Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1503 : Đỗ ở chính giữa

Ngày đăng: 11:39 19/04/20


Chuyện này làm Trương Khai Viễn tức giận, trong lòng có chút nuối tiếc bởi vì hắn đối với Kinh Tiểu Lộ là thật sự động chân tâm, cũng đã từng không tính toán đến chuyện cũ mà tiếp tục theo đuổi Kinh Tiểu Lộ, nhưng là Kinh Tiểu Lộ lại không thích loại người âm trầm như hắn, cũng không thèm để ý gì đến hắn.



Cho đến tận buổi họp lớp năm trước, Trương Khai Viễn vãn cho rằng mình đã quên Kinh Tiểu Lộ đi rồi, hắn đang lên như diều gặp gió, kế thừa gia nghiệp của bố để lại, trong công ty có thể hô phong hoán vũ, thường xuyên chén nhau với cô thư kí xinh đẹp trong văn phòng, thường cùng các nhân viên nữ xinh đẹp làm trò ám muội ở bên ngoài, cuộc sống thật là phong độ.



Nhưng trong buổi họp lớp lần trước, sau khi nhìn thấy Kinh Tiểu Lộ, trái tim của Trương Khai Viễn lại hoàn toàn gửi gắm lên thân hình của Kinh Tiểu Lộ, lúc đó hắn thấy cuộc sống của Kinh Tiểu Lộ rất cùng quẫn thì cố gắng khoe khoang trước mặt bạn học là mình bây giờ có năng lực như thế nào, có nhiều tiền như thế nào, muốn lôi kéo sự chú ý của Kinh Tiểu Lộ, nhưng Kinh Tiểu Lộ không có biểu hiện gì là có hứng thú cả.



Sau khi buổi họp lớp kết thúc, Trương Khai Viễn cũng đã mấy lần hẹn riêng Kinh Tiểu Lộ nhưng Kinh Tiểu Lộ đều không có đồng ý.Trong mắt của Kinh Tiểu Lộ, Trương Khai Viễn chẳng qua chỉ là 1 thằng dại gái đã mình bị lừa 1 lần mà thôi, nàng không hi vọng Trương Khai Viễn bị lừa lần thứ 2, vì vậy sẽ không tự nhiên mà đi phó hẹn với hắn.



Đương nhiên, đối với Ngô Hương, Trương Khai Viễn biểu hiện rất là nhiệt tình, đừng có coi thường bà hai này, phải biết rằng mặt mũi của bà 2 tương đối lớn, toàn là quen biết ông chủ lớn, không biết chừng có ông chủ lớn nào trong số đó có thể giúp đỡ trong việc làm ăn của mình.



Để cho cô ta thì thầm bên tai với ông chủ của cô ta, mua 1 lượng hàng hóa của công ty mình, cũng đủ cho mình kiếm chút đỉnh rồi.Công ty mậu dịch của Trương Khai Viễn tuy qui mô không nhỏ, nhưng lợi nhuận lại không cao.Làm mậu dịch cơ bản là đọ về quan hệ và đọ về giá cả, cho dù anh có quan hệ, nhưng giá cả của anh lại chênh lệch quá đáng, thì cũng không có ai thèm đi mua.



Sau khi giúp Ngô Hương đỗ xe xong, để cho cô ta vào trong đại sảnh để chờ các bạn học khác.Ngô Hương đúng là người giỏi giao tiếp, sau khi vừa vào phòng đã cùng mấy người nói chuyện sôi nổi lên rồi, cũng nhau trao đổi phương thức liên lạc.



Trương Khai Viễn cố ý giúp Ngô Hương đỗ xe ở chỗ bắt mắt nhất, chính giữa cửa của khu nghỉ dưỡng, ngay sát chiếc Camry của mình.Theo Trương Khai Viễn thấy, trong số bạn học của mình thì xe của Ngô Hương có thể coi là cao cấp nhất rồi.Từ tình hình năm trước mà thấy, sẽ không có xuất hiện chiếc xe nào cao cấp hơn chiếc này.



Các bạn học dù tốt dù xấu gì thì cơ bản Trương Khai Viễn vẫn giữ liên lạc 1 cách nhất định, đối với động tĩnh của bọn họ cũng nắm bắt được, không có ai đổi xe mới, xe của đơn vị không thể dễ dàng mà đổi được, chưa hết niên hạn thì không thể loại bỏ được chứ?



Vì vậy Trương Khai Viễn mới đỗ xe của Ngô Hương ở chính giữa cổng của khu nghỉ dưỡng, ít nhiều cũng để thể hiện thực lực của bạn học của mình, đây cũng là 1 cách thể hiện.




"" Tiểu Vương nhà tôi làm ở Giải trí Danh Dương, là bộ trưởng bộ bảo an kiêm phó giám đốc hậu cần, công việc đã rất bận rồi, nhưng không có cách nào, được lãnh đạo coi trọng, nên thích Tiểu Vương nhà tôi làm lái xe." Tiểu Nhiên giả bộ khổ sở nói.



Giải trí Danh Dương? Trương Khai Viễn cũng đã nghe đến cái tên này, gần đây rất nhiều tin tức liên quan đến Khách sạn quốc tế Tùng Giang và Khách sạn Tùng Giang Doughtlast, Khách sạn quốc tế Tùng Giang không phải là sản nghiệp trực thuộc Giải trí Danh Dương sao?



Nghe nói ở Tùng Giang Giải trí Danh Dương rất có bối cảnh, Tiểu Vương này lại là bộ trưởng bộ bảo an kiêm phó giám đốc hậu cần? Chức quan này không nhỏ, lại còn lái xe cho lãnh đạo, vậy lãnh đạo này không phải là Tổng tài thì cũng là Chủ tịch hội đồng quản trị, nếu không thì ai mà dùng được anh ta chứ?



Nghĩ đến đây, Trương Khai Viễn càng thêm tôn kính: "Người bình thường muốn lái xe cho lãnh đạo còn không được, phải là người được lãnh đạo tín nhiệm mới được."



"Kha kha, đúng vậy, nghĩ đi nghĩ lại thì cũng là như vậy." Tiểu Nhiên đắc ý cười nói.



"Được rồi, trước đừng buôn dưa lê nữa, chúng tôi tìm chỗ đỗ xe đã, rồi vào trong buôn tiếp." Tiểu Vương không phải là người thích phô trương, thấy Tiểu Nhiên càng nói càng quá đáng nên vội ngắt lời.



"Xe này của anh là cao cấp nhất trong lớp chúng ta, nên đỗ ở chính cửa khu nghỉ dưỡng mới được." Trương Khai Viễn vội ngăn Tiểu Vương lái xe đi nói: "Cái này cũng có thể thể hiện thực lực của toàn bộ bạn học chúng ta a."



"Nhưng chỗ đỗ xe này đã kín rồi." Tiểu Vương nghi ngờ nhìn ra giữa cổng chính của khu nghỉ dưỡng.



"Chiếc Camry đó là của tôi, để tôi đánh đi chỗ khác là được mà." Trương Khai Viễn cong đít chạy đến trước xe của mình, mở cửa xe, nhanh chóng đánh xe của mình sang 1 bên, lái vào 1 góc của bãi đỗ xe.