Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1793 : Ý nghĩ của Tôn Khiết

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


Như thế thì lại càng không có ai coi trọng Phạm Kim Triết, mọi người đều cảm thấy thằng này thật quá ngu, lại đi khiêu chiến với Dương Minh, hắn thắng được sao?



Hơn nữa, nguyên nhân khiêu chiến lại là vì một người con gái tên là Triệu Oánh!



Đây là thủ đoạn theo đuổi con gái à? Con gái nhà người ta có thích ngươi thì dù ngươi có không khiêu chiến thì vẫn có thể nắm được trái tim nàng, nếu người ta không thích ngươi thì có khiêu chiến cũng là vô dụng!



Có thời gian đi đả kích tình địch thế này thì không bằng ngồi mà nghiên cứu cách tán gái cho tốt đi!



Cho nên, tuyệt đại đa số người đến sân thể dục này đều là vì Dương Minh, Phạm Kim Triết này nhân duyên cũng thật là kém quá, cũng không có bằng hữu gì, ngoài mấy thằng mà Phùng Cửu Năng đem tiền của hắn đi mướn thì không còn ai khác.



Triệu Oánh tất nhiên cũng tới, nếu chuyện đã xảy ra vì nàng thì không có lý do gì lại trốn tránh cả! Mặc dù làm trung tâm để mọi người chỉ trỏ cũng làm Triệu Oánh không thoải mái gì nhưng nàng vẫn làm như vậy!



Dù sao đi nữa, Dương Minh nghênh chiến cũng là vì nàng, Triệu Oánh làm sao lại có thể không đến quan sát được?



- Yên Yên, chị hơi hồi hộp… - Triệu Oánh nhỏ giọng nói với Vương Tiếu Yên bên cạnh.



Tiếu Tình là giáo viên ở trong trường nên tất nhiên không thể cùng Triệu Oánh đi xem loại tranh tài thế này, nếu thế thì toàn trường oanh động mất!



Mà Tôn Khiết mặc dù hơi có chút lưu luyến không rời với Dương Minh nhưng mà còn phải bận chuyện tình của công ty ở bên phía Đông Hải, mà Dương Minh cũng có việc phải làm, không thể nào phụng bồi một mình Tôn Khiết! Cho nên Tôn Khiết dứt khoát trở về Đông Hải, yên lặng chờ Dương Minh trở về.
Nhưng Triệu Oánh không bình tĩnh giống như Vương Tiếu Yên được, nàng vẫn hơi lo lắng:



- Phạm Kim Triết nếu đã có thể khiêu chiến với Dương Minh, chẳng lẽ lại không có hậu chiêu hay sao? Hắn cũng là sinh viên trong trường, sao lại không biết Dương Minh đã từng đánh bại phó xã trưởng xã đoàn Teakwondo? Đây không phải là bí mật gì, chẳng lẽ hắn không điều tra trước sao?



- Cứ cho là thật đi, nhưng mà những thứ hắn chuẩn bị có thể làm được gì chứ?



Vương Tiếu Yên cười khinh thường, lúc trước nàng cũng đã xem lần Dương Minh tiếp nhận khiêu chiến của phó xã trưởng xã đoàn Teakwondo, có thể nói Dương Minh hoàn toàn chỉ trêu đùa trẻ con, cơ bản không dùng đến công phu chân chính!



Ngay cả như thế đã có thể đùa giỡn xoay vòng vòng hai tên xã trưởng và phó xã trưởng rồi, Phạm Kim Triết này có tài cán gì để vượt qua Dương Minh? Hiển nhiên là không thể nào.



Nhưng mà Vương Tiếu Yên cũng không nói nguyên nhân cụ thể cho Triệu Oánh, bởi vì thân phận của Dương Minh, trước mắt vẫn nên giữ bí mật, thân phận sát thủ cũng chỉ có mình mình biết mà thôi.



- Hi vọng Dương Minh không thua… - Triệu Oánh thở dài, hơi hồi hộp nói.



- Chị thích Dương Minh thì nên tin tưởng vào anh ấy chứ không phải ngồi đây than thở, chị nhìn thấy em chứ? Có khẩn trương một chút nào không? - Vương Tiếu Yên nhún vai:



- Oánh Oánh, chị đúng là lo trước lo sau, tính cách này của chị đúng là không tốt, làm cái gì cũng do do dự dự, một chút quyết đoán cũng không có. Chị nhìn lại con đường tình cảm của chị và Dương Minh đi, chìm nổi phức tạp thế nào chứ? Chị có nghĩ tới những việc này tất cả đều do chính chị tạo ra hay không?