Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1474 : Chủ ý của Tôn Khiết

Ngày đăng: 11:39 19/04/20


"Được thôi, vậy cậu nói xem vì sao tâm trạng của cậu lại không tốt đi." Dương Minh biết Triệu Oánh không phải là con người tùy tiện, bảo nàng ở trên mạng chấp nhận mình trước quả thật có chút khó khăn. Vì vậy Dương Minh mới quyết định từ từ rồi nói, gấp gáp quá cũng không phải là chuyện tốt.



"Thực ra…cũng không có gì rồi." Cô giáo dã man dường như không muốn nhắc đến chuyện xảy ra tối hôm qua.



"Không phải là cậu lại nhìn thấy cái người mà bạn thích đi cùng với một người bạn nào đó của cậu chứ?" Dương Minh thấy Triệu Oánh tựa hồ như không muốn nói nên mới kích thích nàng.



Sau khi gửi câu này đi, Triệu Oánh ở bên kia một lúc lâu không có động tĩnh gì.



Không phải bị mình dọa cho sợ chứ? Dương Minh không chịu được vội lo lắng. Bất quá cuối cùng Cô giáo dã man cũng trả lời lại: "Sao cậu lại biết?"



"Đoán thôi." Dương Minh có chút giả dối gửi trả lại hai chữ.



"Lợi hại thật, cuối cùng thì tôi cũng biết cái gì gọi là chân tướng đế rồi." (chân tướng đế: cái này không biết dịch thế nào cho đúng nên đành để nguyên âm Hán Việt vậy.Có anh em nào biết thì nói cho mình để mình sửa nhé.) (biên: chắc là vua đoán liều mà ăn hên lại đúng)



"Không phải đâu, tôi chỉ thuận miệng nói ra thôi, lần trước cậu nói với tôi, tôi nhớ rồi nên lần này mới đoán như thế…" Dương Minh giải thích.



"Thực ra, lần này cũng không phải là tâm trạng không tốt, tôi cũng không cảm thấy khó chịu như lần trước, mà ngược lại cảm thấy rất tự nhiên, chỉ là có chút cảm giác hụt hẫng mà thôi." Cô giáo dã man nói.



"Chờ một chút, cậu nói người bạn kia của cậu lại cùng một người bạn khác của cậu ở chung một chỗ, vậy người lúc trước đâu?" Dương Minh cố ý giả vờ hỏi.



"Ai da, đương nhiên là vẫn ở cùng nhau rồi, lúc trước tôi đã nói với cậu rồi, hắn ta có tới mấy người bạn gái cơ." Cô giáo dã man nói.



"Vậy à, người bạn của cậu thật là thần nhân a." Dương Minh cười thầm gửi tin đi.



"Dương Minh, sáng sớm ra mà anh đã chat với ai đấy?" Không biết Tôn Khiết đã dậy từ lúc nào, tay cầm cốc nước nóng, mặc áo ngủ đứng sau lưng Dương Minh.



"Triệu Oánh." Dương Minh nói.




"Ừ…" Tôn Khiết ừ nhẹ một tiếng, bông nhiên chỉ vào màn hình nói với Dương Minh: "Triệu Oánh nói gì với anh kìa, mau xem đi."



Với hành vi chuyển đề tài của Tôn Khiết Dương Minh cũng không để ý chỉ hơi cười mở cửa sổ chát với Triệu Oánh ra xem:



"Lại có người vào phòng rồi, chúng ta tiếp tục."



"Này, đánh nhanh đi."



"Cậu đang làm gì vậy? Sao không đánh bài?"



"Còn đấy không?"



"…Người ta chạy rồi."



"Cậu đang làm gì đấy? Còn đấy không?"



"Tôi đi học đây, lát nữa mười giờ còn có tiết, lần sau nói chuyện tiếp."



Dương Minh xem biểu tượng của Cô giáo dã man thì đã trở thành màu xám, xem ra thì Triệu Oánh đã out rồi.



"Xin lỗi nhé, vừa rồi có chút việc, chúng ta lần sau gặp lại." Dương Minh gửi một câu xin lỗi đi.



Lúc Dương Minh chuẩn bị tắt máy thì ở phần tin tức ở góc trái màn hình liền hiện ra một mẩu đối thoại, Dương Minh cũng không để ý, liếc mắt qua 1 cái, sắc mặt liền trở nên nghiêm trọng, dùng chuột nhấp vào phần tin tức: "một chiếc xe chở hơn một trăm triệu của Công ty Áp vận Danh Giang mất tích một cách li kì, nghi ngờ là có lỗ hổng trong quản lý, do người trong công ty gây ra."



Đoạn tin tức này là liên quan đến việc Lưu Tiểu Lôi cùng xe chở tiền mất tích. Công ty Áp vận Danh Giang Dương Minh đương nhiên là biết, là Công ty Bảo an Danh Dương của mình hợp tác với Tập đoàn Giang Duyên cùng nhau thành lập ra một công ty con, không ngờ là lại xảy ra chuyện lớn như vậy.