Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1823 : Anh hoài nghi em sao?
Ngày đăng: 11:42 19/04/20
Dương Minh cầm điện thoại của Lam Lăng trong tay, trong nhất thời muốn bóp nát ra hàng nghìn hàng vạn mảng. Dòng ký ức không khỏi nhớ tói mùa hè của nữa năm về trước, cái thời mà còn không lo không nghĩ!
Khi đó, trên người mình nắm đắm cũng không có mạnh như vậy, mặc dù không có được thành công như bây giờ nhưng cũng không có nhiều phiền não như hiện tại!
Rõ ràng trong lúc thất tình, đồng ý cùng với Trương Tân đi chơi gái Hoàn hảo, gặp phải Lam Lăng, một cô gái bị cha ruột của mình bán đi, Dương Minh phải cảm ơn đã cho mình được một Lolita đáng yêu như vậy! Đây là lần duy nhất trong cuộc đời Dương Minh nhặt được một kho báu. Khoảng thời gian lúc đó, rất hạnh phúc? Rất hoàn hảo?
Chỉ có vài ngày ngắn ngủi, mình và Lam Lăng đã dính với nhau như keo, cho nhau một tình yêu sâu đậm. Bọn họ đều cảm thấy đây chính là ý trời an bài, cho cả hai gặp được nhau! Cảm giác bị phụ tình của Dương Minh lúc này, đều bị hắn ném đi hết, trong đầu hắn giờ đây chỉ còn có Lam Lăng... Còn Làm Lăng, cũng xem Dương Minh là người duy nhất của cuộc đởi nàng, chuyện ở Vân Nam ngày đó với Dương Minh là kỷ niệm vui nhất của nàng! Mỗi khi nhớ lại, Dương Minh đều nở một nụ cười hạnh phúc trên môi! Hắn tin chắc rằng Lam Lăng cũng như vậy, đều đem khoảng thời gian ấy là điều vui nhất trong cuộc đời!
Đời người lúc nào cũng vậy, chỉ lúc mới gặp mới là tốt nhất? Dương Minh mong có thể trở lại cái thời gian đó, những ngày vừa mới quen Lam Lăng. Chính là thời gian không quay ngược lại, Dương Minh cũng không có cach nào, có thể quay ngược thời gian. Những chuyện nghịch thiên như vậy thì chắc chắn là không có rồi, mà dù có thì hắn cũng không làm được.
Nghĩ tới khi một cái nhăn mày, một nụ cười của Lam Lăng, Trong lòng Dương Minh thắt lại, Lam Lăng không biết còn như trước nữa không? Vẫn còn là Lam Lăng ngây thơ, chỉ một lòng nghĩ cho mình đó sao?
Lam Lăng đó, có còn không?
Dương Minh có chút đau đớn, nhắm hai mắt lại, Lam Lăng có còn giống như trước kia không! Ít nhất, nếu mình chưa thấy cái tin nhắn ấy thì chắc là nàng còn có chuyện che dấu mình!
Bởi vì, từ lúc Lam Lăng gọi trở về tới giờ, khi nói chuyện với mình, Dương Minh căn bản không phát hiện được có gì không ổn! Tất cả đều rất chân thật, nhất là nụ hôn nồng nhiệt của Lam Lăng, điều đó chứng minh rằng cô ấy vẫn còn yêu mình!
Nhưng mà, nếu Lam Lăng không còn yêu mình nữa thì chỉ cần nói một tiếng, thì chắc có lẽ là tâm tình của Dương Minh sẽ thoải mái hơn, hơn nữa Dương Minh còn chút phúc cho nàng, bởi bì mỗi người đều có một hạnh phúc riêng, ai cũng có quyền truy cầu hạnh phúc, điều này Dương Minh cũng đã nói qua với Triệu Oánh, Chu Giai Giai và Kinh Tiểu Lộ nhưng các nàng vẫn một mực không chịu. Nếu Lam Lăng muốn hạnh phúc của cô ấy, Dương Minh sẽ đồng ý chia tay!
Nhưng mà hiện tại, bên ngoài chắc chắn là Lam Lăng vẫn còn yêu mình, hay cô ấy làm vậy chỉ là giải quyết nhu cầu thân thể, chứ không phải tâm hồn. Trong chuyện này vẫn còn nhiều bí ẩn, nàng bị ép buộc? Hay là còn có nguyên nhân khác.
Cứ thế, Dương Minh cũng không biết phải làm gì để đối mặt với Lam Lăng!
