Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1714 : Người Cô Độc
Ngày đăng: 11:41 19/04/20
- Trần Mộng Nghiên, bạn trai ngươi ở cùng nữ nhân khác, ngươi không thấy sao? Ngươi thế nào lại mặc kệ hả?
Phạm Kim Triết nhìn thấy Trần Mộng Nghiên đi xuống lầu, khàn cả giọng kêu lớn lên. Hắn rất là khó chịu, Trần Mộng Nghiên vì sao nhìn thấy Dương Minh cùng nữ nhân khác ở một chỗ, chẳng những không tức giận, còn mang theo biểu hiện tự trách. Chẳng lẽ Trần Mộng Nghiên choáng rồi à? Bị người ta tẩy não rồi?
Trần Mộng Nghiên liếc mắt lạnh lùng nhìn Phạm Kim Triết một cái. Chính là người kia, xem chút phá hủy quan hệ giữa mình và Giai Giai, khiến hình tượng một đại tỷ của mình suýt chút bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Có thể tưởng tượng, nếu bản thân hôm nay xúc động thêm một chút, trực tiếp đem cửa toilet đá văng, khiến cho Chu Giai Giai chỉ bọc mỗi khăn tắm lộ ra ở trước mặt mọi người, để cho Phạm Kim Triết nhìn thấy. Thì Giai Giai có lẽ sẽ hận chết mình mất?
Tuy rằng trên người có khăn tắm, bộ vị quan trọng đều che đi. Nhưng như thế vẫn sẽ rất ngượng ngùng. Chu Giai Giai chắc chắn sẽ không thoải mái, cho dù bề ngoài cũng sẽ không tỏ thái độ gì đối với mình thế nào, cũng sẽ không nói gì cả. Nhưng trong lòng khẳng định sẽ lưu lại một vướng mắc… Nghĩ lại, Trần Mộng Nghiên liền cảm thấy hơi rùng mình. Bản thân sao lại nôn nóng nghe Phạm Kim Triết châm ngòi chứ?
- Tiểu Vương, ngươi tiếp tục đánh hắn. Người này thật đáng ghét, là tên đại lừa đảo.
Trần Mộng Nghiên nhìn thấy Phạm Kim Triết đến bây giờ mà vẫn còn không quên châm ngòi ly gián, trong lòng lại tức giận đến không kiềm chế được. Bị đánh đến như thế mà còn muốn đi hãm hại người khác nữa? Thế không phải là muốn ăn thì là gì?
- Dạ được!
Tiểu Vương lên tiếng, tiếp tục đánh Phạm Kim Triết như điên.
- Trần Mộng Nghiên, ngươi là đồ ngốc, đầu ngươi bị nước vào sao?
Phạm Kim Triết nổi đóa lên. Trần Mộng Nghiên này nhìn thế nào cũng không giống ngốc tử mà? Lúc mình nói chuyện này cho nàng, nàng đã tức giận đến muốn nổ tung, đều không phải giả mà?! Như thế nào sau khi đến đây, lại đột nhiên đổi chủ ý chứ?
Phạm Kim Triết nghĩ như thế nào cũng không ra mình rốt cuộc tính sai chỗ nào. Bởi vì hắn cảm thấy, mình căn bản là không có tính sai bước nào cả, từng bước từng bước này, theo lý mà nói đều dựa theo kế hoạch mà tiến hành. Trần Mộng Nghiên làm sao mà nói trở mặt liền trở mặt đây?
- Chuyện trong nhà của ta, ngươi đừng có quản.
- Chuyện của anh và Tôn Khiết, Tiếu Tình, em chắc là cũng biết một ít rồi phải không? Mọi người ở bên nhau, cũng đều đã trải qua rất nhiều chuyện, cuối cùng mới gần lại được. Giống như anh và em vậy. Cho nên, bắt anh bỏ qua bất kì ai, cũng là điều anh không muốn. Mà để cho các nàng rời xa anh, cũng lại không thể…
- Uhm, cái này em hiểu được. Em nghe Tiếu Tình tỷ kể cho chuyện của hai người … Mà em cũng như vậy. Nếu anh bắt em phải rời xa anh, không bằng em chết luôn còn hơn…
Chu Giai Giai gật gật đầu:
- Cho nên em hiểu được tâm tình các nàng. Nhưng vẫn cảm thấy, Mộng Nghiên tỷ cũng vô tội…
- Mộng Nghiên… Là anh có lỗi với nàng ấy. Có điều, anh nghĩ nàng sẽ chậm rãi hiểu được. Cũng giống như nàng đã tiếp nhận em và Chỉ Vận vậy…
Dương Minh bất đắc dĩ nói.
- Hy vọng là như thế. Bây giờ ngay cả Lâm muội muội cũng âm thầm giúp anh khác sau lưng tỷ ấy, mật báo cho anh. Mộng Nghiên tỷ biến thành chỉ có một mình. Thật sự rất khó tưởng tượng, nếu có một ngày hai bên xảy ra xung đột, Mộng Nghiên tỷ sẽ phải làm sao…
Chu Giai Giai lắc lắc đầu:
- Em sợ nàng không chịu nổi đả kích…
- Ha ha, chắc sẽ không đâu…"
Dương Minh không lo lắng chuyện này, cũng là bởi vì hắn lập tức sẽ rời đi, đi Vân Nam chấp hành một nhiệm vụ nguy hiểm. Nếu Trần Mộng Nghiên biết được chuyện này, làm sao còn có tâm tư tranh giành bạn trai? Bản thân mình có thể bình an trở về hay không còn chưa rõ, thì tranh nhau cái gì chứ?
Cho nên, nếu thực sự có một ngày như vậy, Trần Mộng Nghiên biết được mọi chuyện. Thì cũng là đợi sau khi mình bình an trở về từ Vân Nam mới nói tiếp. Còn nếu như không về được, thì chắc hẳn những chuyện sau này, cũng chỉ là chuyện không đâu mà thôi.