Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 274 : Thì ra là nàng

Ngày đăng: 11:29 19/04/20


"Tôi đi đây." Nói xong Lâm Chỉ Vận đứng dậy, bất quá khi nàng đi đến cửa, bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, xoay người lại nói với Dương Minh: "Đúng rồi, thật ra mình có chuyện lừa bạn. mình không gọi là Trầm Lâm."



"Ồ." Dương Minh cũng không để ý, gật đầu, tiếp tục ăn cơm, không để ý chuyện đó, nàng nói tên giả với mình cũng là bình thường, đây là thiên tính bảo hộ của con gái mà! Dương Minh cũng quan tâm.



"Thật ra. tên thật của tôi là Lâm Chỉ Vận, buổi tối bạn đừng mắc sai lầm nha!" Lâm chi vận dặn dò: "Mình đi đây!"



"Ừ, gặp lại!" Dương Minh gật đầu.



Lâm Chỉ Vận, tên này cũng dễ nghe. nhưng sao nghe quen tai quá?



"Lâm Chỉ Vận Lâm Chỉ Vận. cái gì Lâm Chỉ Vận?!" Đôi đũa trong tay của Dương Minh rớt xuống đất, nàng. chính là Lâm Chỉ Vận?



Dương Minh hoàn toàn choáng váng, tin này quả thật rất chấn động, Dương Minh xém tí đã xĩu rồi.



Lâm Chỉ Vận, đó là một cái tên rất quen thuộc, lúc trước Dương Minh lúc nào cũng tìm kiếm nàng, không người Trầm Lâm bên cạnh lại là Lâm Chỉ Vận!



Dương Minh bây giờ đã hiểu rõ mọi chuyện, vì sao Lâm Chỉ Vận lúc trước đã giúp mình, nói với Trần Phi nàng là bạn gái của mình! Tất cả chỉ vì lúc trước mình đã cho nàng ba ngàn để cứu cha!



Có thể Lâm Chỉ Vận cảm thấy được, cho Dương Minh cũng chính là điều nên làm! Nghĩ đến đây, Dương Minh không khỏi hổ thẹn! Vừa rồi mình tự nhiên lại nghĩ Lâm Chỉ Vận lại là người thích chơi tình một đêm! Thật là đáng chết!



Nhưng, tại sao Lâm Chỉ Vận không nói ra chân tướng với mình? Tại sao bây giờ nàng lại nói ra? Mình biết nàng tên Lâm Chỉ Vận cũng bởi vì quan hệ với Trần Phi! Lâm Chỉ Vận có lẽ cho rằng mình không nhận ra nàng?!



Đây thật là một cô gái tốt, nhưng mình lại còn hiểu lầm nàng! Thời gian dài như vậy, nếu sự việc không bại lộ, Lâm Chỉ Vận cũng có thể sẽ không xuất hiện trước mặt mình.



Đối với con gái mà nói, cái này cần phải có dũng khí và nhận rất nhiều áp lực! Dương Minh thật muốn tát cho mình một cái, một cô gái tốt như vậy, lại không biết quý trọng nàng, lại còn hiểu lầm nàng!
"Haha, cái này con hỏi Chỉ Vận không tốt sao, còn hỏi dì làm gì!" Dì Hồng cười nói.



"Dì Hồng, dì cũng biết tính cách của Chỉ Vận mà, nàng nói là con không cần mua cái gì, nhưng con không thể làm như vậy! Dù sao cũng là lần đầu tiên đến nhà, sao có thể đi tay không?" Dương Minh rất hiểu biết tính cách của Lâm Chỉ Vận, cho nên nói với dì Hồng như vậy cũng sẽ không bị nghi ngờ.



"À, cái này cũng đúng, nha đầu Lâm Lâm từ nhỏ đã không tham tiền" Dì Hồng gật đầu nói: "Vậy để dì chỉ điểm cho con"



Dì Hồng cũng đã là đàn bà lớn tuổi nên cũng rất nhiều chuyện, thích nói chuyện bày vẻ với người trẻ tuổi, cho nên khó có được cơ hội Dương Minh thỉnh giáo như vậy, đương nhiên bà phải nhân cơ hội này nói nói!



"Vậy cảm ơn dì Hồng!" Dương Minh cao hứng nói.



"Cám ơn cái gì, về sau không chừng là láng giềng, haha!" Dì Hồng kéo tay Dương Minh vào một cái bàn, rồi dặn phục vụ mang hai ly nước lên, bắt đầu thao thao bất tuyệt: "Nha đầu Lâm Chỉ Vận kia, thật là một đứa nhỏ ngoan, đặc biệt hiếu thuận không nói, làm việc nhà cũng rất tốt, ở thế hệ các con mà có một cô gái như vậy thật sự rất khó, ai cưới nó là người đó có phúc lắm!"



"Haha, đúng vậy" Dương Minh xấu hổ cười cười.



"Nhìn xem, để dì nói rõ cho nghe, cha mẹ của Lâm Lâm, lão Lâm cũng không có công việc cố định gì, bây giờ làm bảo an cho một khách sạn, bình thường cũng không thích gì, chỉ thích uống hai cái, nhưng điều kiện trong nhà Lâm Lâm con cũng biết, làm gì có tiền uống rượu, cho nên bình thường chỉ uống một chút rồi về. nếu con có lòng, thì cứ mua hai bình rượu ngon đến, bảo đảm Lâm lão sẽ rất cao hứng. Về phần mẹ của Lâm Lâm, chị Trầm ở nhà làm việc nhà, cho nên cũng không nghe nói chị ấy thích gì, nhưng cũng là phụ nự thôi, ai lại không thích làm đẹp, con cứ mua một bộ đồ trang điểm làm được!" Dì Hồng thao thao bất tuyệt.



"Cảm ơn dì Hồng, nói cho con biết nhiều như vậy!" Dương Minh vui vẻ nói, cái này tính ra rất nhiều chuyện nha!



"Tại bây giờ dì đang rãnh nên tùy tiện nói với con một chút thôi!" Dì Hồng gật đầu.



"Vậy con đi chuẩn bị ngay, dì Hồng, hôm nào con sẽ ghé thăm!" Dương Minh cảm ơn.



"Được rồi, con mau đi đi, tiểu tử!" Dì Hồng vỗ vỗ bả vai của Dương Minh.