Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 572 : Từng có một cô gái

Ngày đăng: 11:31 19/04/20


Chu Giai Giai sợ hãi, vội vàng tăng tốc độ lắp máy lại. Chẳng qua sao có thể lập tức làm xong chứ? Chẳng những phải nhét ổ cứng lại còn phải đóng vít và niêm phong lại.



Cho dù Chu Giai Giai mau nữa cũng không kịp. Chu Giai Giai chỉ hy vọng người kia không vào phòng làm việc.



Chẳng qua điều càng không mong thấy thì càng xuất hiện.



"Ồ? Giai Giai, cháu làm gì thế?" Vương Tích Phạm nghi hoặc nhìn Chu Giai Giai đang loay hoay với chiếc máy tính.



"Vương. Vương thúc. cháu không làm gì, chỉ là không có việc gì nên mở máy tính ra nghịch" Chu Giai Giai sợ hãi nói.



"Không có việc gì nên nghịch?" Vương Tích Phạm nghi ngờ nhưng trong lúc nhất thời không tìm ra được lý do để nghi ngờ liền gật đầu nói: "Máy tính trong phòng làm việc của chú có tài liệu quan trọng trong công ty, cháu đừng làm loạn"



"Vâng ạ, Vương thúc, cháu cảm thấy tò mò xem máy tính của chú có mật khẩu không?" Chu Giai Giai thầm may mắn, xem ra Vương Tích Phạm không phát hiện ra.



"Ồ, cháu mau dừng lại. hả?" mắt Vương Tích Phạm đột nhiên dừng lại trên màn hình máy tính của Chu Giai Giai, nhìn tên 2 file vừa gửi đi. Vương Tích Phạm ngẩn ra một chút, sau đó mới sa sầm nói: "Đây là cái gì."



"Không. không có gì ạ" Chu Giai Giai sợ hãi, lắp bắp nói.



"Không có gì? Mày đụng đến máy tính của tao làm gì? Mày gửi mấy thứ này cho ai?" Mắt Vương Tích Phạm đỏ lên, trừng mắt nhìn Chu Giai Giai.



"Không. không có. cháu chỉ tò mò mà thôi" Chu Giai Giai lúc này đang rất sợ, tim sắp nhảy ra ngoài"



"Mày gửi cho ai. Nói mau" Vương Tích Phạm hiển nhiên không tin Chu Giai Giai bởi vì tò mò mà nhìn: "Thì ra là vậy, mày đúng là không hề có lòng tốt, mở máy tính của tao là vì thế này"




Hơn nữa còn có tác dụng của cồn càng tăng thêm tác dụng của thuốc lên vài lần. Bây giờ lại còn có phim Av trên Tv làm cho Hạ Tuyết cảm thấy cả người như bị thiêu đốt.



Không được, không được, không thể xem nữa. Hạ Tuyết cảm thấy giữa hai chân đang ẩm ướt, cả người khô nóng làm nàng rất khó chịu.



Hạ Tuyết đứng bật dậy lao vào toilet, nàng cần dùng nước lạnh làm mình tỉnh táo lại, không thể mê đắm chuyện này được.



"Dương Minh, cậu ra đi" Hạ Tuyết kêu to một tiếng rồi mở wc lao vào.



Dương Minh vốn không hề đề phòng Hạ Tuyết, nghĩ cô ta không thể chủ động tìm mình nên không khóa cửa wc. Bây giờ thấy Hạ Tuyết đột nhiên lao vào, hắn hoảng sợ.



Mình không mặc quần áo mà, Dương Minh càng thêm hoảng sợ, vội vàng với lấy chiếc khăn tắm gần đó.



Hạ Tuyết vốn tưởng Dương Minh trốn trong này mà thôi, đâu ngờ hắn đang trần truồng mà tắm, nàng cũng giật mình.



Hạ Tuyết vừa định mở miệng mắng, chẳng qua trong đầu lại bị hình ảnh trên Tv khống chế. Dương Minh đứng đối diện trông vừa đẹp trai vừa cường tráng, ăn đứt tên trên Tv.



Khi Hạ Tuyết thấy cơ ngực và cơ bụng của Dương Minh, tim nàng đập mạnh, hô hấp trở nên dồn dập.



Cái này còn chưa thấy, ánh mắt Hạ Tuyết tiếp tục nhìn xuống và thấy thứ không nên thấy.



Chẳng qua Dương Minh coi như phản ứng nhanh, Hạ Tuyết mới nhìn thoáng qua thì Dương Minh đã lấy khăn tắm quấn lại rồi mắng: "Chị không biết gõ cửa sao? Chị định giở trò lưu manh à?"