Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1657 : Bội phục
Ngày đăng: 11:41 19/04/20
Dịch + Biên: Phong Lăng
Lưu Diệp xác nhận chip hoàn hảo không tổn hao gì, lúc sau mới thở phào một cái. Nghĩ đến cảnh mình ngày đêm theo dõi Lý Lôi Trì, cuối cùng theo hắn tới Ma cao. dưới sự hiệp trợ của Dương Minh mới bắt được hắn, kết quả đồ vật trong tay hắn cũng đã chuyển giao ra ngoài. loại này tâm tình mất mát này thật thấm sâu trong người.
Dẫn theo mấy đồng sự ưu tú, kết quả ở trước mặt Kevin đều không chịu nổi một kích, trực tiếp gãy xương phải vào bệnh viện.
Điều này làm cho Lưu Diệp kinh hãi đồng thời lại rất thất vọng, thậm chí đã cmuốn buông bỏ trở về nước, dù sao ở hoàn cảnh không thể đối kháng, tiếp tục đưa nhiều người xông lên cũng đều là chịu chết.
Chip cố nhiên trọng yếu, nhưng vì nó mà hy sinh quá nhiều sẽ không có ý nghĩa. Cũng không nên mượn lý do chip quan trọng. phải bảo tồn thực lực bên ta mới là trọng yếu.
Cho nên sau khi hồi báo lên trên, Lưu Diệp không nghĩ tới cấp trên lại không cho bọn họ rút lui, mà nói là đã phái một cao thủ tới đây, nhưng điều khiến Lưu Diệp kinh ngạc chính là, cao thủ này lại là Dương Minh, người hiệp trợ hắn bắt Lý lôi Trì.
Mà không ngờ người này là vương bài tổ đặc công, tương đương với mình ở tổ công tác bên ngoài, nhưng địa vị lại cao hơn hẳn vì cao thủ tổ đặc công làm nhũng nhiệm vụ đặc biệt nguy hiểm, còn tổ công tác bên ngoài chỉ làm những nhiệm vụ tương đối mà thôi.
Càng làm cho Lưu Diệp ngoài ý muốn chính là, Dương Minh lại là người mình phải phối hợp cùng trên đường thi hành nhiệm vụ ở Vân Nam.
Lúc trước Lưu Diệp nghe phong phanh trong chuyến hành trình đi Vân Nam, nhiệm vụ chủ yếu của mình lại là phối hợp những người khác. Điều này làm cho Lưu Diệp thực buồn bực, mình chính là vương bài tổ công tác bên ngoài a, mỗi lần làm nhiệm vụ đều là mình dẫn đội, lấy mình làm trung tâm, lúc này đây lại để cho mình đi phối hợp người khác?
Lưu Diệp nói: "Lão đại, ta hết chỗ nói rồi. Loại chuyện này chỉ cần một cú điện thoại là có người tới đón, cần gì qua cửa hải quan."
"Nga?" Dương Minh có chút xấu hổ: "Ta quên mất chuyện thi thể này là chuyển về cho sở nghiên cứu của cục. Ta cứ tưởng cái thi thể này là do hai ta phải mang về."
"."
Lưu Diệp bất khả tư nghị, khiêng thi thể của Kevin lên xe, sau đó nói: "Lão đại, bây giờ chúng ta làm cái gì?"
"Quay về khách sạn Douglas, ta gọi điện tìm người chuyển Kevin trở về, hai chúng ta đi con đường bình thường trở về." Dương Minh nói: "Còn con chip. Ngươi phải có con đường đặc thù mới được, yên tâm đi, để nó với thi thể Kevin cùng nhau trở về, ta tìm người có thể hoàn toàn tin tưởng."
"Vậy để chúng đi cùng nhau đi." Lưu Diệp do dự một chút, gật gật đầu, mang Cchip lên phi cơ, là chuyện không thể nào, ai biết có người của "trung tâm" đứng canh ở trạm kiểm soát hay không, đến lúc đó bị phát hiện, mặc dù không sợ dối phương nhưng thân phận cũng sẽ bị lộ.
Cho nên cách của Dương Minh vẫn ổn thoả hơn. Hiện tại, Lưu Diệp đã có một loại tín nhiệm tuyệt đối với Dương Minh, Dương Minh nói gì, hắn cũng sẽ tin tưởng.
"Được rồi, quyết định vậy đi. Ngươi báo kết quả với cấp trên một chút, sau đó chúng ta chuẩn bị trở về nước. Thời gian dạo chơi bên này lâu quá rồi, ta có chút nhớ nhà rôi." Dương Minh gật đầu phân phó.