Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1809 : Sân trường quen thuộc

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


Dương Minh tìm đến người phục vụ để tính tiền, sau đó cùng Tô Nhã ra khỏi quán nước, hướng trường trung học mà đi. Mà bây giờ cũng là thời điểm tan trường nên các học sinh đều đang tuôn ra đi về.



Dương Minh cùng Tô Nhã tay trong tay đứng ở sân trường, nhìn từng gương mặt non nớt, nhớ lại cảm giác thời học sinh đã trôi qua.



"Thời gian trôi qua thật nhanh... Chỉ trong chớp mắt, chúng ta đều đã trưởng thành!"



Tô Nhã có chút cảm thán nói:



"Khi đó, hai chúng ta có được tính là yêu sớm không nhỉ?"



"Anh cũng không biết, nếu như không có Ngô Trì Nhân, chúng ta cũng chỉ có thể xem nhau như là bạn tốt mà thôi? Hắn vừa xuất hiện, chúng ta mới nhận ra được cảm xúc dành cho nhau..."



Dương Minh cười nói.



"Nói như vậy, chúng ta đương nhiên phải cảm tạ hắn rồi?"



Tô Nhã cười hỏi.



"Cũng không phải, nếu như không có hắn, cũng không xảy ra nhiều chuyện như sau này..."



Dương Minh lắc lắc đầu:



"Quên đi, không đề cập tới hắn nữa, chúng ta vào trong trường học nhìn một chút."



Dương Minh nắm tay Tô Nhã, cùng nhau tiến vào trường học, đi qua đám học sinh, rất nhiều người đều bị đôi tuấn nam mỹ nữ này hấp dẫn, không thể không nói, hiện tại tư tưởng của các tiểu hài tử đều bị các bộ phim truyền hình mà chúng xem làm cho trở nên thành thục trước tuổi.



"Oa, hai người kia là ai? sao trước đây lại chưa từng thấy qua?"



"Không phải là lão sư mới tới chứ? Nam nhân thật là đẹp trai mà lại có thân hình đẹp nữa nha!"



"Nhìn cái gì? Ngươi chính là đồ mê gái Nam nhân bây giờ ai mà không đẹp trai như ta chứ, bản thân ta là cảm thấy nữ nhân kia thật là đẹp nha!"



Học sinh nói ra câu trên, Dương Minh nghe thấy cũng chỉ biết cười trừ.




Tô Nhã cũng không cách nào nói ra thân phận của mình, chỉ có thể nói một cách chung chung như vậy thôi.



"Được rồi, các em hãy cố lên, cô đang muốn đi nhà ăn, đúng rồi, thầy chủ nhiệm Ngô Trì Nhân của các em đã vào ngục giam..."



Cô Vương nói tới đây, không khỏi lắc đầu, thật sự là ác giả ác báo a, lúc trước nếu không phải là do Ngô Trì Nhân cố chấp, làm một vài chuyện xấu, cũng sẽ không có kết cục ngày hôm nay!



Ngô Trì Nhân chỉnh Dương Minh và Tô Nhã, chẳng qua chỉ là một trong sô các chuyến xấu mà cô Vương cũng đã được nghe nói đến mà thôi.



"Chúng em biết rồi."



Dương Minh gật gật đầu:



"Cô Vương, cô đi thong thả."



Tiễn cô Vương xong, Dương Minh cùng Tô Nhã cùng ra khỏi sân trường, lên xe, hướng bờ biển chạy tới.



Tiết xuân đầu mùa rất lạnh.



Giờ này ven biển không có người nào, chỉ có ngẫu nhiên mấy đối tình lữ, gió biển vẫn như vậy, lạnh thấu xương, hai người xuống xe liền không tự chủ được rung mình một cái.



"Lạnh quá à!"



Tô Nhã theo bản năng nói.



"Ừ, mặt thêm quần áo đi?"



Dương Minh đem y phục của mình cởi xuống, sau đó xoay người choàn lên người Tô Nhã.



"Không cần mà? Anh mặc cũng đâu có nhiều, coi chừng lạnh đó."



Tô Nhã lắc đầu muốn cự tuyệt