Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 156 : Ảo tưởng

Ngày đăng: 11:28 19/04/20


"Mọi người, xin lỗi đi lâu quá" Hoa tổng cười nói: "Mọi người ăn xong chưa?"



"Xong rồi, xong rồi, rất ngon" Liêu phó tổng gật đầu.



Dương Lệ và Tôn Khiết không nói gì, nhưng cũng gật đầu.



"Được rồi, chúng ta đi hát thôi. Tôi đã đặt một phòng KTV trên tầng, chúng ta đến đó hát thư giãn một chút" Hoa tổng nói.



Nhìn mặt Tôn Khiết đã hơi đỏ lên, Dương Minh lắc đầu. Hiểu nhiên đây là tác dụng của thuốc, chỉ là không biết bao giờ sẽ phát tác.



Cũng khó trách Tôn Khiết không đề phòng. Bình thường nàng ăn cùng những người có thân phận nhất định, không phải là quan chức thì là giám đốc của công ty, xí nghiệp, ai lại không biết xấu hổ làm ra chuyện xấu xa như vậy. Hơn nữa thân phận của Tôn Khiết, ai dám làm gì nàng, trừ phi là không muốn sống.



Chẳng qua thực sự là có người không muốn sống. Người này chính là Quách Kiện Siêu. Quách Kiện Siêu rốt cuộc vẫn còn khá nóng nảy. Hai mươi chín tuổi đã là phó tổng của một tập đoàn, khó tránh khỏi kiêu ngạo. Hơn nữa bị Hoa tổng xúi bẩy, mới bất chấp hậu quả dùng cách này.



Cũng là do hắn nghĩ quá đơn giản, cho rằng chỉ cần làm Tôn Khiết thích thú, người phụ nữ này sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Quách Kiện Siêu rất tự tin vào công phu trên giường của mình, vô cùng thành thạo. Lúc học trung học, hắn đã là khách quen của các quán mát xa nên đã học được công phu trên giường.



Năm đó lúc học đại học, Quách Kiện Siêu đã lừa hoa khôi của lớp đến khách sạn, chơi nàng. Lúc đầu con quỷ nhỏ còn khóc lóc, Quách Kiện Siêu chơi cô ả ba ngày, kết quả thái độ của con quỷ cái này thay đổi một trăm tám mươi độ.



Cho nên Quách Kiện Siêu rất tự tin vào mình. Đúng thế, chiêu này đúng là có tác dụng với một số cô gái, nhưng không có nghĩa là toàn bộ.



KTV của Bất Dạ Thiên rất xa hoa, nghe nói toàn bộ nhập khẩu từ Hàn Quốc, Tv cũng dùng loại năm hai inch lớn nhất thế giới. Hoa tổng đặt một phòng lớn, có hai phòng nghỉ và phòng vệ sinh. Nói cách khác hát mệt có thể vào đó nghỉ. Đương nhiên giá cả cũng rất đắt, hơn cả phòng ở khách sạn năm sao.




Dương Minh thiếu chút nữa chết đứng, cô nàng Tôn Khiết này mạnh quá đáng. Trong phòng vệ sinh ở KTV mà lại không coi ai ra gì tự mình thủ dâm. Chẳng lẽ cô ta không phát hiện ra bên cạnh còn có người sao?



Thực ra cũng không thể trách Tôn Khiết. Dương Minh lúc vào đây thì không bật đèn, cho nên mọi người không chú ý đến hắn. Hơn nữa bây giờ Tôn Khiết đang bị dục vọng làm mờ hai mắt, muốn mau phát tiết. Hai mắt nàng nửa nhắm nửa mở, căn bản không nghĩ ra bên trong còn có người.



"Mẹ nó, không ngờ lại vào phòng vệ sinh" Quách Kiện Siêu rất khó chịu mắng: "Không phải vào tự thủ dâm đó chứ? Cứ như vậy không phải uổng công sao?"



"Hắc hắc, chú em, sao nóng thế?" Hoa tổng bình tĩnh, lắc đầu nói: "Thuốc này tự mình giải quyết sẽ không được, cô ta càng sờ mó, dục vọng càng mạnh hơn. Không biết chừng còn chủ động ra nhờ chú mày chơi đó"



"Thật sao?" Quách Kiện Siêu mừng rỡ: "Vậy em yên tâm rồi"



"Đương nhiên, đồ của nước Mỹ mà" Hoa tổng gật đầu. Hắn nói không sai, thuốc này tuy nói là chỉ có năm mươi đồng, chẳng qua lại là một thứ thuốc kích dục thuộc hàng cấm lưu hành. Phụ nữ uống phải thứ thuốc này ý chí sẽ rất tỉnh táo, nhưng thân thể không thể khống chế.



Thật đúng như Hoa tổng nói, Tôn Khiết bây giờ có cảm giác này. Nàng cảm thấy trong chỗ kín đang rỉ nước. Dù nàng làm như thế nào vẫn có một cảm giác khó hiểu, làm cho nàng rất khó chịu.



Thật sự muốn tìm đàn ông với mình sao. Một suy nghĩ hiện lên trong đầu Tôn Khiết. Tôn Khiết không khỏi giật nảy mình. Mình, tuy thường xuyên có dục vọng, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ cùng một người đàn ông. Hôm nay mình sao vậy?"



Chẳng qua lý trí của nàng lập tức bị lửa dục thiêu cháy. Trong đầu Tôn Khiết không nhịn nổi mà xẹt qua một loạt các người đàn ông. Tôn Khiết không thích thú gì với đàn ông, nhất là đám người theo đuổi nàng như Quách Kiện Siêu. Cho nên những người này chỉ chợt lóe lên rồi biến mất, không dừng lại bao lâu. Đúng, Tôn Khiết ngoại trừ người thân đều rất chán ghét đám đàn ông. Đám đàn ông đều không phải người tốt. Bọn họ đều tham tài sản nhà mình.



Nhưng cuối cùng, hình ảnh của Dương Minh hiện lên sau cùng, Tôn Khiết ngạc nhiên phát hiện hình ảnh này không lập tức biến mất mà ngược lại như in hằn trong đầu vậy.