Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 785 : Tin nhắn

Ngày đăng: 11:33 19/04/20


"Nơi này đẹp thật" Dương Minh đứng đó rồi nói với Tôn Khiết và Tiếu Tình ở bên cạnh mình.



"Đúng thế, nơi này chắc là một trong những tòa nhà cao nhất Tùng Giang. Em xem, từ đây có thể thấy được vòng quay của khu giải trí" Tiếu Tình gật đầu nói.



Nói đến vòng quay, trong lòng Dương Minh hơi động. Đúng thế, mình và Lâm Chỉ Vận mới ngồi vòng quay mà.



"Đứng ở đây sẽ làm tâm trạng người ta trở nên thoải mái" Tiếu Tình nói.



"Không sai, con người khác nhau thì khi đứng ở cùng một địa điểm, tâm trạng cũng khá nhau. Ví dụ một người bình thường đứng ở đây sẽ rất kích động và mơ ước. Nhưng khi một người thành đạt đứng đây lại cảm thấy rất tự hào mà quan sát bên dưới" Quan điểm của Tôn Khiết luôn khác người bình thường.



"Chẳng qua rất nhiều lúc cho dù là người đứng đầu một thành phố đứng ở đây cũng không có cảm giác hơn hẳn. Giống như Tôn thúc – bố chị vậy, mặc dù đứng đầu Đông Hải nhưng lại có không ít kẻ thù mà?" Dương Minh có chút bất đắc dĩ cười nói: "Cảm giác này không tốt lắm. Nếu có thể thì không có cũng được"



"Cậu nói rất chính xác. Nhưng đôi khi không thể làm gì khác. Bố tôi nếu không nắm quyền lực trong tay thì Tôn gia chỉ có thể chạy mà thôi"



Tôn Khiết lắc đầu nói. nàng không quá đồng ý với lời Dương Minh nói.



"đương nhiên, trước khi có thực lực tuyệt đối thì có vài thứ không thể vứt đi" Dương Minh thở dài một tiếng: "Thực ra dù là nâng đỡ Bạo Tam Lập hay là Hầu Chấn Hám đều là thủ đoạn để bảo vệ mình mà thôi. Nhưng đây không phải cuối cùng. Hơn nưa tôi đang thử thay đổi thế lực này, để bọn họ hợp pháp hóa. Bây giờ xem ra hiệu quả cũng được. Tôi cảm thấy bên Đông Hải cũng có thể tham khảo một chút"



"Ý cậu là nói." Tôn Khiết mặc dù đã đoán được đôi chút nhưng vẫn hoảng sợ bịt mình. Nàng không thể tin nhìn Dương Minh.



Bố nàng dùng mấy chục năm mới làm được, Dương Minh mới bao nhiêu tuổi. Hơn nữa nhìn vẻ hời hợt của Dương Minh thì thấy không coi đây là thành công mà chỉ là một quá trình quá độ.



Bảo sao bố coi trọng cậu ta như vậy. Thì ra tình huống thật là như thế này. Lại nghĩ đến thái độ giữa Dương Minh với Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, Tôn Khiết liền hiểu ra.




Dương Minh không nói gì nữa. Nếu đã tới thì không lo hai người này chạy. Về phần tối nay thực hiện kế hoạch của mình như thế nào thì lát nữa rồi nói.



Dương Minh biết hai người phụ nữ tắm khá lâu nên hắn đi tới ghế ngồi nghỉ.



Lễ tình nhân năm nay quá bận rộn. Từ sáng đến tối đi với bốn cô gái. Mặc dù làm người ta hâm mộ nhưng lại rất mệt.



Dương Minh đột nhiên nghĩ đến Triệu Oánh – người phụ nữ làm mình xao động. Nhớ đến đêm đó, Dương Minh lại xúc động trong lòng.



Dương Minh do dự một chút rồi cầm điện thoại di động định nhắn tin cho Triệu Oánh như sau: "Chúc chị lễ tình nhân vui vẻ" chẳng qua nghĩ lại liền xóa đi đổi thành: "Người thương, lễ tình nhân vui vẻ. Dương Minh - người yêu em"



Dương Minh cũng không biết Triệu Oánh đã nói rõ với mẹ nên mới nhắn một tin như thật. Nếu Triệu Oánh hỏi thì mình có thể giải thích là để đối phó với mẹ nàng.



Dương Minh cũng nhắn tin đó cho Trần Mộng Nghiên, Lâm Chỉ Vận và Lam Lăng.



Chẳng qua Dương Minh nghĩ thầm Lam Lăng không cầm điện thoại di động nên không nhận được.



Không lâu sau Dương Minh nhận được tin nhắn. hắn mở ra thì rất kinh ngạc. Người đầu tiên nhắn tới không ngờ lại là Lam Lăng.



"Hì hì, em đợi cả ngày cuối cùng cũng được. Em rất vui vì anh không quên anh. Em có thể yên tâm ngủ rồi. Yêu anh, nhớ anh, Lam Lăng của anh"



Nhìn tin nhắn, trái tim Dương Minh rung lên. Cô bé này ngốc quá, không ngờ chờ mình nhắn tin đến tận lúc này.