Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 556 :

Ngày đăng: 11:31 19/04/20


"Lý Cường, đây là như thế nào? Các cậu bình thường ở trường võ đều như thế này sao? Một ít kỷ luật cũng không có?" Dương Minh lạnh lùng quát.



"Cái này." Lý Cường có chút xấu hổ. Chẳng qua Dương Minh nói đúng, đúng là bọn họ luôn như vậy.



"Ông chủ, mỗi người chúng tôi đều có tài, đều có thể một mình đương đầu một chuyện" Một tên không phục nói: "Chúng tôi không phải đám học sinh, tập trung có tác dụng gì chứ? "



"Cậu cho rằng mình giỏi lắm hả?" Dương Minh lạnh lùng nhìn hắn, hỏi.



"Lưu Siêu, cậu không được nói nữa, mau xin lỗi ông chủ" Lý Cường trừng mắt nhìn Lưu Siêu, mắng.



"Tôi không nói sai mà" Lưu Siêu gân cổ cãi: "Chúng tôi có thực lực, mỗi người có thể làm chủ một phương, làm như vậy có tác dụng mẹ gì? "



"Ha ha. giỏi" Dương Minh nghe xong cười cười: "Cậu cho rằng mình giỏi lắm hả? Tôi cho cậu một cơ hội, cậu thắng tôi, sau này tôi không yêu cầu cậu làm gì, cậu muốn làm gì cũng được. Nếu cậu thua, tôi nói gì cậu cũng phải nghe"



"Được, đây là ngài nói" Lưu Siêu không đợi Lý Cường lên tiếng, bước ra một bước.



"Lưu Siêu, cậu lập tức xin lỗi ông chủ cho tôi, nếu không tôi không có người huynh đệ là cậu" Lý Cường tức giận. khó khăn lắm mới kiếm được một công việc cho huynh đệ, ông chủ nói như thế nào thì làm như vậy. Nếu chọc tức ông chủ, vậy ông chủ không cần bọn họ nữa. Bọn họ đúng là đến bước đường cùng.



"Không cần." Dương Minh xua tay ngăn Lý Cường: "Trong các cậu còn ai nghĩ như Lưu Siêu này nữa không? Đứng hết ra"



Dương Minh nói như vậy, lập tức có mấy thằng không phục đứng ra. Lý Cường rất tức nhưng không có biện pháp gì.



"Được rồi, các cậu có thể cùng khiêu chiến tôi" Dương Minh nhìn mấy tên trước mặt, thản nhiên nói.



"Vậy không được, một mình tôi là giải quyết được ngài" Lưu Siêu lớn tiếng nói.




Md những người này đang không có việc, có thể tìm được một công việc đã là rất tốt rồi. Chẳng qua bây giờ xem ra Dương Minh sẽ không để bọn họ làm bảo vệ hay gì đó. người bình thường cũng muốn biết ông chủ bố trí công việc gì cho mình.



"Được, vấn đề này tôi có thể trả lời" Dương Minh gật đầu nói: "Tôi hỏi các cậu, các cậu vì sao lại học võ?"



Mấy người Lý Cường nghe Dương Minh nói, không khỏi trầm ngâm suy nghĩ, dần dần trở nên kích động.



"Lý Cường, cậu nói trước" Dương Minh mỉm cười nói với Lý Cường.



"Tôi muốn làm đại hiệp giết kẻ xấu" Lý Cường nghiến răng nghiến lợi nói.



"Ồ?" Dương Minh có chút hứng thú nhìn Lý Cường: "Tại sao lại nghĩ như vậy?"



"Lúc trước, bạn gái tôi bị một tên giàu có trong thôn hiếp. Tôi học võ là để giết hắn" Nhớ lại chuyện cũ, trong mắt Lý Cường đầu lửa giận.



"Ồ? Vậy sao cậu không đi kiện hắn?" Dương Minh hỏi tiếp.



"Kiện hắn? Tôi sao không kiện hắn. Nhưng thằng đó cầm một cọc tiền đến nhà bạn gái tôi giảng hòa với bố mẹ cô ấy. Bố mẹ cô ấy không cho cô ấy đi kiện hắn, còn bắt cô ấy làm vợ bé của hắn" Lý Cường thở hổn hển: "Tôi muốn trả thù"



"Vậy trả thù được chưa?" Dương Minh thản nhiên nói.



"Chưa." Nói đến đây Lý Cường chán nản nói: "Nghe nói thằng đó lừa tiền bỏ trốn. bạn gái lúc trước của tôi cũng đã biến mất."



"Còn các cậu.?" Dương Minh quay đầu lại hỏi đám Lưu Siêu.