Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1754 : Rất Buồn Cười
Ngày đăng: 11:42 19/04/20
Dương Minh bỗng nhiên nhớ tới Vương Khắc Tiến, vì thế liền đề xuất một câu.
- Vậy ta mang theo hắn đi cùng.
Kim Ngưu trực tiếp đồng ý. Trước mắt, gia tộc Charles cũng đã tiến hành hợp tác toàn diện cùng gia tộc Hồ Điệp, các sát thủ cũng là chung nhau.
Sau khi an bài ổn thỏa mọi chuyện, Dương Minh cũng an tâm. Nếu sát thủ chuyên nghiệp như Kim Ngưu còn không xử lý đẹp một gia đình phổ thông như Liễu Hoa, thì cũng không cần ở trên bảng sát thủ quốc tế mà lăn lộn nữa, trực tiếp về nhà làm ruộng cho rồi.
Lúc Dương Minh gọi điện thoại an bài việc này, đều không dấu Kinh Tiểu Lộ, cũng là vì tin tưởng Kinh Tiểu Lộ. Hơn nữa trước khi Dương Minh đi, khẳng định sẽ đem đường dây của Kim Ngưu này giới thiệu cho Kinh Tiểu Lộ cùng các nữ nhân khác, dự bị cho bất cứ tình huống nào xảy ra! Dù sao thế lực của Kim Ngưu cũng coi như không nhỏ.
- Lão công, anh vừa rồi gọi cho ai vậy? Anh muốn tìm người xử lý bọn người Liễu Hoa sao?
Kinh Tiểu Lộ hưng phấn hỏi.
- Sát thủ nước ngoài, cũng là thủ hạ của anh.
Dương Minh cảm thấy lúc này cũng không cần phải gạt Kinh Tiểu Lộ, nên cũng trực tiếp thừa cơ hội nói cho nàng:
- Hắn trước mắt là người phụ trách tổ chứ sát thủ đứng thứ hai trong bảng sát thủ thế giới, kêu Kim Ngưu, là thủ hạ của anh, thái độ làm người tuyệt đối trung thành. Sau khi anh đi rồi,em có việc có thể tìm hắm!
Vốn dĩ, Kinh Tiểu Lộ đã vì lúc Dương Minh gọi điện thoại không giấu diếm nàng mà cao hứng. Lúc này nghe được Dương Minh đem chuyện bí mật như vậy nói cho nàng nghe, lại càng kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Dương Minh, nói không ra lời.
Qua một hồi lâu, Kinh Tiểu Lộ mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, nói:
- Không phải chứ? Lão công, anh ngưu bức như vậy sao!"
(* Ngưu bức: ý là quá lợi hại)
Dương Minh gật gật đầu:
- Những nguồn lực mà anh có, sau khi anh đi rồi, đều muốn nói cho các em, Kim Ngưu này là một trong số đó!
- Mới là một nhánh thôi sao!
Kinh Tiểu Lộ thật sự khiếp sợ:
- Lão công, anh… Anh… Anh sao lại lợi hại như vậy? Em cũng có chút không tiếp thu được này!
- Hì hì, em cái này không phải chỉ là thích khoe khoang một chút sao? Em là tùy tiện nói thôi!
Kinh Tiểu Lộ có chút ngượng ngùng nói:
- Lão công, em sẽ không nói ra đâu, anh yên tâm đi!
- Vậy còn tạm được!
Dương Minh thở ra một hơi, lúc mà Kinh Tiểu Lộ hồ nháo, thật sự đủ khiến người ta phát sầu. Còn may là chỉ nói đùa mà thôi
- Lão công, vậy anh nói em nghe một chút, anh như thế nào mà lại trở thành sát thủ, em muốn nghe! Em muốn biết tất cả những chuyện của anh!
Kinh Tiểu Lộ lại bám dính vào Dương Minh.
Dương Minh dù sao cũng không ngủ được, nếu Kinh Tiểu Lộ muốn nghe, vậy hắn liền kể một chút. Vì thế, Dương Minh liền kể từ lúc hắn mới vào trại tạm giam gặp được Phương Thiên, sau đó nói đến truyện bái sư, rồi những chuyện sau này…
Kinh Tiểu Lộ nghe đến như si như say, mãi cho đến hừng đông… Lúc hai người vừa tỉnh lại, thì đã giữa trưa mất rồi!
Kinh Tiểu Lộ liên tục kêu không kịp tham gia hội nghị buổi sáng, chết thảm! Cuống cuồng thu thập chỉnh trang lại một chút, chào tạm biệt Dương Minh, liền chạy đến công ty.
Dương Minh cũng không nghĩ rằng Kinh Tiểu Lộ lại để tâm đến việc kinh doanh như thế, cảm thấy rất vui mừng, cũng lắc lắc đầu. Thật ra, nàng không cần liều mạng như vậy.
Dương Minh lúc này cũng không có chuyện gì làm, lúc ra khỏi phòng, đi tới phòng 302 đối diện, dùng thẻ phòng mở cửa ra.
Liễu Họa Mi đã dậy rồi, ngơ ngác ngồi ở trên giường ngẩn người. Laptop trước mặt mở ra, có điều là đang ở trạng thái chờ, cũng không biết nàng đang suy nghĩ cái gì.
Nghe được tiếng cửa phòng bị mở ra, Liễu Họa Mi mới từ trong suy nghĩ tỉnh lại. Vừa ngẩng đầu nhìn, thấy người đến là Dương Minh, có chút ngượng ngùng cười cười:
- Anh… Anh muốn rồi sao?
- Phốc…
Dương Minh xem chút cười té ngã, Liễu Họa Mi này cũng quá buồn cười đi? Thấy mình vào phòng, đã hỏi ngay chuyện này.
-o0o-