Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1563 : Ta chết đây

Ngày đăng: 11:40 19/04/20


- Không cần kêu, gia chủ đã đi rồi.



Vệ sĩ liếc mắt nhìn Trần Trí Nghiệp không mang theo chút tình cảm nào, lạnh lùng nói.



- Không! Không có khả năng! Kaike không thể vứt bỏ ta được! Ta là thủ hạ trung thành nhất của hắn, ta cùng hắn vào sinh ra tử, vì hắn nước sâu nhảy trước khói thuốc theo sau. Hắn sẽ không vứt bỏ ta. Ngươi gạt người! Ngươi cho ta gặp Kaike đi!



Trần Trí Nghiệp rát cổ bỏng họng gào lên.



Vệ sĩ nghe Trần Trí Nghiệp gào thét xong có chút buồn cười. Thầm nghĩ" ông mà là thủ hạ trung thành của hắn? Hình như là tôi mới đúng ya? Tôi là vệ sĩ của hắn, theo hắn vào sinh ra tử, cầm điếu theo sau, có phải là ông nói ngược rồi không?"



- Không cần tìm, tông chủ muốn gặp ông, thì đã sớm gặp rồi, bây giờ không gặp ông, tự nhiên sẽ không bao giờ gặp ông nữa.



Vệ sĩ nói:



- Không nên nhiều lời! Là ông tự đi hay là tôi đem ông đánh ngất rồi mang đi?



- A! Tôi… để tôi tự đi…



Trần Trí Nghiệp vừa nói xong, trong giây lát đã đứng thẳng người lên, ôm lấy cổ tên vệ sĩ. Gắt gao ôm hắn, không cho hắn nhúc nhích chút nào, sau đó hét lớn:



- Tiểu Long, chạy mau!



- Ba...



Trần Tiểu Long mặc dù cũng sợ đến mức sắp hôn mê, nhưng mà nơi này còn chưa có chỗ cho hắn nói chuyện, cho nên Trần Tiểu Long vẫn một mực trốn ở phía sau ba hắn. Lúc này, trông thấy ba hắn xông tới ôm cổ tên vệ sĩ, bảo mình mau mau chạy đi, Trần Tiểu Long có phần không biết phải làm sao!



Tuy rằng đầu hắn có chút nước, nhưng cũng không phải có quá nhiều, lúc này cũng hiểu được:



- Là ba đang liều chết cho mình chạy, khẳng định ba sẽ chạy không thoát, lúc này, nếu mình chạy đi…



- Đừng dây dưa nữa, chạy mau!



Trần Trí Nghiệp sốt ruột, hét lớn:



- Mày còn ngây ra đấy làm gì? Còn không chạy!



- Vâng…
Đương nhiên, hắn cũng chỉ có thể cùng Trần Tiểu Long và Trần Trí Nghiệp nói một chút, gia chủ tiền nhiệm của gia tộc Douglas vẫn không muốn bỏ qua Dương Minh, kết quả thế nào chứ?



Trần Tiểu Long hiện tại vừa sợ vừa giận, không nghĩ tới tên vệ sĩ này lại có thể chạy nhanh hơn mình, chặn trước cửa thang máy. Xong rồi, mình đã bị tóm trở lại, thế này còn tốt được sao?



Nhưng mà, bây giờ muốn chạy, khẳng định là chạy không thoát rồi, mình đâu phải đối thủ của cái tên to cao này chứ?



Đúng rồi, giả chết! Trần Tiểu Long bỗng nhiên nghĩ tới một diệu kế, đó chính là giả chết, nếu thấy mình chết rồi, tên vệ sĩ này sẽ bỏ qua cho mình chứ?



Không thể không nói, cách nghĩ của Trần Tiểu Long quả thực rất ngây thơ khờ khạo.



- Ôi… ta chết đây…



Trần Tiểu Long nghĩ tới đây, liền đảo cặp mắt trắng dã, tức khắc té nhào xuống đất." Bịch" một tiếng, Trần Tiểu Long đã nằm thẳng cẳng trong thang máy.



- Ặc…



Vệ sĩ có chút sái mắt, đã chết? Trước khi chết còn nói mình chết đây? Không nghĩ tới lại có người ngu như vậy… Cuối cùng là chết hay chưa vậy?



Vệ sĩ không biết nói gì nữa, hắn không dùng được từ ngữ nào có thể miêu tả được tâm tình của bản thân giờ phút này, từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ đây là chuyện đầu tiên hắn được gặp. Không nghĩ tới trên thế giới này còn có người ngu như vậy, quả thực đã đạt tới cảnh giới nhất định rồi!



Hắn nghĩ hắn là thần tiên ư? Trước khi chết còn có thể nói được?



Đi qua đi lại, khinh bỉ nhìn Trần Tiểu Long nằm trên mặt đất vẫn không nhúc nhích tí nào, vệ sĩ thực sự hết chỗ nói rồi, không biết nói cái gì nữa.



- Này?



Vệ sĩ đá vào người Trần Tiểu Long.



Trần Tiểu Long vẫn không nhúc nhích, nghĩ đến chuyện giả chết cũng là rất đau đớn, mắt vẫn nhắm nghiền, hi vọng tên vệ sĩ này có thể tin tưởng mình.



- Nghe nói người sau khi chết, sẽ duỗi đùi phải ra, nói một tiếng ô hô…



Vệ sĩ vừa nghĩ thầm, phải trêu chọc Trần Tiểu Long này một chút:



- Thằng cha này chưa nói, có khi nào giả chết không nhỉ?