Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1430 :

Ngày đăng: 11:39 19/04/20


"Sao? Mày không thể ngờ phải không?" Dương Minh cười lạnh nói.



"Chỉ sợ mày đang thổi da bò!" De Ruff trầm ngâm một chút lúc rồi cười nói: "Đừng tưởng mới giết vài người thì đã biến thành sát thủ, mày có biết một sát thủ thực sự là gì không?"



Dương Minh nhướng mày. Khác với lão đại của những bang nhỏ như Phác Đại Ngưu hay Minkhôngwski thì tâm cơ của De Ruff này vô cùng thâm trầm. Không trách được có thể đảm nhiệm Phó bang chủ Hắc Ưng bang.



"Sao? Chẳng lẽ theo ý của Victor De Ruff tiên sinh, ngài rất am hiểu về các sát thủ sao?" Dương Minh cười cười hỏi lại.



"Am hiểu thì không dám, bất quá một phó thủ lĩnh đại bang hắc đạo như tao đối với các sát thủ cũng có có chút liên hệ, xin hỏi Lệ Mộc Dịch tiên sinh thuộc tổ chức nào?"



De Ruff vòng vo là đang muốn kéo dài thời gian. Đương nhiên hắn không tin lời Dương Minh. Các sát thủ nổi tiếng ở phân bố tại Âu Mĩ chứ Trung Hoa thì không có. Mấy tổ chức cỡ lớn thì De Ruff cũng biết một chút.



"Tao thuộc tổ chức nào sao?" Dương Minh thản nhiên hỏi: "Chúng mày ở đây có nghe tổ chức Ưng Nhãn chưa?"



"Ưng nhãn sát thủ?" Ánh mắt De Ruff đảo một cái: "Ở đây đúng là có tổ chức đó, nhưng mày có ý gì? Không lẽ mày muốn nói với tao là mày thuộc tổ chức đó? Đúng là thời gian trước nếu mày có quan hệ với bọn họ thì tao phải kiêng kị một phần. Nói không chừng sẽ trả hai người kia lại cho mày nhưng hiện tại thì hắc hắc…"



"Trả người lại cho tao?" Dương Minh nhất thời mặt lộ vẻ cổ quái.



De Ruff lại không chút nào giấu diếm nói: "Hắc đạo chúng tao không muốn đắc tội với sát thủ, trêu chọc tới bọn họ thì rất khó toàn mạng. Còn hiện tại ta không ngại nói cho mày biết, tổ chức này đã bị xóa tên ở nước Nga!"



"Xoá tên?" Trên mặt Dương Minh lộ vẻ suy tư: "Xem ra gã K.001 chiếm vị trí đặc biệt quan trọng trong tổ chức tam lưu này, sau khi hắn ngã xuống thì tổ chức cũng bị diệt."



"Mày biết về K.001?" Victor De Ruff rốt cục có chút dao động, người biết Nhãn Ưng sát thủ thì không ít nhưng danh tiếng của K.001 hầu như không lộ ra bên ngoài.



"Ùa. Tao biết vì chính tao đã hạ thủ hắn." Dương Minh hờ hững nói.
"Bất quá mày đã muốn biết, nói cho mày cũng không sao." Dương Minh thản nhiên nói: "Tao đến từ gia tộc Hồ Điệp, mày biết hay không tao không cần nói thêm."



"Gia tộc Hồ Điệp!" Victor De Ruff vừa nghe tên này sắc mặt trở nên trắng bệch! Gia tộc Hồ Điệp, gia tộc sát thủ tiếng tăm lừng lẫy trên thế giới sao hắn lại không biết đây? Hắn còn tính là Dương Minh chỉ là một người nên có thể liều mạng. Nhưng hiện tại De Ruff như bị dội thẳng một gáo nước lạnh vào giữa mặt. Gia tộc Hồ Điệp chính là trong tổ chức sát thủ khủng bố nhất trong truyền thuyết, đấu đối với bọn họ thì chỉ có một con đường duy nhất là diệt bang.



"Châu Âu trấn Gaara, Hồ Điệp bảo?" Victor De Ruff cẩn thận lẩm bẩm.



"Mày cũng biết không ít đó?" Dương Minh cười như không cười nhìn hắn.



"Năm đó may mắn được gặp gia chủ Hồ Điệp một lần, lão nhân gia vẫn khỏe chứ?" Victor De Ruff hỏi dò.



"Chú Vương luôn mạnh như sư tử, không cần mày quan tâm. Mộc quản gia cũng rất tốt, mày còn muốn biết gì nữa?"



Thấy Dương Minh nhìn thấu dụng ý, nhất thời De Ruff có chút xấu hổ. Trong lòng khẳng định Dương Minh đến từ Hồ Điệp gia tộc, hắn ho khan hai tiếng: "Không. tôi chỉ thuận miệng hỏi thăm mà thôi."



"Được rồi. Tính nhẫn nại của tao có hạn, khi nào thì chúng mày trả người cho tao?" Dương không kiên nhẫn phất tay chất vấn De Ruff.



Theo Dương Minh, thực lực của hắn hoàn toàn có thể tiêu diệt Hắc Ưng bang nhưng chỉ sợ bọn chúng sẽ bất lợi với Trần Mộng Nghiên. Như vậy đàm phán là phương thức giải quyết nhanh nhất.



Còn Hắc Ưng bang có tồn tại hay không thì không quan hệ đến hắn. Nếu bọn chúng ngoan ngoãn thì Dương Minh cũng cấp cho một đường thoát. Sau này Hắc Ưng Bang không đến Tùng Giang gây sự là được. Còn dù có muốn đem cả trấn Meillat này hủy đi thì cũng tốt.



"Hắc Ưng bang nhất định sẽ trả người cho Lệ tiên sinh." Victor De Ruff nói: "Chúng tôi nào có gan mà dám đắc tội với gia tộc Hồ Điệp khủng bố chứ! Nhưng Lệ tiên sinh cũng biết, chúng tôi bắt hai tiểu thư là để áp chế cảnh sát Tùng Giang, nếu hiện chúng tôi đưa người cho ngài, vậy…"



"Ý của mày là không thả người sao? Hay muốn cò kè mặc cả với tao?" Chỉ thấy thần sắc Dương Minh nhất thời âm lệ, ánh mắt lạnh lùng quét sang De Ruff, thanh âm băng hàn đến tận xương.