Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1832 : Cha của Tô Nhã

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


- Đúng vậy, con vào đây giúp ba giải quyết việc này.



Dương Minh cười khổ, đem chuyện này kể lại cho Dương mẫu.



Mà mẹ cũng biết chuyện của Bạo Tam Lập, mẹ nghe nói Bạo Tam Lập chính là giám đốc của tập đoàn Danh Dương! Tuy rằng Bạo Tam Lập cho tới bây giờ trước mặt Dương mẫu cũng không dám ra lệnh, nhưng mẫu thân khi nhìn tháy hắn vẫn gọi một tiếng Bạo tổng



Bạo Tam Lập luôn xưng hô với Dương mẫu là dì... xưng hô như vậy bối phận cũng không rối loạn, Bạo Tam Lập có thể làm Lão Đại nên không có đần.



- Hừ nhìn hắn còn dám ra ngoài ăn chơi, mà mẹ thấy chuyện này cũng là chuyện tốt cho hắn ăn một ít đau khổ.



Dương mẫu cũng biết chuyện này không phải do Dương Đại Hải cố tình làm ra mà là say rượu mất lý trí, chỉ cần không phải thay lòng là tốt rồi.



Thấy mẹ nói như vậy, Dương Minh biết mẹ đã tha thứ cho ba rồi, vì vậy cười nói:



- Mẹ, ba nói hắn sẽ chấp nhận nghe giáo huấn và sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy nữa. Hơn nữa ba cũng không có bao nuôi tình nhân bên ngoài, ba nói ba rất chung tình không giống với con a.



- Ha hả, đứa con này, làm sao để cho con hiểu đây.



Dương mẫu muốn chồng mình là một người chung tình, còn muốn con mình có thật nhiều vợ, thật sự rất mâu thuẫn.



Sự tình đã được giải quyết, Dương mẫu sẽ không bận tâm đến việc này nữa, Dương Minh rốt cuộc mới thở dài một hơi, cũng may chuyện này giải quyết kịp thời.



Chuyện này thoạt nhìn không có gì, chỉ là chuyện nhỏ, nhưng phát triển tiếp sẽ trở thành nghiêm trọng, nếu như phụ thân thỏa mãn điều kiện của tiểu Vi đưa tiền cho nàng, một lần lại một lần đến lúc Dương mẫu nghi, thì đến lúc cho dù có giải thích hết nước bọt cũng không có kết quả.



Nếu ba đáp ứng điều kiện của tiểu Vi đưa nàng tiền, thì hai người thường xuyên gặp mặt, đến lúc đó hai người chân chính đến với nhau lần thứ hai thì việc càng nguy hiểm hơn nữa.



Tiểu Vi là người có lòng tham lớn, chắc chắn sẽ không cam lòng làm tình nhân cho ba, sẽ đứng ra phá hư hạnh phúc gia đình của mình, buộc ba phải lựa chọn một trong hai người.



Thì đến lúc đó dù ba không muốn ly hôn, nhưng bị mê hoặc làm cho đầu óc mê muội nhất định sẽ chọn ly hôn, đến lúc thì cái gia đình này tan nát.



Dương Minh làm sao có thể để chuyện này phát sinh, hoàn hảo đúng lúc ngăn lại, nếu không đến lúc Dương Minh đi chấp hành nhiệm vụ mà chuyện này chưa được giải quyết, mà ba còn chưa giải thích với mẹ thì đến lúc đó chắc chắn sẽ ly hôn.



Ngẫm lại Dương Minh có chút sợ hãi, thầm hô may mắn.Đương nhiên những lời này Dương Minh sẽ không nói ra, sự tình đã được giải quyết, cái gì qua cho nó qua luôn.



- Được rồi, mẹ nấu cơm, con với Lam Lăng đi chơi đi.



Dương mẫu tâm tình tốt, liền hạ lệnh trục khách.



- Ha hả, được con đi ra ngoài trước.



Dương Minh gật đầu, đi ra khỏi phòng bếp



Dương Minh vừa đi ra khỏi phòng bếp, thì thấy cha hắn đang đứng ở ngay cửa phòng bếp.Dương Minh hơi sửng sờ, Dương Đại Hải nhìn hắn giơ ngón tay cái lên.



