Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1830 :

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


Dương Đại Hải xấu hổ, bất quá cũng không nói gì. Chuyện này con trai cũng đã biết, ông cũng không biết phải giải thích như thế nào! Hắn sợ nhất con trai sẽ nói chuyện này cho mẹ! Dương Đại Hải dù sao cũng là một người yêu gia đình, hắn cũng không muôn vì thê mà làm cho gia đình rạn nứt.



- Được lắm, Dương Hải Hải, ông mặc kệ tui phải không? Cha con các người kết hợp lại ăn hiếp một mình tôi.



Tiểu Vi có chút khàn cả giọng:



- Ông xem tôi dễ bị khi dễ lắm phải không? Được, nếu ông đã muốn làm lớn thù tôi sẽ quậy tới bến luôn, tôi sẽ báo cảnh sát nói ông hiếp dâm tôi!



- Cô! Dương Đại Hải tức giận, tuy chuyện này không phải không có lỗi của hắn, nhừn rõ ràng là tiểu Vi nói bậy, nếu như báo cảnh sát, nhất định sẽ là chuyện lớn khi đó mọi người đều biết thì cái mặt của hắn biết dấu ở đây đây!



- Được, cô muôn báo cảnh sát chứ gì? Để tôi gọi giúp cô?



Dương Minh nhún vai:



-Cô tưởng cô hay lắm sao, để tôi cho cô biết đã vào rồi, muốn ra cũng ra không đươc!



Dương Minh nói xong, liền lấy điện thoại ra bấm số



- Chờ một chút mày biết tao là ai không? Tao chính là muôi muội của Chính ca



Tiểu Vi sao dám để Dương Minh báo nguy, nàng bất quá chủ là hù dọa Dương Đại Hải để lường gạt chút tiền mà thôi, thế nhưng con trai của ông ấy hùng hổ như vậy, tiểu Vi có chút



Vì vậy, tiểu Vi đành nói ra thân phận của nàng! Ca ca của nàng là một tên côn đồ của một hộp đêm, còn nàng cũng chỉ là gái gọi hạng sang mà thôi! Dương Đại Hải chẳng qua cũng chỉ là khách hàng của cô ta, nhưng vì thấy địa vị và tiền tài của ông ấy, nên lòng tham nổi lên, muôn làm tình nhân của ông ấy, để hưởng vinh hoa phú quý!



-Chính ca là ai?



Dương Minh sửng sốt nhíu mày hỏi



-Hừ, tới chính ca mà cũng không biết, chính là đội trưởng đội bảo vệ trong hộp đêmđó!



Tiểu Vi đắc ý nói



-Chỉ là một tên bảo kê mà cũng lớn lối!



Dương Minh không kiên nhẫn được nữa bấm sô gọi cho Bạo Tam Lập



-Dương ca, có dặn dò gì!



Bạo tam lập thấy số của Dương Minh, nên cung kính hỏi



-À, có một cái hộp đêm, trong đó có một người tên là Chính ca là người của mày hả?



Dương Minh trực tiếp hỏi



-Chính ca mà anh nói có phải là tiểu Chính tử không?



Bạo Tam Lập suy nghĩ một hồi rồi hỏi.



-Mau đến chỗ đó bắt hắn mang tới tiểu khu của tao, muội muội của hắn cũng đang ở đây, kêu hắn tới nhận về



Dương Minh nhàn nhạt phân phó cho Bạo Tam Lập



-Được, Dương ca!



Bạo Tam Lập rung mình, thầm nghĩ, tên tiểu chính tử này chắc muốn chết?Em gái của hắn mà cũng muốn tìm Dương Minh gây phiền phức, khong phải là nóng đầu chứ, rồi liền gọi điện cho tiểu chính tử


-Điện thoại trả lại cho cô



Dương Minh đưa điện thoại cho tiểu Vi sau đó nói:



-Cha tôi đã đưa cho cô một khoản tiền lớn, cho đó là khoản đền bù cho cô, khoản tiền này đủ để cho cô sống thoải mái tới già, cho nên tôi cũng không hi vọng cô xuất hiện trước mặt tôi lần nữa



Dương Minh không hề khách khí! Nhưng tiểu Vi cũng không dám nói gì thêm, chỉ biết gật đầu im lặng, Dương Minh đã cho nàng khoản tiền này, để cho nàng có thể ra đi trong im lặng, sao nàng còn có thể ồn ào được nữa?



-Em biết rồi, em không dám làm phiền nữa, thực sự không dám



Tiểu Vi vội vàng nói



-Được rồi, mang cô ta đi đi, tap thấy chướng mắt rồi đó



Dương Minh không kiên nhẫn được nữa, phất phất tay với Chính tử



-Vâng, Dương ca!



Tiểu Chính tử vội vàng đáp, sau đó liếc mắt qua muội muội, nói



-Còn không mau đi?



-Dạ dạ!



Tiểu Vi vội vàng nói



Tiểu Chính tử và tiểu Vi nhanh chòng rời đi, còn Dương Đại Hải lúc này có chút lúng ta lúng túng.



Rõ ràng hắn cả đời sáng suốt, bây giờ tất cả sụp đổ hết rồi! Nếu không có Dương minh quyết đoán, thì ông có thể bị tiểu I làm tiền bao nhiêu lần nữa đây!



-Dương ca, Dương thúc thúc, em xin phép về trước!



Bạo Tam Lập biết hắn còn ở đây thì càng gia tăng thêm sụ xấu hổ thôi, vì vậy xin phép cáo từ.



-Ừ mày về đi



Dương Minh gật đầu cho phép Bạo Tam Lập rời đi



Chờ Bạo Tam Lập đi rồi, Dương Đại Hải mở miệng có chút ngượng ngùng, nói với Dương Minh



-Đại Minh để cho con chê cười rồi. Chuyện ngày hôm nay cha sẽ thẳng thắn nói với mẹ



Dương Đại Hải biết chuyện này muốn dấu cũng không được, Dương Minh biết hết rồi, hắn chỉ còn nướ nói thật với vợ, nếu bà xã không chịu tha thứ, hắn sẽ từ từ năn nỉ!



-Cha à, chuyện này không cần nói cho mẹ biết, tránh để trong lòng bà có chút vướng bận.



Dương Minh cũng khoát tay một cái:



-Cha giờ cũng là chủ tịch tập đoàn lớn rồi. ra ngoài ăn vụng cũng là chuyện thường thôi, nhưng phải cẩn thận đó, coi chừng người ta gài bẫy, con đi rồi, nếu có ai tìm cha gây chuyện hãy gọi cho Bạo Tam Lập, tiểu tử ấy sẽ giúp cha đòi lại công bằng.



-Cha biết rồi…



Dương Đại Hải gật đầu, thở phào nhự nhõm, chỉ cần Dương Minh không nói ra chuyện này, như vậy vợ mình không thể nào biết được:



-Cha sẽ không thể để truyện này xảy ra nữa đâu, không gạt con,chứ mẹ con luôn luôn là người phụ nữ duy nhất trong lòng cha.