Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 715 : Bạn của đại minh tinh
Ngày đăng: 11:33 19/04/20
Tên phóng viên đang hưng phấn, đột nhiên cảm thấy sau lưng bị người ta chụp, nhất thời ngẩn người, quay đầu nhìn lại, thấy hai người mặc áo đen mang kính đen lạnh lùng nhìn chằm chằm mình.
"Hai vị đại ca có chuyện gì không?" Tên phóng viên khẩn trương, nửa đêm rồi, không phải là cướp chứ?
Một người trong đó mặt không thay đổi chỉ vào cái máy chụp hình của tên phóng viên, lạnh lùng nói: "Lấy ra!"
"A?" Tên phóng viên sửng sốt, nghĩ thầm, thật sự là gặp cướp sao? Chẳng qua, cướp gì thì cướp, chỉ cần cuộn phim còn là được rồi về phần khác không quan trọng, chỉ cần đưa tin này thôi cũng đủ mua mấy cái máy chụp hình khác: "Đâu có, đâu có, cái cuộn phim của tôi đã chụp gần hết rồi, cũng không có giá nữa, chỉ hai mươi ba mươi đồng thôi."
Người kia không trả lời, đoạt lấy cái máy chụp hình trong tay tên phóng viên, sau đó lấy cuộn phim ra.
"Cảm ơn cảm ơn." Tên phóng viên còn tưởng rằng người này sẽ trả lại cái cuộn phim cho mình, nên mở miệng nói cảm ơn, nhưng mà, khi thấy người này bỏ cuộn phim vào trong túi áo, liền nghi hoặc hỏi: "Đây là."
Người kia cầm cái máy chụp hình nện vào mặt của tên phóng viên, sau đó hung tợn nói: "Cút, lần sau còn để tao bắt gặp, tao chém chết mẹ!"
Lúc này, tên phóng viên kia đã hiểu được, hắn không phải đồ ngốc, người ta vốn không phải cướp, chỉ là do mình chụp hình, nên bị tìm đến cửa!
Xã hội đen địa phương? Bởi vì người áo đen dùng tiếng bản địa, cho nên tên phóng viên cho rằng những người này không phải là bảo tiêu do Thư Nhã mang từ Hồng Công đến, hơn nữa, tác phong và ngữ khí nói chuyện của những người này không giống với bảo tiêu, nhưng thật ra lại có vài phần tương tự như xã hội đen Hồng Công, cho nên tên phóng viên này lập tức nghĩ đến chuyện đó.
Hắn không khỏi rùng mình một cái, bởi vì dính vào chuyện này rất là phức tạp! Tên phóng viên nhất thời tức giận, vốn tưởng rằng sẽ có tin tức lớn, nhưng bây giờ xem ra, tin tức này tựa hồ không thể mang về rồi!
Tên phóng viên này ở Hồng Công cũng đã gặp qua những chuyện tương tự, biết người như vậy không thể trêu chọc vào, bằng không hậu quả không gánh nổi. Vừa định đứng dậy rời đi, thì chợt thấy một đám người mặc áo đen vây mình lại.
"Người.các người. còn muốn làm gì?" Tên phóng viên cả kinh, lúc nãy hắn thấy hai người kia thôi cũng đã đủ sợ rồi, bây giờ thấy cả đám, không phải muốn giết người diệu khẩu chứ?
Thì ra, hai người kia đã báo cáo chuyện này lại với Bạo Tam Lập, Bạo Tam Lập nào dám chậm trễ, lỡ như xảy ra sơ xuất gì, Dương Minh trách tội, thì hắn không thể gánh hết được! Vì thế hạ lệnh giữ tên này lại.
"Vậy thì không phải, nếu cô không sợ tôi giết cô, thì cứ tùy tiện" Dương Minh đương nhiên không từ chối cơ hội hòa hợp với Thư Nhã, như vậy về sau hỏi chuyện của Tô Nhã cũng tiện hơn rất nhiều.
"Sợ anh làm gì. lúc ấy anh đã không giết em, chẳng lẽ về sau còn muốn tính toán?" Thư Nhã cũng không sợ hãi, trong tay nắm vương bài, cùng lắm thì nói sự thật ra, cũng không tin là Dương Minh có thể xuống tay.
"Bây giờ có thể bàn chính sự được chưa? Khi nào thì cô sẽ quay quảng cáo cho công ty?" Dương Minh hỏi.
"cái này để ngày mai nói, bây giờ em không muốn nhắc đến công việc, nhắc đến là đau đầu" Thư Nhã nói: "Anh nói chuyện của anh cho em nghe đi"
"Tôi nói. không phải cô muốn moi thông tin của tôi sao?" Dương Minh nhất thời cảnh giác, dù sao thân phận của mình vẫn rất mẫn cảm.
"Giữa bạn bè thì thẳng thắn thành khẩn với nhau, không phải sao?" Thư Nhã nói.
Được, là một người bạn thì thẳng thắn thành khẩn với nhau, tôi sẽ nhớ kỹ lời này. Về sau chờ tôi hỏi chuyện của tôi, nhìn xem cô trả lời thế nào!
Dương Minh nghĩ nghĩ một chút, rồi nói: "Tôi có cái gì để nói đâu? Cô muốn biết chuyện gì?"
"Ví dụ như. vì sao anh lại xuất hiện trên Elise? Vì sao lại muốn giết." Nói đến đây, Thư Nhã nhỏ giọng hỏi: "Vì sao lại phải giết người?"
"Cô nói Lanka à?" Hắn làm cái gì, cô biết không?" Dương Minh hỏi ngược lại.
"Nghe cha em nói, là một trùm ma túy lớn." Thư Nhã nói.
Dương Minh không muốn nhiều lời với nàng, bởi vì thân phận sát thủ không thể để bộc lộ, nhưng có thể dùng thân phận hắc đạo để nói chuyện, vì thế nói: "Nếu tôi nói với cô, tôi là đầu lĩnh của hắc đạo Tùng Giang, cô có tin không?"