúng ta hợp tác rất vui vẻ mà."



"Không có nghĩ ra sao?" Lão Buffon âm lãnh nói: "Tôi lại nghe nói, lão rất mong hạn ngạch cung ứng súng ống giảm xuống đúng không? Đã như vầy, vậy đơn giản chúng ta ngừng hợp tác luôn, thỏa mãn nguyện vọng của lão. Cho mộng tưởng của lão trở thành sự thật!"



Hạn ngach cung ứng súng ống giảm xuống? Mộng tưởng trở thành sự thật? Lời này sao nghe quen vậy? Thomas nhíu nhíu mày, đột nhiên nghĩ tới cuộc điện thoại khó hiểu kia của Vương Tung Sơn, hơn nữa nghe hai chữ" Nghe nói" của Lão Buffon. Lập tức lão đem hai chuyện gộp lại, chẳng lẽ bởi vì theo như lời gia tộc?



Nhưng, Thomas cũng không thể tin. Gia tộc Hồ Điệp há lại có liên lạc với Gia tộc Buffon! Nếu như hai nhà có liên lạc, Gia tộc Hồ Điệp há phải mua súng ống nhà mình? Trực tiếp mua của Gia tộc Buffon chẳng phải là được rồi sao? Chẳng những số lượng không hạn định, giá cả cũng phải chăng! Phải biết rằng mình đã tăng tỉ lệ lên không ít a! Hơn nữa Vương Tung Sơn cũng có thể tranh thủ mua được nhiều hơn. Nếu Gia tộc Hồ Điệp mà có con đường này, như vậy cẩn thận từng ly từng tí còn có khả năng cầu mình sao?



Cho nên nghĩ tới đây Thomas liền loại bỏ ý nghĩ hoang đường này trong đầu mình, giọng nói có chút nghi hoặc: "Buffon gia chủ. Ngài nói những lời này là có ý gì, tôi đã từng nói qua những lời này bao giờ?"



"Lão không thừa nhận cũng không sao, mà lão cũng không cần phải thừa nhận." Lão Buffon không có tâm tư tranh luận chuyện này với Thomas: "Vậy lão cứ coi như đây là do đơn phương chấm dứt hợp tác đi. Dù sao cũng không có hàng cho các ngươi đâu.



"Chẳng lẽ là Gia tộc Hồ Điệp sao?" Thomas rốt cục nhịn không được, hắn vắt hết óc suy nghĩ, gần đây mình cũng không có nói chuyện này cho gia tộc nào khác.



"Hả?" Lão Buffon nghe xong lại trào phúng cười nói: "Xem ra lão cũng có chút hiểu biết đấy, biết được mình đắc tội với người nào. Tôi cũng không muốn nói nhiều."




Mình coi như chịu nhục đi cầu khẩn Gia tộc Buffon phỏng chừng cũng không có kết quả gì, bởi vì Gia tộc Hồ Điệp không có gật đầu, Gia tộc Buffon khẳng định cũng sẽ không buông tha. Chỉ có khi Gia tộc Hồ Điệp không thèm truy cứu chuyện này nữa, Gia tộc Buffon mới không thèm truy cứu.



Cho nên tình thế có khả quan hay không, hoàn toàn dựa vào thái độ của Vương Tung Sơn, cho nên Thomas không ngại hạ mình, chỉ cần được Vương Tung Sơn tha thứ, chính mình có khúm núm thì có là gì?



"Chờ cái gì?" Vương Tung Sơn nói: "Giảm bớt hạn ngạch cung ứng súng ống đạn dược không phải là do Thomas lão nguyện ý sao? Hơn nữa đã hoàn thành tâm nguyện của lão rồi, chẳng những giảm bớt mà còn triệt để cắt đứt, lão hẳn là nên vui vẻ mới đúng chứ!"



"A!" Thomas thật sự là khóc không ra nước mắt, thế nhưng đối mặt với sự chèn ép của Vương Tung Sơn, Thomas thật đúng là có khổ mà không thể nói, ai bảo lúc trước mình nói như vậy chứ, nhưng mà Thomas vẫn khó khăn nói: "Vương ca, chúng ta là người sáng mắt không nói chuyện mờ ám, lúc này Gia tộc Lancer chúng ta tạ lỗi với cậu. Ngài giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một mạng đi mà, tôi xin tạ ơn trước."



"Lão khua môi múa mép như vậy cũng không giải quyết được gì đâu, chuyện này chẳng phải quyết định rồi sao?" Vương Tung Sơn khinh thường nói: "Thật có lỗi. Tôi có rất ít thời gian, không muốn dây dưa cùng lão nữa."



"Vương Tung Sơn, vậy cậu muốn thế nào mới buông tha cho Gia tộc Lancer chúng ta? Chẳng lẽ thật muốn ép Gia tộc Lancer chúng ta tới tuyệt lộ sao?" Thomas thật sự rất gấp, đây chính là chuyện có liên quan tới kế sinh nhai của gia tộc trong tương lai đó!



"Ép tới tuyệt lộ?" Vương Tung Sơn nghe xong lập tức bật cười nói: "Tôi nói này Thomas, lúc trước lão bức tôi thế nào, không phải là lão quên rồi chứ? Sao lúc đó lão không giơ cao đánh khẽ, lưu lại cho tôi một con đường? Hiện tại lão lại nói tôi như vậy, không nghĩ tới chuyện mình làm lúc trước sao?"



"Lúc trước, lúc trước tôi không phải lưu cho cậu một con đường lui sao. Tôi nói để Vương Tiếu Yên gả cho Gould, như vậy có thể duy trì chuyện hợp tác giữa hai nhà!" Thomas vội la lên: "Tuy tôi biết điều kiện này có phần vô lý, thế nhưng cũng không phải là tuyệt lộ! Hiện tại cậu tối thiểu cũng nên cho tôi một con đường sáng. Làm thế nào mới có thể cứu được Gia tộc Lancer chúng tôi."



"Hả?" Vương Tung Sơn nhíu nhíu mày, lúc này hắn không ngại đuổi tận giết tuyệt đối với Gia tộc Lancer, dù sao lúc trước Gia tộc Lancer cũng quen tự tung tự tác, khiến Vương Tung Sơn phẫn nộ tới cực điểm.



Nhưng mà Thomas đã nói vậy, Vương Tung Sơn quyết định cho lão một cơ hội. Về phần lão có biết nắm lấy hay không. Vậy phải dựa vào bản thân lão, không trách người khác được.



"Được rồi, như vậy tôi sẽ đưa ra một yêu cầu, nếu như lão làm được, tôi sẽ giúp lão cầu tình với Gia tộc Buffon, nếu như không được, như vậy chuyện này dừng ở đây đi." Vương Tung Sơn trầm ngâm một chút, sau đó nói.



"Chuyện gì, ngài mau mở miệng đi, chỉ cần tôi có thể làm được, chắc chắn sẽ không thoái thác!" Thomas nghe xong Vương Tung Sơn nói, sau đó thoáng buông lỏng, Vương Tung Sơn rốt cục cũng chịu mở ra một con đường, như vậy tốt rồi, cùng lắm thì thỏa mãn chút hư vinh trong lòng Vương Tung Sơn. Để hắn sung sướng một hồi, có thể phóng cho mình một con đường.



"Đầu của Gould, trong vòng năm ngày. Đưa đến Gia tộc Hồ Điệp chúng tôi!"