Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1581 : Ông Dượng trong truyền thuyết
Ngày đăng: 11:40 19/04/20
"Có thể nói như vậy!" Dương Minh gật đầu nói tiếp: "Tôi thậm chí không nắm được một ít phần thắng."
Nghe Dương Minh nói xong, Hạ Tuyết nhất thời lâm vào trầm tư. Năng lực của Dương Minh, Hạ Tuyết rất rõ ràng.
Hơn nữa từ trong miệng của anh hai, Hạ Tuyết cũng nghe được hình như bọn họ rất coi trọng Dương Minh.
Thậm chí có lúc Hạ Tuyết còn nghe anh hai bảo Dương Minh là số một, số hai của tổ chức.
Nhất là cái lần cùng Dương Minh phá vụ án buôn lậu của Vương Tích Phạm và vụ Trần A Phúc giả quỷ dọa người.tất cả những biểu hiển đó của Dương Minh đã khiến cho Hạ Tuyết thầm nể phục hắn.
Nhưng theo tình hình hiện nay, ngay cả hắn mà còn không nắm chắc thì chứng tỏ vụ án lần này là hết sức nguy hiểm.
Nghĩ đến đây Hạ Tuyết đành cười khổ nói: "Tôi biết là hành động lần này rất nguy hiểm, nhưng anh không thể để tôi có chút lòng tin được hay sao? Ngay cả anh cũng nói như vậy thì tôi biết làm sao bây giờ?"
"Cho nên tôi mới bảo cô đừng tham gia hành động lần này nữa." Dương Minh cố ý đả kích lòng tự tôn của Hạ Tuyết nên cười lạnh một cái nói tiếp: "Đến lúc đó thân tôi còn lo không xong chứ đừng nói là lo cho cô."
Mặc dù Hạ Tuyết bị Dương Minh nói một cách không thương tiếc nhưng trong lòng Hạ Tuyết rất rõ ràng năng lực của cô không bằng hắn, nhiệm vụ lần này lại nguy hiểm như vậy, đến cả bản thân hắn còn lo chưa xong nếu có cô thì sẽ càng thêm nguy hiểm.
"Không phải là tôi muốn theo anh, chỉ là gia đình tôi không cho phép tôi làm chuyện đó.Một khi gia gia tôi đã quyết định thì cho dù là ai cũng không thể thay đổi được" Hạ Tuyết thở dài một hơi nói tiếp: "Bất quá cũng còn một người rất nổi tiếng chỉ có trong truyền thuyết."
"Người trong truyền thuyết? Có ý gì?" Dương Minh có chút kinh ngạc nói.
"Ông ấy là một người rất lợi hại chuyên sử dụng tinh thần lực, chỉ là sau khi ông ấy cưới dì của tôi xong thì không biết đã đi đâu, đến tận bây giờ tôi vẫn chưa gặp mặt" Hạ Tuyết thở dài nói tiếp: "Dượng của tôi là người có tài nhưng lại có hoa tâm. Bên cạnh ông ta đến mấy người bạn gái."
Nói tới đây, Hạ Tuyết không tự chủ được mà liếc mắt nhìn Dương Minh một cái thầm nghĩ: "Tiểu tử này tại sao lại có hoa tâm giống như dượng vậy?"
"Người như vậy mà có thể khiến cho gia gia của cô đổi ý sao?" Dương Minh cười cười nói tiếp: "Tôi cũng có mấy bạn gái nè hay là để tôi đến gặp gia gia của cô, bảo gia gia của cô thay đổi quyết định nhé."
Nghe Dương Minh nói một cách không xấu hổ như vậy Hạ Tuyết cũng không nói gì, thầm nghĩ: "Anh có thể so với dượng sao?"
Bất quá cho dù là Kinh Tiểu Lộ không hiểu lầm thì quả thật Dương Minh cũng phải bảo vệ cho Hạ Tuyết, chỉ là ngoài miệng thì hắn lại nói: "Em nghĩ đi đâu vậy? Hạ Tuyết thân thủ không tồi, cô ấy đâu cần anh phải bảo vệ chứ."
"Anh gạt em. Chính anh còn không nắm chắc chuyện này thì làm sao cô ấy có thể tự bảo vệ mình? Anh cảm thấy em dễ gạt như vậy sao?"
Kinh Tiểu Lộ trực tiếp vạch trần lời nói dối của Dương Minh, bất quá cô hiểu là hắn muốn cô không nghĩ lung tung nên đành nói: "Được rồi không nói chuyện này nữa. Anh tìm em có việc gì."
"À là như thế này, Tiểu Vương đưa anh đến phi trường nhưng chẳng may đến đường cao tốc thì bị cảnh sát giao thông chặn xe. Anh định gọi cho em, nhờ em đưa anh đi nhưng em đang bận họp nên đành thôi" Ngừng một chút, Dương Minh cười nói: "Đúng lúc Hạ Tuyết có chuyện đi đến Đông Hải nên anh đành quá giang cô ấy đến đây"
"Vậy sao anh không gọi cho em để em đưa anh đi." Kinh Tiểu Lộ hờn trách nói một câu.
Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ nói xong cũng không biết phải nói gì nữa. Tốt xấu gì thì Kinh Tiểu Lộ cũng là chủ tịch công ty làm sao có thể chỉ vì đưa một người ra sân bay mà bỏ ngang cuộc họp lãnh đạo được chứ?
"Lúc anh gọi em thì em tắt máy mà!" Dương Minh cười khổ nói.
"Ahhh, đúng rồi!" Kinh Tiểu Lộ nghe vậy mới nhớ, đúng là Dương Minh có gọi cho cô nhưng mà chính cô lại không nghe cho nên bây giờ cô chỉ có thể tự trách mình mà thôi.
"Thôi được rồi, đến lúc anh về anh sẽ gọi cho em đến đón anh mà" Dương Minh an ủi nói.
"Uhm, quyết định vậy đi!" Kinh Tiểu Lộ nghe vậy mới cao hứng trở lại.
"Vậy được rồi, anh đi làm thủ tục xuất cảnh đây." Nói xong Dương Minh liền cúp điện thoại, bước nhanh đến bàn đăng ký.
Dương Minh đã xuất cảnh nhiều lần cho nên đối với cái phi trường quốc tế Đông Hải này cũng không có gì lạ lẫm. Rất nhanh cô tiếp viên xinh xắn đã đóng dấu của vào vé máy bay của hắn.
Sau khi cười cười chào tạm biệt cô tiếp viên hàng không, Dương Minh liền trực tiếp đi đến cửa kiểm soát.
Bất quá một chuyện ngoài ý muốn của Dương Minh lại xảy ra.