Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 606 : Có người theo dõi
Ngày đăng: 11:32 19/04/20
Chỉ là, Trần Mộng Nghiên đâu biết rằng, chỉ vì câu nói ngày hôm nay của nàng, mà làm cho sau này nàng hối hận không thôi. Chẳng qua, lời thì đã nói rồi, nàng cũng không có biện pháp.
"Được rồi, vậy anh sẽ cố gắng!" Dương Minh cười nói.
"Được, anh cứ cố gắng đi!" Trần Mộng Nghiên cũng cười nói: "Em sẽ mở to mắt để chời!" Chẳng qua, Trần Mộng Nghiên cuối cùng vẫn có chút lo lắng, cho nên chuyển lời: "Chúng ta nói chỉ có Thư Nhã thôi nha, không được đổi thành người khác, nếu anh tìm một tiểu minh tinh không có danh tiếng, thì em không chấp nhận đâu"
Trần Mộng Nghiên nói như vậy, cũng hạn định lại chỉ được chọn một người, cứ như vậy, thì cơ hội của Dương Minh sẽ càng xa vời hơn, nàng quả thật sợ Dương Minh về sau sẽ tìm một tiểu minh tinh trở về, cho nên sửa lời lại.
Vì thế, Trần Mộng Nghiên cố ý tăng thêm câu nàng, nàng cảm thấy, Dương Minh không có khả năng tìm Thư Nhã làm vợ nhỏ, rõ ràng là chuyện không thể. Người như Thư Nhã chính là đại minh tinh được vạn người chú ý, mà Dương Minh chỉ là một tiểu nhân vật, Thư Nhã gả cho ai cũng được, nhưng làm sao có thể gả cho Dương Minh chứ, huống hồ cho dù nàng ta có chịu gả cho Dương Minh, thì có thể chịu chia sẻ người đàn ông của mình với người khác sao?
Hoàn toàn là không thể, một trăm ngàn phầm trăm là không có khả năng, cho nên Trần Mộng Nghiên mới có thể nói như vậy.
"Được, thì Tô Nhã." Dương Minh cười nói.
"Không phải Tô Nhã, mà là Thư Nhã!" Trần Mộng Nghiên không phải đứa ngốc, Dương Minh nói như vậy, nàng đương nhiên có thể nghe rõ ẩn ý rồi.
"." Dương Minh không nói gì nữa, vốn định hàm hồ, nhưng không ngờ Trần Mộng Nghiên lại nghe ra ý của mình, đành phải nói: "Được, được, là Thư Nhã, được chưa?"
"Dạ được!" Trần Mộng Nghiên gật đầu: "Nhưng mà phải có thời hạn, từ giờ trở đi, trong vòng một năm, quá thời hạn thì không có hiệu lực"
Trần Mộng Nghiên thấy vẻ mặt dâm đãng của Dương Minh, nhất thời cảm thấy có vấn đề, cho nên, liền tăng thêm giới hạn thời gian.
Dương Minh nghe xong dở khóc dở cười, điều kiện này thì không phải ép người quá đáng sao! Từ minh tinh thành Thư Nhã, rồi giới hạn thời gian chỉ trong một năm nữa!
"Không. không ai thiếu tiền ai cả!" Dương Minh vội nói: "Không có chuyện gì, bọn anh chỉ tùy tiện nói chuyện phiếm thôi, đang nói về một tiểu thuyết trên mạng"!
"À." Trần Mộng Nghiên lắc đầu: "Sao anh lại còn coi thứ tiểu thuyết trên mạng kia, không có ý nghĩa gì hết! Hôm bữa em rãnh không có gì làm, nên coi thử, trong đó toàn những thứ vô căn cứ, cái gì mà dị năng chứ, quả thật là nói hươu nói vượn! Về sau đừng coi mấy cái này nữa!"
"Ặc." Dương Minh gãi đầu, vậy thì dị năng của mình thi sao chứ? Chẳng qua, không thể nói với Trần Mộng Nghiên được, chỉ biết gật đầu có lệ mà thôi.
Vương Tiếu Yên tuy rằng không nói chuyện, nhưng bởi vì quen biết Dương Minh, ngại mặt mũi của Triệu Oánh, cho nên cũng bước chậm lại, bốn người cùng đi song song, nhưng vẫn lạnh lùng như cũ, không nói gì.
Vào trong phố buôn bán, Lý Nhất Tầm liền mua vài thứ trên đường hỏi Vương Tiếu Yên có muốn hay không, mặt của nàng vẫn không thay đổi, lúc đầu thì còn chịu khó lắc đầu, về sau rõ ràng là ngay cả đầu cũng lười lắc, trực tiếp không nhìn.
Dương Minh cùng Trần Mộng Nghiên nhìn mà thấy buồn cười, Lý Nhất Tầm này quả thật là phiền.Trần Mộng Nghiên cũng mua và món, cái kẹp tóc dùng từ thời trung học đến giờ rồi, nên Trần Mộng Nghiên cũng muốn đổi cái mới rồi.
Vì thế đi đến một cái sạp bán trang sức nhỏ, cũng có vài người dừng lại, Vương Tiếu Yên tuy rằng không nói chuyện với Lý Nhất Tầm, nhưng dù sao cũng là con gái, cùng Trần Mộng Nghiên chọn kẹp tóc, hai người cũng khe khẽ nói chuyện.
Dương Minh cũng đi theo, mặc dù là cười ha ha, nhưng trong lòng vẫn âm thầm đề phòng! Bởi vi hắn cảm thấy có người theo dõi, hơn nữa, người này còn là một cao thủ!
Có thể nói, ít nhất là tương xứng với mình, thậm chí còn cao hơn mình! Bởi vì vài lần Dương Minh quay đầu lại, đều không nhìn ra, trong đám người này rốt cục là ai đang theo dõi mình.
Dương Minh không biết mục đích của người này, cũng không biết hắn rốt cục là theo ai, là mình? Hay là Trần Mộng Nghiên? Chẳng qua cái này cũng không tính là lớn, vì Dương Minh từ lúc gặp Lý Nhất Tầm và Vương Tiếu Yên thì mới có cảm giác bị người ta theo dõi!
Cho nên, mục tiêu của người này rất có thể là Lý Nhất Tầm hoặc là Vương Tiếu Yên! Chẳng lẽ là bảo tiêu trong nhà của ltn? Cũng không thể trách Dương Minh nghĩ vậy, vì loại thiếu gia có tiền này, ra ngoài mang theo bảo tiêu cũng là điều bình thường, nhưng mà, công phu của tên bảo tiêu này hình như có chút hơi cao thái quá!