Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1828 : Bảo trọng nhé

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


Tuy rằng Dương Hân có chút khó chịu, nhưng cũng biết mình chỉ là chị kết nghĩa của Dương Minh, nên có một số chuyện hắn không nói cho mình cũng là bình thường.



- Không nói cho người khác biết, nhưng sẽ nói cho chị Dương Hân.



Dương Minh cười nói:



- Chị Dương Hân em sẽ đem chuyện tình này nói cho chị biết.



Dương Hân nghe được không khỏi ngẩn người, cười nói:



- Dương Minh, sao em lại thở mạnh?



- Ha,ha chỉ đùa một chút a



Dương Minh nói:



-Chị Dương Hân, chuyện này chị phải bảo mật thay em, chị biết là được rồi đừng nói cho người khác



-Chồng chị Ngô Vân Sinh cũng không thể nói?



Dương Hân hỏi



- Có thể nói cho anh ấy, nhưng người khác thì không.



Dương Minh suy nghĩ một chút, cũng không để ý đến nữa, dù sao Ngô Vân Sinh cũng là người của quân đội biết một ít cũng không sao, mà Dương Minh hiện tại cũng coi là người của quân đội.



-Được, chị biết rồi



Dương Hân lúc này trịnh trọng gật đầu.



Dương Minh lấy giấy chứng nhận thân phận quân đội từ trong túi ra đưa cho Dương Hân, về phần giấy chứng nhận thân phận cục điều tra thần bí Dương Minh cũng không lấy ra, dù sao thân phận cục điều tra thần bí Dương Minh cũng không có nói cho Dương Hân, chỉ nói thân phận quân đội là được rồi.



-Chị Dương Hân, đây là giấy căn cứ xác nhận thân phận quân đội của em.



Dương Minh nói.



Dương Hân nhận lấy giấy căn cứ xác nhận thân phận mở ra xem, chồng của nàng là người trong quân đội, còn ba chồng lại là quan lớn, cho nên nàng biết được giấy này là thật, không phải hàng giả.



Dương Hân có chút kinh ngạc, Dương Minh tuổi còn nhỏ, cư nhiên lại đảm nhiệm chức vụ đặc biệt trong ngành quân đội, phải biết hắn mới học đại học năm nhất a.



Nếu tuổi lớn hơn một chút nữa thì tốt... hơn nữa chức vụ của hắn không phải là ảo, mà là chân chính nhận nhiệm vụ để làm vì vậy không hề đơn giản.



-Không nghĩ tới em của chị cũng có tiền đồ.



Dương Hân cảm thán nói:



-Nhiệm vụ lần này của em là làm việc gì?



-Việc này không thể nói.



Dương Minh cười khổ nói:



-Việc này phải bảo mật, nếu không ta sẽ bị kỷ luật, tuy rằng ngươi là tỷ ta, nhưng ta vẫn không thể nói cho tỷ.



-Không có chuyện gì cái này chị biết.



Dương Hân hiểu được việc này không thể nói ra ngoài, nàng có chồng làm trong quân đội nên hiểu khá rõ, dù là người thân cận cũng sẽ không nói lung tung, cho nên nàng cũng không suy nghĩ gì.



-Đã như vậy chị không hỏi nhiều, em phải cẩn thận



-Haha, em đương nhiên cẩn thận.


-Thật không ngờ trước khi Dương Minh đi con có thể trở về a, lúc này trở về tính ở lại Tùng Giang luôn sao?



-Không phải cha nuôi con đến để gặp Dương Minh một chút, ngày mai sẽ phải đi.



Lam Lăng lắc đầu nói rằng.



-A, sao lại vội vội vàng vàng!



Lưu Duy Sơn ngẩn người sau đó nói:



-Cha cũng không giữ các con lại, có lẽ các con còn muốn tới nơi khác?



-Đúng vậy, con định dẫn Lam Lăng tới gặp cha mẹ của con.



Dương Minh gật đầu nói



-Phải đi rồi sao?.



Lưu Duy Sơn thật ra rất cao hứng khi Dương Minh mang Lam Lăng đến thăm mình trước.



Lam Lăng nghe Dương Minh nói muốn dẫn mình tới gặp cha mẹ hắn, nhất thời cao hứng! Lam Lăng tuy rằng không quan tâm đến ánh mắt người khác, thế nhưng trong lòng rất mong muốn cha mẹ Dương Minh chấp nhận mình.



Thế nhưng Dương Minh không nói ra Lam Lăng cũng không chủ động nói, hiên tại Dương Minh chủ động nói ra, Lam Lăng nghĩ Dương Minh đối với mình thật tốt.



Lúc này, Sở thẩm từ trong phòng đi ra, trong tay cầm bao lì xì, sau đó đưa bao lì xì cho Lam Lăng nói:



-Lam Lăng đây là mẹ nuôi cho con vì con đổi cách xưng hô.



-Cảm tạ mẹ nuôi



Lam Lăng cũng không từ chối, lập tức nhận lấy bao li xì, nói lời cảm tạ.



-Cảm tạ với không cảm tạ.



Sở thẩm vừa cười vừa nói:



-Lão Lưu tôi đi làm chút đồ ăn, buổi tối Dương Minh và Lăng Lăng ở nơi này ăn cơm, ông trước tiên nói chuyện với bọn trẻ.



-Không cần đâu, Lăng Lăng chỉ trở về có một ngày, hơn nữa ngày mai Dương Minh phải đi, tụi mình cũng không thể làm lỡ chuyện của bọn trẻ, Dương Minh và Lăng Lăng còn chưa về nhà thăm ba mẹ.



Lưu Duy Sơn nói.



-Đúng rồi, Tiếu Tình tỷ đâu?



Dương Minh hỏi.



-Ở trường học tăng ca, nên không thể về sớm.



Luu Duy Sơn vừa cười vừa nói.



- Vậy thôi, chúng con đi thăm cha mẹ con một chút.



Dương Minh gật đầu, nhìn Lưu Duy Sơn và Sở thẩm nói



- Vậy cũng được, các con đi về trước đi.



Lưu Duy Sơn gật đầu cũng không giữ lại.



Sở thẩm có chút không muốn, nhưng cũng không giữ lại, tiễn Dương Minh và Lam Lăng ra đến cửa, rồi đứng nhìn bọn họ đi xuống lầu.



Dương Minh và Lam Lăng đi xuống lầu, vào xe đi thẳng tới nơi cha mẹ Dương Minh đang ở, ngày hôm qua bận nhiều việc nên không mang Tô Nhã đến gặp cha mẹ được, Dương Minh có chút hối hận, mà Tô Nhã cũng có nhiều việc phải làm nên sáng sớm hôm sau đã rời đi.Lam Lăng thật ra không lo lắng về việc này, cha mẹ của Dương Minh đã biết về Lam Lăng chẳng qua là chỉ chưa gặp mặt mà thôi.