Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1482 : Lo lắng sắp đến

Ngày đăng: 11:39 19/04/20


"Em.Em làm sao lại biết được mật mã điện thoại của anh?" Dương Minh thấy Vương Tiếu Yên cầm bản danh mục điện thoại của mình trong tay không khỏi ngạc nhiên.



"Đoán được, ngày sinh nhật của anh, không ngờ ngay lần đầu tiên đã đoán trúng." Vương Tiếu Yên nhún nhún vai: "Là 1 sát thủ mà cái đó anh cũng qua sơ sài đi."



"…" Dương Minh bó tay, số điện thoại là mình cùng Lam Lăng đi làm, mật mã cũng là tùy ý mà chọn, lúc đó mình còn chưa là sát thủ, tự nhiên sẽ không nghĩ ngợi gì nhiếu, mà sau này cũng không có đổi lại, không ngờ Vương Tiếu Yên lại có cơ hội trổ tài.



"Xem xem danh sách cuộc gọi của anh, mỗi ngày sau khi ngủ dậy, bắt đầu gọi điện, những người mà anh liên lạc chỉ là cố định mấy người tin nhắn cũng vậy, đương nhiên là bao gồm cả em.Em thật là khâm phục anh đấy Dương Minh.Nhiều người như vậy mà anh không bỏ sót 1 ai, tất cả đều chăm sóc được hết.Anh có mệt không?" Vương Tiếu Yên chỉ vào mấy số diện thoại trong tờ hóa đơn nói: "Sao em cảm thấy, anh căn bản không phải là nghỉ ngơi, mà liên lạc cũng chỉ là liên lạc thôi, càng giống như 1 loại nghĩa vụ và trách nhiệm vây?"



"…" Dương Minh không ngờ mình cẩn thận như vậy mà vẫn bị Vương Tiếu Yên phát hiện được cái gì đó rồi.Mà đối diện với tờ hóa đơn điện thoại Dương Minh cũng không có cách nào phủ nhận được rồi.Bất quá, sau khi nghe Vương Tiếu Yên chất vấn và phân tích, Dương Minh liền hiểu ra mình sơ sót ở chố nào, do biểu hiện của mình quá bình tĩnh và máy móc mới dẫn đến sự hoài nghi của Vương Tiếu Yên và Victoria.



"Dương Minh, cuối cùng là xảy ra chuyện gì?" Vương Tiếu Yên thấy Dương Minh trầm mặc như vậy trong lòng hoảng sợ.Cái này là đại biểu cho Dương Minh đã khẳng định lời nói lúc trước của nàng, Như thế này khẳng định là có chuyện sắp xảy ra.



Vương Tiếu Yên càng nghĩ càng có cảm giác giống như Dương Minh đang giao phó hậu sự, cái này làm cho Vương Tiếu Yên trong lòng thấp thỏm không yên.tuy rằng Vương Tiếu Yên nhất mực rất tin tưởng Dương Minh.Ngay cả lần trước khi Dương Minh 1 mình đến Lan Sắt gia tộc giải cứu cha mình, trước lúc đi cũng tràn đầy lòng tin cười cười nói nói, nhưng lần này, thái độ của Dương Minh trở thành như vậy, e rằng việc sắp xảy ra tuyệt đối không nhỏ.



Dương Minh trầm mặc 1 lúc, trong lòng thầm tính toán thiệt hơn cuối cùng nói: "Được rồi, 1 khi bọn em đã đoán được rồi thì anh cũng không dấu diếm nữa.Em và Victoria cũng không phải người ngoài, anh nói cho các em cũng không sao, nhưng những chuyện nói ngày hôm này, đến đó là dừng, không được nói cho người nào khác."



Vương Tiếu Yên thấy Dương Minh chấp nhận rồi, trong lòng tự nhiên rất khẩn trương.



"Thật ra anh còn 1 thân phận trong chính phủ." Dương Minh không chờ cho Vương Tiếu Yên và Vich mở miệng đã liên tục nói luôn: "Có 1 ngành thần bí, gọi là cục điều tra dữ kiện thần bí, là 1 loại cơ quan đặc biệt mà anh lại là 1 thành viên trong đó…"




"Vậy thì tốt rồi…" Vương Tiếu Yên thở phào 1 hơi: "Vậy anh phải cẩn thận tuyết đối."



"Anh biết mà.Mạng chỉ có 1 anh phải biết quí trọng chứ." Dương Minh cười an ủi.



"Có cần em giúp không?" Vương Tiếu Yên hỏi, bất quá hỏi xong, trong lòng liền cười khổ, chuyện mà Dương Minh còn không nắm chắc thì mình đi chỉ làm hắn vướng bận chân tay thêm.



"Không cần đâu…" Dương Minh lắc lắc đầu: "Nghĩ thông chút, sẽ không sao đâu.Anh và em đâu phải chỉ nguy hiểm có 1 2 lần, mà lần nào cũng hóa nguy thành an hết mà."



"Ừ." Vương Tiếu Yên ngoan ngoãn gật gật đầu.



Victoria thì nhíu chặt lông mày ngồi ở 1 bên, sau những lời Dương Minh nói Victoria cũng tự động hiểu ra, nàng cũng trong nguy hiểm từ trong mộ mà chui ra, nàng hiểu rõ có 1 vài tình huống không phải là anh muốn chạy là chạy được…Nhiều lúc, đã lộ ra rồi thì không có cách nào để quay lại…



Thì giống như mình đánh sinh tử lôi đài, đã lên đài rồi thì có thể chạy sao? Những lời nói sau của Dương Minh cũng chỉ là để an ủi Vương Tiếu Yên thôi, đó là xuất phát từ tín nhiêm mù quáng trong tình yêu nên Vương Tiếu Yên mới không nhận ra, còn nếu không với 1 Vương Tiếu Yên cơ trí như vậy sẽ không khó mà nghĩ ra 1 chút.



Nhưng mà Victoria cũng không nói toạc ra, bởi vì có 1 vài tình huống không cần phải nói quá rõ rang.muốn xảy ra cuối cùng cũng sẽ xảy ra, nàng không có cách nào ngăn chặn được.



Dương Minh ra hiệu với Victoria rồi ôm Vương Tiếu Yên đi lên lầu.mà Victoria chỉ liếc Dương Minh 1 cái cũng không trả lời cái gì cả mà chìm trong suy tư cái gì đó.