- Con trai ngoan.



Dương Đại Hải vỗ vai Dương Minh, nếu không có Dương Minh giải thích, thì hắn cũng không biết phải giải thích như thế nào.Dù sao có mấy lời trong miệng mình nói ra Dương mẫu cũng không nhất định tin tưởng, nhưng Dương Minh nói ra thì chắc chắn Dương mẫu tin, vì nhi tử luôn phải xử lý việc công bằng với ba mẹ


- Anh giúp em làm cơm, hôm nay Dương Minh lần đầu tiên dẫn Lăng Lăng đến nhà chúng ta, chúng ta phải làm một bữa cơm thịnh soạn a.



Anh? Anh có thể làm cơm?



Dương mẫu có chút bất ngờ nhìn Dương Đại Hải



- Em coi thường anh? Những năm trước, anh cũng thường làm cơm lắm chứ bộ.



Dương Đại Hải cười.



- Thế nhưng từ lúc anh lên làm chủ tịch có bao giờ anh xuống bếp làm cơm nữa đâu.



Dương mẫu hỏi ngược lại.



- Hắc hắc, do bận rộn nên không có thời gian xuống bếp.



Dương Đại Hải gãi đầu nói.



- Bận? Bận tới nhà của mấy cô gái kia chứ gì?



Dương mẫu trừng mắt liếc hắn.



- Ách... như thế nào lại nói chuyện này nữa? Không phải đã nói chuyện đó là quá khứ rồi sao? Anh cũng đã nhận sai rồi a.



Dường Đại Hải cẩn thận nói.



- Không sai chuyện này là của quá khứ, nhưng em nhắc cho anh nhớ, để khỏi tái phạm.



Dương mẫu nghiêm túc nói.



- Ha Ha.



Dương Đại Hải có chút bất đắc dĩ cười, hắn nhìn ra trong một thời gian ngắn mọi chuyện sinh hoạt của hắn sẽ bị quản thúc chặt chẽ.



Dương Đại Hải thở dài một hơi, hắn rất bội phục con trai, có nhiều nữ nhân bên người như vậy hắn giải quyết thế nào? Nhất là mấy người phụ nữ đó sống rất hòa hợp, luôn hỗ trợ nhau, đây thật là chuyện lạ hiếm thấy.



Hắn tự hỏi bản thân không có loại khả năng này, đời này có Dương mẫu hắn cũng rất thỏa mãn, những thứ khác hắn cũng không quan tâm. Hồi nãy nếu không có nhi tử xoay chuyển càng khôn hắn có thể đã xong đời.



Nghĩ tới đây Dương Đại Hải liền không nghĩ nữa mà chuyên tâm giúp Dương mẫu làm cơm.



Kỳ thực trong lòng Dương mẫu đã sớm tha cho Dương Đại Hải, lúc này nhắc lại cũng chỉ cho hắn nhớ dai thêm mà thôi. Nếu như tất cả đều là của Dương Đại Hải làm ra, hắn có tiểu mật bên ngoài Dương mẫu cũng sẽ coi như không thấy



Dù sao nam nhân thành công thỉnh thoảng sẽ ra ngoài ăn chơi, đây cũng là vấn đề liên quan đến mặt mũi, rất nhiều lão bản đi làm ăn bên ngoài đều dẫn theo tiểu mật, nếu không có tiểu mật theo tựa như phương diện kia của ngươi không được, vì vậy đối với chuyện lần này Dương mẫu cũng không quá để tâm.



Thế nhưng vấn đề mấu chốt là Dương Đại Hải có được tất cả không phải là công sức hắn làm ra, mà là do Dương Minh cho hắn, hắn có tài đức gì mà khoe mẽ.



Hơn nữa tất cả mọi người đến bàn công việc với Dương Đại Hải đều là xin xỏ hắn, công ty danh dương hiện giờ như mặt trời ban trưa đơn đặt hàng đếm không xuể, hơn nữa hắn còn quen với Bao Tam lập và Hầu tử, ở Tùng Giang ai dám không cho hắn mặt mũi, ai dám cản đường hắn?