Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1597 : Nghiệm bài

Ngày đăng: 11:40 19/04/20


"Anh. anh nói lung tung!" Sắc mặt Kras nhất thời liền thay đổi, tự nói trong lòng: "Sao có thể? Sao hắn lại có thể biết chính xác là thiếu mất cây bài gì. chẳng lẽ hắn nhìn thấy mình tráo bài sao?"



Nhưng mà Kras lại không cho là đúng, hắn rất tự tin với kỹ thuật tráo bài của mình cho nên hắn không tin là Dương Minh có thể nhìn thấy mấy động tác đó được.



Bất quá lúc nghiệm bài thì Kras còn chưa có tráo bài, nếu nói là Dương Minh nói lung tung thì không đúng, bởi vì nếu hắn nói lung tung thì làm sao có thể nói chính xác cây bài bị mất là cây 2 cơ kia chứ?



Nghĩ đến đây tâm tình của Kras rõ ràng là kích động hẳn lên. Bởi vì giờ phút này, cây 2 cơ đang nằm trong tay áo của hắn thì làm gì còn cây 2 cơ nào trong bộ bài tẩy chứ?



"Nói lung tung sao?" Dương Minh cười lạnh nói tiếp: "Có phải nói lung tung hay không thì cứ mở hộp bài tẩy ra kiểm tra thì mọi người sẽ biết mà. đúng không Kras tiên sinh?"



Lấy nhãn lực của tay chia bài mà nói thì hiển nhiên hắn không thể thấy rõ động tác tráo bài của Kras cho nên giờ phút này hắn rất nghi hoặc, không biết là Dương Minh đang ngồi nói nhảm cái gì. Bởi vì lúc nghiệm bài thì rõ ràng Dương Minh đã gật đầu đồng ý. tại sao bây giờ lại bảo thiếu bài?



"Hừ, thua bạc nên tìm cách đối phó hả?" Kras cười gằn nói.



Ngoài mặt thì nói như vậy nhưng trong lòng Kras thì lo lắng không yên. Bởi vì chuyện này không thể bại lộ được, chỉ cần bại lộ thì danh tiếng cũng như địa vị của hắn sẽ mất hết.



Sòng bạc cũng có quy định của nó, một thần bài như Kras dĩ nhiên cũng hiểu rất rõ, một khi gian lận mà bị phát hiện sẽ có kết cục như thế nào.



Bất quá vào lúc này Dương Minh chỉ có thể nói chứ đâu có bằng chứng cụ thể..Nếu Kras một mực phủ nhận thì Dương Minh có thể nói gì?



Nghĩ đến đây, Kras liền âm thầm cắn răng nói trong lòng: "Dù thế nào cũng không thể thừa nhận được."



"Thế nào hả Kras tiên sinh? Ngài có tật nên rục rịch à?" Dương Minh cười nhạt nói tiếp: "Tại sao lại không dám nghiệm bài?"




Tay chia bài quả thật là khóc không ra nước mắt, bất quá cũng may là thoát được một kiếp rồi cho nên vội vàng nói: "Vâng. vâng cảm ơn Kras tiên sinh, tôi sẽ đi lấy bài mới cho 2 vị ngay. " Nói xong hắn liền vội vàng đi ra ngoài lấy bộ bài khác mang vào phòng.



Vốn Kras còn nghĩ là một lát nữa sẽ bảo mọi người nghiệm bài thật cẩn thận, sau đó mới tráo bài, đến lúc đó Dương Minh sẽ không thể có lý do đòi nghiệm bài nữa..



Không thể không nói, Kras quả thật là một ngươi mưu mô, chỉ tiếc cho hắn là lần này hắn đụng phải Dương Minh cho nên chuyện này không diễn biến như hắn nghĩ.



Mắt thấy tay chia bài cầm bộ bài giống y hệt bộ bài lúc nãy vào phòng thì Dương Minh có chút nhíu nhíu mày nói: "Theo tôi thì chúng ta nên đổi một bộ bài giấy của Trung Quốc đi. Lúc nãy bộ bài nhựa của Mỹ đã bị mất một cây, chúng ta không thể nói trước là bộ này có bị mất nữa không cho nên cứ chuyển qua dùng bài trong nước cho chắc ăn."



"Chuyện này. " Kras nghe Dương Minh nói xong thì có chút sửng sốt, bởi vì bộ bài mà hắn mang trong người đều là bài nhựa nếu chuyển qua đánh bạc bằng bài giấy thì hắn tráo bài kiểu gì đây?



Bất quá, Kras lại không nghĩ ra cách phản đối yêu cầu này của Dương Minh nên đành nói: "Như vậy cũng được. " Sau đó hắn nhìn về phía tay chia bài nói: "Anh mau đi đổi một bộ bài giấy đi."



Tay chia bài cũng sợ gây ra vấn đề gì làm phật lòng Kras và Dương Minh cho nên vội vàng gật đầu, xoay lưng đi ra ngoài đổi bài.



Bài nhựa của Mỹ hay còn gọi là bài Poker có hoa văn khác hoàn toàn với bài giấy sản xuất trong nước cho nên đối với loại bài này thì Kras không thể phát huy năng lực tráo bài được, vì vậy mà giờ phút này tâm tình của hắn có chút buồn bực.



Mới vừa rồi trái tim của Trương Tân dường như muốn rớt ra ngoài, từ đoạn đối thoại giữa Dương Minh và Kras thì hắn cũng hiểu rõ..



Dương Minh vì hai cha con hắn mà phải mang tính mạng ra đánh cuộc, điều này khiến cho hắn xúc động vạn phần, thật sự là làm bạn với Dương Minh chính là lựa chọn sáng suốt nhất từ trước đến nay của Trương Tân. Bất quá hắn lại cảm thấy xấu hổ, bởi vì từ ngày quen Dương Minh đến giờ hắn chỉ biết làm phiền Dương Minh chứ chả khi nào giúp hắn làm việc gì ra hồn cả.



Mà Trương Giải Phóng bên này cũng đâu hơn gì Trương Tân. Thân là trưởng bối như ông ta mà lại làm ra loại chuyện như thế này quả thật là không còn mặt mũi nào để gặp ai cả cho nên từ nãy đến giờ ông ta chỉ cúi đầu nhìn xuống sàn nhà, xem ra tâm tình có chút bấn loạn thì phải.