Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1757 : Cần Xin Chỉ Thị
Ngày đăng: 11:42 19/04/20
- Còn có cả giấy xin phép? Ta đây cũng muốn xem một chút, ngươi rốt cuộc là lấy lí do gì mà xin nghỉ?
Từ phó hiệu trưởng mỉa mai một câu, hết sức khinh thường cầm lấy mấy tờ giấy xin phép mà Tiếu Tình đưa tới lật qua lật lại.
Dương Minh cau mày, Từ phó hiệu trưởng này rõ ràng là đang xoi mói, cho dù giấy xin phép không có vấn đề, phỏng chừng hắn cũng sẽ bới ra cho bằng được. Có điều Dương Minh cũng không sợ, bởi vì trong tay hắn còn dấu một lá bài chưa lật. Nếu như Từ phó hiệu trưởng này muốn gây sự, thì mình cũng không ngần ngại để cho hắn xấu mặt một phen!
Quả nhiên, Từ phó hiệu trưởng lật xem giấy xin phép, đồng thời đọc lên:
- Bởi vì có việc, xin phép nghỉ một tuần...... Bởi vì có việc xin phép mười ngày...... Bởi vì có việc xin phép mười lăm ngày...... Xin nghỉ cũng quá nhiều nha? Em cũng bận quá nhỉ?
- Ai cũng có lúc bận bịu mà.
Dương Minh thản nhiên nói:
- Ta nghĩ Từ phó hiệu trưởng ngài cũng không thể lúc nào cũng nhàn rỗi phải không?
- Có thể bận, nhưng là chuyện gì mà còn quan trọng hơn cả học hành?
Từ phó hiệu trưởng không nghĩ tới Dương Minh còn dám hỏi lại mình, nhất thời nổi giận, vỗ bàn quát lớn:
- Ta xem tời giấy xin phép này của emi, chính là có vấn đề. Cái gì là "có chuyện "? Có chuyện gì mà em không viết rõ lên giấy xin phép? Tiếu Tình, cô làm chủ nhiệm khoa kiểu gì vậy? Có phải bao che hắn hay không? Hắn chỉ viết "có việc", cô cũng dễ dàng cho qua? Nếu là sinh viên khác muốn trốn học, tùy tiện nói "có việc", cô có phải cũng cho hắn nghỉ hay không?
- Ngài đừng có chuyển đề tài.
Dương Minh thấy Từ phó hiệu trưởng này lại còn muốn làm khó dễ Tiếu Tình, nhất thời có chút không vui:
- Ngài nói chuyện của ta, tốt nhất đừng kéo người khác vào, cẩn thận không lại biến thành công địch toàn dân!
- Em ăn nói kiểu gì thế? Một sinh viên mà có ý gì hả?
Từ phó hiệu trưởng thấy Dương Minh mạnh miệng, lại càng không thể nén giận.
- Ngài đã nghĩ như vậy, ta không thể không nói cho ngài biết.
Dương Minh lắc đầu:
- Nếu như ngài bắt buộc phải biết, ta cũng chỉ có thể xin chỉ thị cấp trên thôi.
- Xin chỉ thị cấp trên? Có ý gì? Em nói lung tung cái gì thế?
Từ phó hiệu trưởng sửng sốt, có chút không rõ ý của Dương Minh.
Lúc này Dương Minh lại móc ra từ trong túi hai tờ giấy chứng nhận, đặt ở trước mặt Từ phó hiệu trưởng:
- Ta là ai, phía trên này viết rất rõ ràng. Có điều, việc ta xin nghỉ để làm gì, xin lỗi, ta vẫn không thể nói.
Từ phó hiệu trưởng thấy hai tờ giấy chứng nhận Dương Minh đưa ra, không khỏi kinh ngạc. Có điều khi hắn thấy rõ ràng những gì trong đó, sắc mặt lại có chút thay đổi! Tuy rằng căn cứ nhận biết của cục điều tra thần bí hắn không phân biệt được. Nhưng con dấu vốn thuộc về tình báo quân đội thì hắn đã nhận ra được!
Ở cấp bậc này của hắn, đương nhiên có thể ra giấy chứng nhận là giả hay thật. Cho nên Từ phó hiệu trưởng liền choáng váng, không biết phải làm sao! Hắn vốn tưởng rằng khai đao với cái tên con nuôi của Lưu Duy Sơn này, sẽ có thể giúp mình đạt được mục đích. Nhưng lại không ngờ, có chuyện đột biến, Dương Minh lại lấy ra hai tờ giấy chứng nhận!
Dương Minh lúc này công khai thân phận của mình, thật ra thì cũng là đã suy nghĩ kỹ rồi. Mấy ngày qua, hắn vốn đã chuẩn bị thủ tục nghỉ học tạm thời, không có chuyện gì đặc thù, tạm nghỉ học một năm là không thể. Cho nên cũng chuẩn bị để cho Hạ Băng Bạc nói chuyện cùng trường học một chút, tốt nhất có thể không nghỉ học, chẳng qua là xin nghỉ phép, thậm chí có thể để hắn tốt nghiệp trước, vậy không còn gì tốt hơn.
Cho nên thân phận sớm muộn gì cũng phải công khai, chỉ là sớm hay muộn mấy ngày mà thôi. Thế nhưng Từ phó hiệu trưởng này rõ ràng muốn chống đối với mình, cũng khiến cho Dương Minh căm tức, còn khiến hắn muốn nảy sinh ý nghĩ xấu xa trong lòng!
Giấy xin phép đều đầy đủ hết, hắn còn cứ túm lấy mình không tha. Mà những sinh viên cả ngày trốn học tìm ra quán truyenfull.vn, qua đêm ngoài trường, hắn lại mắt điếc tai ngơ! Đây căn bản là trả đũa mình mà?
- Em......Em là người của quân đội?
Từ phó hiệu trưởng kinh ngạc cực kì trước thân phận của Dương Minh. Hắn không cách nào nghĩ ra được. Dương Minh không phải chỉ là một sinh viên đại học bình thường sao, làm sao chỉ chớp mắt, lại biến thành quân nhân được?
-o0o-