Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1716 : Giao cho ta
Ngày đăng: 11:41 19/04/20
Quan Tiểu Tường nóng nảy:
- Con đã bị Tiểu Lan "đá" rồi, trước khi con tốt nghiệp thì nhất phải có một sự nghiệp nếu không thì làm sao cô ấy có thể gả cho con chứ? Cha cô ấy nói thế nào ở bản xứ cũng là một nhân vật có tiếng, nếu sự nghiệp của con không thành thì làm sao ông ấy có thể gả con gái của mình cho con được?
- Con không có tiền, cô ấy sẽ không cưới con? Theo những gì con nói, thì giữa con và cô ấy không có sự tồn tại của tình yêu rồi.
Quan Học Dân lạnh lùng nói:
- Nếu cô ấy chỉ nhìn thấy tiền của con, vậy con không cần cưới cô ấy nữa đâu.
- Cha…Cha đúng là lúc nào cũng cố chấp.
Đây là lần thứ hai Quan Tiểu Tường mắng cha mình như vậy, ông ấy quả thật là có hơi cố chấp:
- Bây giờ là thời đại nào rồi? Không có tiền có thể kết hôn không? Cha cho rằng vẫn còn là thời đại của cha à? Không xe, không nhà, không tài khoản thì có thể ôm được mỹ nhân về chắc?
- Cha đâu nói là không cho con kiếm tiền,chỉ là không muốn con lấy tiếng tăm của cha mà đi huênh hoang lừa lọc.
Quan Học Dân cũng hết cách phản bác lại, bởi vì Quan Tiểu Tường nói quả thực là sự thật, thời đại thay đổi, điều kiện để kết hôn đương nhiên cũng không giống như trước đây rồi.
- Cha là một giáo sư nghèo, không có ai giúp cha thì sao cha có tiền đây?
Quan tiểu tường nổi nóng:
- Cha không phải là đang đùa với con chứ?Cha có tiếng tăm, con là con trai của cha, cha cho con mượn một ít không được à? Vả lại con cũng không phải là đi làm việc xấu đâu
- Nói thế nào đều không được, con không cần ép cha nữa đâu, cha đã quyết định rồi, việc này không có chỗ để thương lượng.
Quan Học Dân hừ lên một tiếng:
- Con cần phải nhẫn nại, tự mình tạo dựng quan hệ, tự mình lập nghiệp, không có nhẫn nại thì ngoan ngoãn ở lại trường học cho cha, sau đó thì đi làm việc ở bệnh viện.
- Cha…! đến lúc đó thì Tiểu Lan đã "đá"con rồi, con cả đời sẽ không tha thứ cho cha.
Dương Minh sau khi nghe Quan Học Dân nói thì lập tức nheo mày:
- Nói như vậy thì độ rủi ro vẫn là rất cao, 50….50….
- Đúng vậy, nếu mà không cao thì ta cũng sẽ không bàn bạc với ngươi đâu.
Quan Học Dân gật đầu:
- Vũ Tích cái con bé này, ta rất thích nó,nó rất đáng yêu, con người cũng rất lương thiện, ta đã nhận nó làm con gái nuôi, vì vậy chuyện của nó ta không thể không lo lắng được.
- Hả.? Ngài đã nhận Vũ Tích làm con gái nuôi?
Dương Minh có hơi ngạc nhiên, không ngờ bên trong còn có sự tình này.
- Haha… nhận rồi, con cháu ta không có ai là con gái, nhìn thấy con bé này là ta đã thích, liền nhận nó ngay.
Quan Học Dân cười nói:
- Thật sự ta khác với người ta, người ta trọng nam khinh nữ, còn ta thì trọng nữ khinh nam, rất muốn có một đứa con gái….
- Thì ra là như thế, vậy con chúc cho ngài sau này có một đứa cháu gái nhé…. Dương Minh mỉm cười nói.
- Con trai lớn của ta không có hy vọng rồi, đành trông chờ vào Tiểu Tường vậy… nhưng tuổi trẻ nóng nảy, theo nó nói như vậy thì có thể cưới vợ được hay không thì còn rất khó nói.
Quan Học Dân lắc đầu.
- Hà hà…., nhất định là có thể mà.
Dương Minh nói:
- Việc này ngài không cần lo lắng đâu,ngài đã nhận Vũ Tích làm con nuôi, vậy quan hệ của chúng ta lại tiến thêm một bước rồi, con cũng không nói những lời xa lạ nữa, Tiểu Tường thì hãy giao cho con, ít nhất trước khi con rời khỏi thì con cũng có thể bồi dưỡng cho hắn trưởng thành.