Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1780 : Có hay không ta?
Ngày đăng: 11:42 19/04/20
Mà bây giờ, cha nuôi và mẹ nuôi đều đã đồng ý, Tiếu Tình tất nhiên là đặc biệt cao hứng. Ngày hôm nay, có thể nói là thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời nàng dĩ nhiên là Tiếu Tình phải đặc biệt hưng phấn rồi! Lần đầu tiên nàng lộ vẻ chủ động khi ở chung một chỗ với Dương Minh!
Chờ hai người hoàn toàn an tĩnh lại, Tiếu Tình mới hơi oán trách nói:
- Anh nói xem, cha làm sao mà phát hiện ra quan hệ của chúng ta?
- Cái này… anh cũng không biết rõ lắm. - Dương Minh lắc lắc đầu nói:
- Nhưng mà Tình Tình, hay là chúng ta nói chuyện trước đã?
"Nói chuyện?" Tiếu Tình cũng hơi sững sờ, vừa nãy Dương Minh nói có lời gì đó muốn nói với nàng, muốn nàng về nhà trò, ở trong nhà Lưu Duy Sơn nói không quá thuận tiện. Tiếu Tình cho rằng Dương Minh ám chỉ việc hai người vừa mới làm, nhưng mà Dương Minh nhắc lại một lần nữa thật sự làm cho Tiếu Tình có chút nghi ngờ:
- Nói chuyện gì chứ? Anh nói thật sự có ý nghĩ muốn nói chuyện?
- Tình Tình, anh tất nhiên là có lời muốn nói với em, nếu không em nghĩ là cái gì? - Dương Minh như cười như không nhìn Tiếu Tình nói.
- Em… em có thể nghĩ cái gì chứ?
Tiếu Tình đột nhiên cảm thấy, mình ở trước mặt Dương Minh cứ giống như một cô bé con lúc trước vậy, nói chuyện gì cũng không quá tự nhiên. Giống như Dương Minh mới là anh trai, nàng là cô em gái vậy.
- Tư tưởng của em không thuần khiết, anh có biết em cho rằng đó là cái gì đâu? - Dương Minh nói ra một câu cười giỡn.
- Em không có… không nói cái này nữa, anh nói anh có chuyện muốn nói với em à?
Tiếu Tình chuyển đề tài đi, không tiếp tục dây dưa ở cái đề tài phía trước nữa, bởi vì đề tài này làm cho người ta rất là thẹn thùng, Tiếu Tình cảm thấy có chút nóng mặt.
- Ừ, đúng là có chuyện muốn nói!
Dương Minh gật đầu, cũng khôi phục lại vẻ mặt nghiêm nghị:
Tiếu Tình kinh ngạc nhìn Dương Minh, bỗng nhiên cảm thấy mình cũng có chút không nhận ra hắn, đây có còn là Dương Minh mà mình từng hết sức hiểu rõ không? Làm sao mà mình cứ giống như không biết hắn vật? Hắn còn nhiều chuyện như thế mà mình không biết gì?
Hắm làm đặc công lúc nào? Đồng thời đã bắt đầu thi hành một ít nhiệm vụ nguy hiểm từ lúc nào chứ?
- Dương Minh, đoạn thời gian này anh thay đổi thật nhiều… em còn nhận biết anh nữa không? - Tiếu Tình sâu kín thở dài, nhìn Dương Minh nói.
- Tình Tình, dù anh có biến thành thế nào thì tình cảm đối với em luôn luôn chân thật. Chẳng qua lúc trước anh không nói đến những chuyện này, một mặt là phải giữ bí mật, một mặt khác là cũng sợ các em lo lắng cho anh! Bởi vì những nhiệm vụ lúc trước anh đều có thể ứng đối, cũng có thể nắm chắc thuận lợi hoàn thành! - Dương Minh nói:
- Cũng chỉ có lần này, anh không nắm chắc gì cả cho nên mới thẳng thắn với các em… cũng là để có thể cho các em một lời giải thích trước khi đi.
- Được rồi, Dương Minh, em tin anh cũng nói sự thật… - Tiếu Tình gật đầu:
- Em cũng biết, lần này nếu anh đã quyết định nói ra thì sẽ không nắm chắc có thể trở về, anh đang cáo biệt bọn em sao?
- Tình Tình, em làm sao lại có thể không tin anh? Tuy rằng nhiệm vụ rất nguy hiểm nhưng không phải anh cũng rất lợi hại sao? Vận khí cũng tốt nữa! - Dương Minh nói:
- Nếu nói trên phương diện truyenfull.vn thì anh là nhân vật chính! Có một tác giả truyenfull.vn nổi tiếc mới gần đây còn liên lạc với anh, nói muốn đem kinh nghiệm của anh viết thành một bộ tiểu thuyết. Nếu như anh không về được thì hắn còn viết cái gì?
Tiếu Tình phốc xuy cười ra tiếng:
- Anh còn đòi làm nhân vật chính? Nếu viết lách mà nói, vậy có phải cũng viết cho anh có đến mười hay tám lão bà hay không?
- Mười người tám người làm sao mà được? Anh cũng đã nói với tác giả kia rồi, tối thiểu cũng phải viết mười lăm người mới được! - Dương Minh cười nói.
- Trong đó có em với Khiết hay không?
Tiếu Tình trợn mắt nhìn Dương Minh một cái, tức giận hỏi.