Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1588 : Một mạng đổi một mạng

Ngày đăng: 11:40 19/04/20


"Đúng vậy, tôi muốn nhanh chóng xử lý chuyện này" Dương Minh sắp phải đi Vân Nam cho nên hắn rất quý khoảng thời gian này.



"Vâng, Dương ca!" Vương Mị gật đầu liền lấy điện thoại gọi cho người của sòng bạc.



Rất nhanh, bên kia đã có người trả lời điện thoại. Vương Mị cẩn thận dùng tiếng Anh nói chuyện: "Tôi là người nhà của Trương Giải Phóng, bây giờ chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi, các người muốn giao dịch như thế nào đây?"



Đầu dây bên kia nói với Vương Mị mấy câu liền tắt mát, có lẽ hắn sợ bị dò ra vị trí nên mới gấp gáp như vậy. Bất quá Vương Mị cũng đã nắm được cách thức giao dịch liền quay sang nói với Dương Minh: "Dương ca, bọn họ bảo anh bây giờ đến sòng bạc South City tìm giám đốc Smith"



"Được, tôi biết rồi. Cô cứ ở đây chờ tôi đi" Sau khi nhớ kỹ các chi tiết trên, Dương Minh liền nói.



"Hả, em không đi sao?" Vương Mị còn tưởng rằng Dương Minh sẽ mang cô theo.



"Cô đi làm gì, nếu chuyện này có trục trặc gì thì làm sao tôi lo cho cô được, cô nên ngoan ngoãn ở đây đi." Dương Minh vẫn chưa biết cái sòng bạc South City này có ý gì cho nên không muốn Vương Mị đi theo làm vướng bận tay chân.



Vương Mị nghe Dương Minh nói xong liền hiểu là bên trong chắc chắn không đơn giản như vậy nên lập tức ngoan ngoãn ở trong phòng, không đòi đi theo nữa.



Ra khỏi khách sạn, một chiếc Bentley màu trắng liền tiến đến gần Dương Minh.



Dương Minh có chút nhíu mày, tự nói trong lòng: "Tên này chạy xe kiểu gì vậy?"



"Vị tiên sinh này có phải là Dương Minh, Dương tiên sinh không?" Tên tài xế lễ phép nói.



"Là tôi!" Dương Minh hơi sửng sốt, lập tức hỏi lại: "Tại sao anh biết tôi?"



"Giám đốc đã căn dặn tôi, nếu Dương tiên sinh muốn đi đâu thì phải chở ngài đi." Ngừng một chút tên tài xế nói tiếp: "Mời ngài lên xe!"



Dương Minh cười cười bước lên xe, xem ta tên Tam Đặc Đốn này cũng biết lấy lòng quá chứ.



"Dương tiên sinh, ngài muốn đi đâu?" Tên tài xế lễ phép nói.



"Sòng bạc South City!" Dương Minh nói.
Vốn Dương Minh còn muốn mang tiền đến chuộc Trương Tân và Trương Giải Phóng rồi lập tức về Tùng Giang, chỉ là tình hình hiện tại hình như có chút phức tạp.



"Anh là bạn của hai cha con Trương Giải Phóng à?" Kras lưu loát hỏi Dương Minh một câu bằng Hoa ngữ khiến cho nhất thời Dương Minh hơi sửng sốt một chút.



Bất quá nếu Kras đã dùng Hoa ngữ thì tội gì Dương Minh phải dùng tiếng Anh cho nên trực tiếp trả lời: "Đúng vậy, tôi là bạn của hai người đó. Anh có yêu cầu gì cứ nói đi?"



"Bạn của anh phẩm chất khá tốt, hèn gì mà anh đến tận đây để tìm bọn họ" Kras thản nhiên nói.



"Anh muốn bao nhiêu tiền cứ nói thẳng ra đi! Dương Minh nhíu nhíu mày nói.



"Tiền?" Kras nghe xong hình như có chút buồn bực liền trả lời: "Tôi lấy tiền làm gì? Anh hỏi Smith thử xem tôi có thiếu tiền không?"



Nhìn thái độ của Kras, bất giác Dương Minh có chút nghi hoặc, nếu đã không thiếu tiền thì hắn muốn yêu cầu Dương Minh cái gì?



Nghĩ đến đây Dương Minh thản nhiên hỏi: "Vậy anh muốn cái gì?"



Kras cười cười nói: "Tôi có thể chắc chắn với anh là tôi không thiếu tiền. Nhưng mà tôi thích kích thích, thích khoái cảm anh hiểu không? Cho dù chỉ là cảm giác vui sướng trong tích tắc mà thôi cho nên tôi muốn anh cùng đánh cuộc với tôi."



Dương Minh nghe xong liền khẳng định gã Kras này là một gã điên nếu không thì cũng không có suy nghĩ điên khùng như vậy.



Mắt thấy Dương Minh im lặng, Kras lấy một điếu xì gà trên bàn của Smith ra nhàn nhạt nói: "Nếu anh muốn cứu bạn thì chỉ còn một cách đánh cuộc với tôi mà thôi."



"Đánh cuộc thế nào?" Dương Minh cẩn thận hỏi lại một câu.



"Đúng vậy, anh phải đánh cuộc tính mạng của anh.một mạng cứu một mạng" Nói đến đây Kras phá lên cười: "Anh thắng một ván tôi trả một người, anh thắng tiếp một ván tôi lại trả thêm một người."



Dương Minh nghe vậy hơi nhíu nhíu mày hỏi ngược lại: "Nếu tôi thua thì sao?"



"Nếu anh thua thì mạng của anh là của tôi!" Kras nhún vai cười nói: "Thế nào dám chơi chứ hả?"