Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1522 : Con xe nát kia là của ai?
Ngày đăng: 11:39 19/04/20
Những chuyện lúc trước hiện lên trong đầu Đức ca như 1 cuốn phim.Đã từng có những áp bức và lăng nhục, đã từng có những ân oán tình thù, những người đã từng tổn thương và làm nhục hắn, làm cho tay của Đức ca lại nắm chặt lại.
Lực lượng của mình đã đủ chưa? Đức ca không chỉ 1 lần nghĩ đến vấn đề này, nếu nói đến thủ hạ của mình thì bây giờ cũng có hơn 100 người mà người nào cũng là cao thủ đánh nhau, vậy mình còn thiếu cái gì nữa?
Cái thiếu chính là dũng khí tử chiến đến cùng.
Càng đi trên mảnh đất này, lòng thù hận trong người Đức ca càng bùng lên dữ dội, thậm chí có 1 xung động lập tức giết trở lại báo cái thù xưa, nhưng lí trí đã giúp hắn trấn tĩnh lại.
Lần này hắn đến đây là giúp Trương Tiểu Nạo giáo huấn người ta, chứ không phải đến báo thù, trong lòng Đức ca tự thuyết phục bản thân.
"Nhìn thấy chưa? Nó đang ở đâu?" Đức ca từ bỏ ý định trước mắt, nhìn Trương Khai Viễn đang nhìn trước ngó sau hỏi.
"Đang nhìn, các hàng ăn ở đây thật là nhiều quá đi." Trương Khai Viễn vốn cho rằng ở xung quanh đây không lớn lắm nên sẽ không khó tìm, kết quả vừa ra ngoài liền phát hiện ra các hàng ăn xung quanh đây đã thành 1 khu lớn, chỗ nào cũng có.
"Đây là khu vực thắng cảnh, người dân xung quanh cũng hi vọng kiếm ít tiền mà!" Mã Lão Tứ nói: "Nhưng chúng ta có xe, lượn thêm mấy vòng cũng không sao."
Mã Lão Tứ thấy, ông chủ lần này là thật lòng muốn giúp chuyện này, chứ không phải chỉ là ứng phó cho xong, vì vậy cũng chú ý hơn.
"Cảm ơn Lão Tứ ca." Trương Khai Viễn có cảm giác được yêu mà sợ nói.
"Không cần cảm ơn hắn, chú ý nhìn bên ngoài, đừng để đến lúc hằng ôn đấy đi về phòng làm cho chúng tôi đến 1 chuyến lại không giúp được gì." Đức ca nhắc nhở.
Ông chủ bị đẩy 1 cái mà lảo đảo suýt ngã, tức giận mà không dám nói, đối với bọn lưu manh đầu đường xó chợ như thế này, người làm ăn như ông không dám đắc tội, ông chủ biết rõ kết quả nếu như đắc tội với loại người như thế này, bọn chúng sẽ 3 ngày 2 lần đến làm loạn, đến lúc đó đừng có mong yên ổn mà làm ăn nữa.
"Mấy vị đại ca, có phải là có chỗ nào phục vụ không chu đáo, xin đừng trách…" Chủ quán cho rằng mấy người này chắc là vì trước đây phục vụ không được chu đáo nên lần này đến đây gây sự, vội vàng tiếp tục nói.
"Cút, thằng già này, không có chuyện của mày." Mã Lão Tứ chỉ tay: "Đứng sang 1 bên, các ông mày đến tìm người."
"Ồ…Ồ…" Chủ quán vừa nghe thấy là đến tìm người, liền thở phào: "Vậy mấy vị đại ca cứ tự nhiên, muốn ăn cái gì, xin cứ dặn dò."
Chủ quán còn muốn nói cái gì nữa, nhưng nhìn thấy bộ mặt khó chịu của Mã Lão Tứ liền ngậm miệng lại.Đứng tránh sang một bên.
Sau khi bốn người này đi vào, Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ liền chú ý đến bọn chúng, nhưng cũng không để ý gì, với việc lưu manh đến gây sự, Dương Minh cũng không định đi quản chuyện không đâu.
"Con xe nát ở ngoài cửa là của thằng chó nào? Đứng lên cho ông!" Mã Lão Tứ chỉ ra ngoài cửa lớn tiếng quát.
Con xe nát ở ngoài cửa, Mã Lão Tứ vừa quát lên như vậy, mọi ngưởi trong quán liền nhao nhao nghển cổ nhìn ra bên ngoài, liền nhìn thấy ở bên ngoài có 2 chiếc xe, 1 chiếc BMW màu xanh, 1 chiếc Nissan màu trắng nát đến nỗi không thể nát hơn được nữa…
Những người đến đây ăn, đa số đều không đi xe, đều là dân ở gần đây, vì vậy sau khi vì hiếu kì mà quay ra nhìn chiếc xe ở cửa, lại cúi đầu xuống.Mà đối với cái xe nát mà Mã Lão Tứ vừa nói, mọi người đều cho rằng là chiếc Nissan màu trắng.
"Dis…Dis.Dis con mẹ nó, hỏi …hỏi chúng mày đó, con xe nát… nát ở ngoài cửa con mẹ nó là của thằng nào? Nghe…Nghe thấy gì không? Điếc…Điếc hết rồi à?" Mã Lão Tứ không thấy có ai trả lời, liền cuống lên.Hắn vừa cuống lên liền nói lắp, bệnh hồi bé lại tái phát trở lại.