Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1676 : Trầm Cuồng Ngưu
Ngày đăng: 11:41 19/04/20
Quả nhiên, Trầm Vũ Tích nghe Dương Minh nói xong, nhất thời vui vẻ:
- Có thể khôi phục tri giác, như vậy thì càng có hi vọng a. Dương Minh, thật sự cám ơn anh, anh vì chuyện của em mà lo lắng đến như vậy!
- Vũ Tích, sao em cứ nói chuyện này hoài. Chỉ cần em chuyên tâm trị liệu hẳn là có một ngày sẽ đứng lên được, khi đó thì hãy cảm tạ anh.
Dương Minh nói:
- Vũ Tích, chỉ cần em có lòng tin thì chắc chắn được.
- Ân!
Trầm Vũ Tích gật gật đầu. Dương Minh nói như vậy làm nàng thật cao hứng, xem như trước kia không có lòng tin thì hiện tại đã có.
- Anh đi ra ngoài trước, em mặc quần áo chỉnh tề, sau đó chúng ta đến nhà Quan giáo sư xem bệnh.
Dương Minh nói xong, liền lui ra khỏi phòng, Trầm Vũ Tích thay quần áo, thật không tiện khi Dương Minh đứng ở đây.
Lúc trước, nhìn thì cũng có nhìn qua, nhưng đó chỉ là vô tình. Còn bây giờ, nếu mà đứng trong phòng, chờ xem người ta thay quần áo, chắc chắn không có chuyện ngon ăn như vậy.
- Ân!
Trầm Vũ Tích tựa hồ cũng không nghĩ đến chuyện xấu hổ lúc trước, gật gật đầu.
Dương Minh ra khỏi phòng, liền thấy Trầm mẫu ngồi trên ghế salon phòng khách, một bộ ánh mắt mong ngóng, nhìn hướng phòng Trầm Vũ Tích, thấy hắn ra, nhất thời cảm thấy có ý tứ không tốt lắm, liền dời ánh mắt đi nơi khác.
Dương Minh tất nhiên hiểu được tâm tình Trầm mẫu, bất quá cũng không thể nói cái gì, chỉ đành cười trừ, nói:
- Bác gái, Trầm Vũ Tích muốn mặc quần áo, bác giúp cô ấy một chút a.
- Nga? Được!
Một người như vậy, theo lý thuyết thì không nên xuất hiện trước mặt tỷ tỷ mình, nhưng hắn lại muốn đưa tỷ tỷ đi xem bệnh. Cái này không thể không khiến Trầm Cuồng Ngưu hoài nghi, hẳn là hắn có mưu đồ gì đây?
Dựa theo lẽ thường mà xét, chân tỷ tỷ mình đã khiếm khuyết, người này không nên theo đuổi tỷ tỷ mới phải. Nhưng mà chân khiếm khuyết không có nghĩa tư sắc kém. Tỷ tỷ không tự đi được, nhưng vẫn còn rất xinh đẹp. Cho nên Trầm Cuồng Ngưu nghi ngờ, người này không phải chuẩn bị đưa tỷ tỷ đến một địa phương, lừa nàng nói là xem bệnh, nhưng trên thực tế là làm điều bất chính với nàng đấy chứ?
Không thể không phòng bị được! Trầm Cuồng Ngưu có chút không tin tưởng lắm, nhìn Dương Minh:
- Ngươi là ai? Muốn đưa tỷ tỷ ta đến nói nào xem bệnh?
- Người này. là đường đệ em, Trầm Cuồng Ngưu, nó không có ác ý.
Như sợ Dương Minh hiểu lầm, Trầm Vũ Tích vội vàng giới thiệu thân phận Trầm Cuồng Ngưu cho Dương Minh.
- A, nguyên lai đệ đệ.
Dương Minh nghe xong, trái lại còn nở nụ cười, hắn quan tâm đến Trầm Vũ Tích thật ra cũng là bình thường, với lại còn có trách nhiệm, nghiêm túc như vậy. nghĩ đến quan hệ tỷ đệ bình thời là không sai.
- Đừng có nói chuyện cợt nhả, tin ta một quyền đập hư xe ngươi không?
Thấy Dương Minh không trả lời, Trầm Cuồng Ngưu giơ nắm tay lên, dọa nạt nói.
- Trước hết, ta là giám đốc công ty tỷ tỷ ngươi làm việc. Nàng là nhân viên công ty, ta đưa nàng đi xem bệnh cũng là bình thường.
Dương Minh cười giải thích:
- Tiếp theo, ngươi hỏi ta đến chỗ nào xem bệnh, ta cho ngươi biết cũng không sao. Chúng ta là đến nhà Quan giáo sư, hiệu trưởng trường đại học y dược.
- Giám đốc công ty?
Trầm Cuồng Ngưu hơi sững sờ, có chút nghi hoặc hướng Trầm Vũ Tích nhìn lại, thấy nàng gật gật đầu, lúc này mới tạm tin lời Dương Minh. Bỗng nhiên hắn nghĩ tới tin đồn về tỷ tỷ lúc trước, nói nàng là tình nhân của giám đốc.