Trong tay Dương Minh không ngừng chơi đùa với cái điện thoại của Lam Lăng nhưng chỉ là bấm vài nút chơi chơi, Lam Lăng cũng đã đổi điện thoại mới rồi, không còn xài cái điện thoại Nokia 1202 mà mình mua cho nàng nữa
Tất nhiên, Dương Minh cũng không thể ép Lam Lăng luôn xài cái điện thoại mình mua tặng nàng được, mình không phải cũng đổi điện thoại hay sa? Nếu chỉ vì chuyện trẻ con như vậy, mà làm cho Dương Minh lo lắng về Lam Lăng sao?
Ngày lúc Dương Minh còn đang lo tí nữa không biết nói sao với cô ấy, thì Lam Lăng đã trở về.
Đồ ăn vẫn chưa có sao? Chậm quá nha, em đói gần chết rồi!
Lam Lăng không nhìn ra sự không ổn tren khuôn mặt cuira Dương Minh, dù sao trước khi đi vẫn còn vui vể mà, làm sao có thể thay đổi trong một thời gian ngắn như vậy, cho nên Lam Lăng cơ bản cũng không biết Dương Minh đang theo cái tin nhắn kia.
Nàng nói xong, cười cười với Dương Minh, sau đó trở lại chỗ ngồi, cầm khăn giấy lau tay
Thấy Dương Minh đang chơi đùa với cái điện thoại của mình, Lam Lăng có chút khó hiểu hỏi:
-Anh chơi cái gì đấy? Còn không đi rửa tay đí?
Không có gì, chỉ là tùy tiện nhìn thôi…
Lam Lăng ngẩn người, lại nhìn thoáng qua tin nhắn trong điện thoại di động trên tay mình, sau đó lại nhìn nhìn Dương Minh, nhất thời suy nghĩ cái gì… Sau đó lại có chút tức giận nhìn hắn:
-Dương Minh, sẽ không phải là anh nghĩ đến em cùng người khác quan hệ, mới bị lây loại bệnh này chứ?
Chẳng lẽ… không phải sao?
Dương Minh nhìn phản ứng lúc này của cô, lại có chút không hiểu, lẽ nào tin nhắn đó không phải thật sự?
-Là cái gì nha! Thật tức chết!
Lam Lăng thở phì phì trừng mắt hắn:
-Tốt, anh dám nghi ngờ em! Em chưa bao giờ hoài nghi anh, anh lại như vậy trước… Thật đau lòng quá đi!”
-Cái này…
Dương Minh biết Lam Lăng giờ phút này tuy rằng có chút tức giận, nhưng không có tức thật sự, chỉ là giả bộ mà thôi, đành cười khổ nói:
-Thế nhưng đọc cái tin nhắn đó ai chẳng hiểu lầm nha…”
-Có gì đâu mà hiểu lầm? Máu cũng có thể lây bệnh Xida, suy nghĩ của anh sao lại sâu sa như vậy?
Lam Lăng vẫn là thực tức giận nhìn Dương Minh:
-Anh trúng tâm cổ, chỉ cần trong lòng yêu em, liền không có chuyện, dù cho thích người phụ nữ khác mà tâm của anh đối với em vẫn không thay đổi, thì cũng chẳng bị ảnh hưởng gì. Nếu em động tâm hoặc cùng người khác có cái gì, hiện tại anh liền không thấy được em! Trên người của em có tâm cổ, giống như là một loại cổ trinh tiết, cùng với loại cổ của anh có chút khác nhau…
“Ặc..”
Dương Minh nghe Lam Lăng giải thích xong, nhất thời như trút được một gánh nặng! Nhưng là, Dương Minh lại cảm thấy áy náy, chính mình đi hoài nghi Lam Lăng, mà cô ấy lại không nghi ngờ gì mình, mà mình lại cho rằng cô ấy là người thèm khát dục vọng …
Trong tình yêu cần sự tin tưởng lẫn nhau. Nhất thời, Dương Minh thật sự hổ thẹn. Nguyên lai, Lam Lăng sẽ không cùng người khác phát sinh quan hệ, cổ trong người cô ấy, cũng chính là cổ trinh tiết như lời cô nói, căn bản không cho phép Lam Lăng làm như vậy.
Lúc trước Lam Lăng sở dĩ nói lời xin lỗi với mình là vì sợ mình lo lắng sẽ bị lây bệnh từ cô ấy. Trong khi mình lại hiểu lầm sang chuyện cô ấy bên ngoài làm cái kia … Ngẫm lại, Dương Minh càng thêm hổ thẹn.
-Chính là cái tin nhắn này…
Lúc sau Dương Minh biết Lam Lăng trong sạch, lại có cảm giác quái đối với tin nhắn đó! Chẳng trách Dương Minh hoài nghi, tin nhắn đó thật sự là có chút mờ ám, chẳng lẽ tin nhắn kia cũng không phải ý tứ này?
Vậy người tên Vinh ca ca này là ai?