Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 362 : Nghiên Giai nói chuyện
Ngày đăng: 11:30 19/04/20
"Hắc. Thì ra chị Chỉ Vận là chị dâu" Ngô Trung Kiệt vỗ vỗ đầu: "Em nói mà, trai tài gái sắc, không sai. Dương ca"
"Cút ngay, thằng ranh con. Không biết ai đã nói với tao, nói Lâm Chỉ Vận không hợp với tao" Dương Minh mắng.
"Hắc hắc, đó không phải em có mắt không thấy Thái Sơn sao. Không biết Dương ca ngưu như vậy" Ngô Trung Kiệt xấu hổ nói: "Bây giờ em thấy chỉ có anh mới xứng với chị Chỉ Vận"
"Mẹ nó, thằng ranh này cũng biết nịnh bợ đó nhỉ" Dương Minh cười nói: "Tao về đâu, còn phải về chuẩn bị"
"Được, Dương ca, anh về đi" Ngô Trung Kiệt giữ chặt vé xem phim.
Dương Minh cười cười lắc đầu, ra khỏi nhà Ngô Trung Kiệt. Chẳng qua tiền dạy thêm hắn vẫn cầm không thiếu một xu, chuyện gì ra chuyện đó.
Tối hai tư tháng mười hai, được xưng là đêm bình an. Không biết bắt đầu từ lúc nào mà ngày lễ của người phương Tây đã du nhập vào lòng người dân Trung Quốc, bây giờ đi trên đường cũng có thể cảm nhận được không khí ngày này.
Chẳng qua cũng khó trách, năm mới, một năm có một lần. Vì vậy muốn náo nhiệt thì phải nghĩ biện pháp tăng các ngày lễ lên.
Mọi người hẹn nhau tập trung trước cổng trường. Một xe của Trương Tân khẳng định không đủ. Cho nên Dương Minh lấy xe của Hầu Chấn Hám, chính là chiếc xe Jetta cũ kỹ đó.
Chẳng qua xe này tuy cũ, nhưng rất ngưu. Thời gian gần đây Hầu Chấn Hám đã tiếp xúc với khá nhiều nhân vật tai to mặt lớn, đều đi xe này. Cho nên xe này rất ngưu ở Tùng Giang.
Dương Minh và Trần Mộng Nghiên đi cùng nhau, hai người chờ bọn Trương Tân và Điền Đông Hoa ở cổng trường. Một lát sau Trương Tân lái xe chở Triệu Tư Tư chạy đến. Nhưng thật ra Điền Đông Hoa lại chậm như ốc sên. Dương Minh gọi điện giục hai lần, hắn mới từ từ đi tới.
Chẳng qua Dương Minh kinh ngạc chính là Điền Đông Hoa không phải chỉ có hai người đến, mà là ba người. Thêm một người đó chính là Chu Giai Giai.
Dương Minh toát mồ hôi, đúng là sợ cái gì, cái đó đến ngay. Điền Đông Hoa này làm trò gì thế, sao lại kéo theo cả Chu Giai Giai?
"Hì hì, chẳng qua như vậy có thể thấy, Dương Minh rất yêu bạn, nếu không cũng không thể vì bạn mà thay đổi nhiều như vậy" Chu Giai Giai cười nói: "Bạn rất hạnh phúc"
"Ừ." Trần Mộng Nghiên đỏ mặt gật đầu, trong nháy mắt đó, chút đề phòng với Chu Giai Giai đã giảm đi nhiều.
Tính cách của con gái đều là như vậy, thích người khác khen. Tuy nói Trần Mộng Nghiên không thích hư danh, nhưng lời nói dễ nghe thì ai không thích chứ. Nhất là một cô gái khác hâm mộ hạnh phúc của mình.
"Cho nên bạn phải quý trọng đó" Chu Giai Giai đột nhiên nửa đùa nửa thật nói: "Nếu có một ngày bạn bỏ rơi Dương Minh, nhất định phải nói với mình. Mình bây giờ cảm thấy Dương Minh là bạn trai rất tốt đó"
"Ha ha, nhất định rồi" Trần Mộng Nghiên ngoài mặt thì cười, nhưng trong lòng lại nói: "Mình sẽ không để ngày đó xuất hiện. Cô đừng hy vọng" Mặc dù Trần Mộng Nghiên cho rằng Chu Giai Giai chỉ đùa mà thôi, nhưng trong lòng vẫn có chút khẩn trương.
"Chỉ đùa chút thôi mà" Chu Giai Giai cười nói: "Chẳng qua không biết chừn có khi lại thành thật đó"
"Hì hì." Trần Mộng Nghiên chủ động đổi đề tài: "Đúng, hồi cấp hai Dương Minh có bạn gái không?"
"Cấp hai." Chu Giai Giai nghe Trần Mộng Nghiên nói, chỉ biết nàng còn không biết chuyện Tô Nhã. Nhưng điều này Chu Giai Giai sao có thể trả lời? Nếu trả lời, không biết chừng Dương Minh sẽ mất hứng. Hơn nữa nếu Trần Mộng Nghiên hỏi tiếp tại sao hai người bọn họ chia tay, nhất định sẽ dính dáng đến mình. Đây không phải điều Chu Giai Giai muốn thấy. Vì vậy nàng hàm hồ nói: "Mình khi đó chỉ chúi đầu vào học, cũng không quan tâm mấy chuyện này. Hay là bạn hỏi Dương Minh đi?"
"Như vậy à" Trần Mộng Nghiên tuy có chút thất vọng, chẳng qua cảm thấy Chu Giai Giai nói cũng có lý. Hồi cấp hai mình chẳng phải cũng chỉ chăm chỉ học tập, không để ý đến gì khác sao?
Dương Minh nghe Chu Giai Giai và Trần Mộng Nghiên nói chuyện, trong lòng không khỏi thầm hoảng sợ. Hai người này đừng dọa mình được không? Trần Mộng Nghiên là một bình dấm chua, nếu bị nàng phát hiện ra chuyện gì đó, không làm loạn mới là lạ.
Chẳng qua Chu Giai Giai rất thông minh, Dương Minh ở bên cạnh không khỏi thầm gật đầu. Cô nàng này rất biết cách lấy lòng người khách. Chỉ trong chốc lát đã nói chuyện rất vui vẻ với Trần Mộng Nghiên.
Thấy Chu Giai Giai cái không nên nói thì không nói, Dương Minh cũng yên tâm.