Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 541 : Xuất hiện ảo giác
Ngày đăng: 11:31 19/04/20
Nhà của Trần Mộng Nghiên thuộc loại nhà ba phòng điển hình, cách bài trí cũng có phần xa hoa, chẳng qua, theo lời Trần Mộng Nghiên nói, thì căn nhà này được công ty của mẹ cấp cho.
Chổ Trần mẫu làm việc, cũng là một công ty nhà nước có hiệu quả và lợi ích vô cùng tốt, hơn nữa lại là lãnh đạo trong công ty, nên cũng được ưu đãi không ít. Tiền lương và trợ cấp cũng không tệ, so với Trần Phi thì tốt hơn nhiều, phải sống dựa vào vợ.
Chẳng qua, lời này Dương Minh không dám nói, chỉ dám nghĩ trong đầu.
Dương Minh muốn đi thăm phòng của Trần Mộng Nghiên nhưng lần đầu đến nhà làm khách, cũng không thể tùy ý đi lại, chẳng qua cái này không làm khó Dương Minh. Hắn trực tiếp dùng thấu thị quét mắt qua toàn bộ khắp căn nhà.
Ba phòng, trừ phòng sách, và phòng ngủ lớn ra, thì còn lại đương nhiên là phòng của Trần Mộng Nghiên, Dương Minh nhìn vào bên trong, nó được bài trí rất đơn giản, một cái bàn học nhỏ, một giường nhỏ, một giá sách và một tủ đồ.
Trên bàn học có để cái laptop mà Dương Minh hồi trước mua cho nàng, trong phòng gọn gàng sạch sẽ, màn cửa và tấm lót giường đều là hình hoạt họa, là phòng ngủ điển hình của con gái.
Không lâu sau, ngoài cửa truyền ra tiếng mở khóa, Dương Minh thu hồi tầm mắt lại, hướng ra cửa nhìn, thì ra là Trần Phi trở về.
"Chú Trần!" Dương Minh đứng dậy, vội vàng đi đến cửa, tiếp nhận lấy túi đồ của Trần Phi.
"Tiểu tử, thay đổi khi nào vậy?" Trần Phi nói: "Trước kia chưa từng thấy con tôn kính chú như vậy!"
"Bây giờ không giống lúc trước." Dương Minh cười nói: "Lúc trước hai ta là bạn lâu năm, bây giờ chú là nhạc phụ của con"
"Ba hoa!" Trần Phi vỗ vào ót Dương Minh một cái: "Mộng Nghiên và mẹ nó đâu?"
"Ở trong bếp, con muốn đi hỗ trợ, nhưng mà không giúp ích được gì" Dương Minh vô tội nói.
"Vậy thì tiện nghi quá rồi!" Trần Phi cười nói: "Vừa lúc chú có việc kiếm con, vào phòng sách với chú"
"Ồ?" Dương Minh sửng sốt, không ngờ Trần Phi vừa về là có chuyện cần nói với mình, chẳng qua cũng không cự tuyệt, vì thế theo Trần Phi vào trong phòng. Nhưng mà, chợt nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị của Trần Phi, Dương Minh bỗng nhiên có cảm giác không yên.
Cũng khó trách Trần Phi kinh ngạc, chuyện Vương Tích Phạm buôn lậu, cũng chỉ có vài người biết, còn chưa công khai ra ngoài, Dương Minh lại có thể biết! Cái này sao không làm cho Trần Phi kinh dị chứ! Nếu như trong đội có nội gián. nghĩ đến đó, Trần Phi liền đổ mồ hôi!
"Haha. con có một người. coi như là bạn đi, dù sao cũng là tổng giám đốc của một công ty mậu dịch, cũng có quyền lợi được nhập khẩu miễn phí, Vương Tích Phạm đang muốn tìm hắn hợp tác" Dương Minh nói: "Ở chổ con còn có ghi âm cuộc nói chuyện của Vương Tích Phạm!"
"Thật không?" Trần Phi nghe xong mừng rỡ: "Thật tốt quá? Bạn của con là ai? Có thể an bài cho chú gặp mặt không?"
"Đương nhiên là không vấn đề, mấy cuốn băng ghi âm con còn muốn giao cho chú nữa!" Dương Minh thầm nghĩ, xem ra Trần Phi cũng điều tra một việc, xem ra, Vương Tích Phạm sẽ nhanh chóng.
"Tốt, nếu con đã biết, chú cũng không giấu con. Vương Tích Phạm là kẻ bị chúng ta tình nghi là buôn lậu, nhưng không có căn cứ chính xác" Trần Phi nói: "Tất cả manh mối đều nằm trên người của Tô Đại Trí, là em vợ của hắn, nhưng mà, hắn ta giống như đã biến mất khỏi thế gian, bọn chú không thể tìm được hắn"
"Tô Đại Trí." Dương Minh lắc đầu, hắn chưa từng nghe qua cái tên này: "Bên cạnh Vương Tích Phạm có một người tên là Hoàng Hữu Tài, chú có chú ý không?"
"Ừ, hắn cũng nằm trong phạm vi theo dõi của chú, nhưng mà, hắn tựa hồ chỉ là một thư ký của Vương Tích Phạm, hình như cũng không biết nhiều" Trần Phi nói.
Dương Minh gật đầu, không nói gì, nhưng mà hắn cảm thấy chuyện Tô Đại Trí mất tích có điểm quái dị, nghĩ đến đây, Dương Minh không khỏi nhắm hai mắt lại.
Chuyện tình quái dị đột nhiên xuất hiện! Bất thình lình, giống như là một cuộn phim chiếu chậm đang phát lại trong đầu Dương Minh!
Đoạn đầu tiên, Vương Tích Phạm lái xe, chở Hoàng Hữu Tài chạy như điên trên đường, chiếc đó cũng không phải là chiếc Benz mà Vương Tích Phạm hay ngồi, mà là một chiếc xe màu đỏ có vẻ bề ngoài cũ kỷ.
Đoạn phim thứ hai: Vương Tích Phạm để một người đàn ông vào sau xe, xem ra, người kia đã hôn mê.
Đoạn thứ ba: Vương Tích Phạm ở trong công trình bỏ hoang, đang cầm xẻng lấp một cái hố trên mặt đất! Trong hố là người đàn ông không biết kia, chẳng qua, bây giờ lòng ngực của người đó đã đầy máu tươi, hẳn là đã chết!
Ba đoạn phim ngắn này hiện ra rất nhanh trong đầu Dương Minh, làm cho Dương Minh nhất thời không biết phải làm sao!