Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 857 : Party nhà giàu
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
Lần này, Dương Minh đã nắm được quy tắc cũng như cách chơi, đại khác là cũng giống như trò Bubble, có yêu cầu cao về năng lực phản ứng. Cho nên, khi Dương Minh đã bắt đầu thông thạo, thì Tiểu Hồ Tiên còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc.
"Không phải chứ? Nhạc Nhạc, bạn uống thuốc kích thích hả?" Tiểu Hồ Tiên hỏi.
"Chơi nữa không?" Dương Minh cũng không trả lời, mà hỏi ngược lại, Dương Minh muốn cho nàng biết khó mà lui, để sau đó hắn được tiếp tục coi TV.
"Đương nhiên là chơi tiếp, chơi năm thắng ba mà, bây giờ chúng ta mỗi người thắng hai hiệp, trận cuối cùng là quan trọng nhất" Tiểu Hồ Tiên nói.
Vì thế, Dương Minh lại nhấn nút bắt đầu, Tiểu Hồ Tiên còn chưa kịp có phản ứng thì đã thua dưới tay Dương Minh.
"Anh không phải Nhạc Nhạc!" Tiểu Hồ Tiên rốt cục đã nghĩ được mấu chốt của vấn đề.
"Haha, nàng ta đi wc rồi, tôi chơi thay nàng ta một chút" Dương Minh không phủ nhận, game mà, căn bản là không cần phải phủ nhận.
"Saoo anh chơi trò nào cũng tốt hết vậy? Anh chơi trò này bao lâu rồi?" Tiểu Hồ Tiên kinh ngạc hỏi.
"Hôm nay là lần đầu tiên tôi chơi." Dương Minh đáp.
"Không phải chứ? Lần đầu tiên? Sao chơi tốt quá vậy? Tôi không tin." Tiểu Hồ Tiên hiển nhiên là không tin rồi.
"Vừa rồi không phải là do mạng lag, mà là tôi không biết quy tắc trò chơi thôi" Dương Minh gửi lại cái biểu tượng cười. Nếu mà chơi, Dương Minh càng nguyện ý nói chuyện hơn, bởi vì Dương Minh chẳng cảm thấy có hứng thú gì với mấy cái trò chơi này cả.
"Kinh vậy sao? Anh đẹp trai, đưa nick YH cho em, có rãnh nhất định sẽ lãnh giáo anh một chút bí quyết" Tiểu Hồ Tiên nói.
"Yahoo? Tôi không thường xuyên lên mạng" Dương Minh nói.
"Không phải chứ? Nhỏ mọn quá vậy, có phải là đàn ông hay không?" Tiểu Hồ Tiên khích.
"Haha, được rồi, nick yahoo của tôi là handoideptraivodoi =))." Dương Minh bất đắc dĩ đưa nick yahoo của mình cho Tiểu Hồ Tiên.
Lúc này, Hoàng Nhạc Nhạc đã đi toilet xong, thấy vậy Dương Minh liền nói: "Nhạc Nhạc đã trở lại, các người chơi đi"
": -h anh đẹp trai" Tiểu Hồ Tiên nói.
"Thắng hay thua?" Hoàng Nhạc Nhạc cúi đầu xuống nhìn, không chút để ý là mình đang mặc áo ngù, cúi xuống kiểu đó thì. có bao nhiêu bưởi Dương Minh thấy hết.
"Thắng, nhưng mà bị lật tẩy" Dương Minh chỉ vào đoạn nói chuyện trong màn hình, nói.
"Haha, mặc kệ, thắng là tốt rồi" Hoàng Nhạc Nhạc vui vẻ ngồi trên người của Dương Minh, vốn định gõ chử, nhưng mà do ngồi trên đùi của Dương Minh nên hơi bị cao, gõ chữ không tiện, vì thế liền bật voice chat.
Rất nhanh, Tiểu Hồ Tiên liền chấp nhận voice chat, bên trong truyền ra một giọng nói của con gái: "Nhạc Nhạc, là bạn sao?"
"Ừ, là mình" Hoàng Nhạc Nhạc nói: "Vừa tắm xong, sợ làm hư tóc, cho nên phải gọi đầu cẩn thận"
"Bạn xấu lắm, tìm người chơi thay" Tiểu Hồ Tiên nói: "Mình mặc kệ, vừa rồi không tính, chúng ta chơi lại"
"Được, vậy chơi lại" Hoàng Nhạc Nhạc điều chỉnh dáng ngồi, nói: "Vẫn là năm thắng ba"
"Vẫn vậy, tiếp tục đi" Tiểu Hồ Tiên nói: "Đúng rồi, Nhạc Nhạc, mình vừa thêm nick yahoo của ông xã bạn, không ghen chứ?"
"Không có gì, anh ấy sẽ không giúp bạn đâu" Hoàng Nhạc Nhạc nói xong, liền nhấn nút bắt đầu.
Trình độ hai người quả nhiên là ngang nhau, một ván đấu lâu ơi là lâu, rốt cục Hoàng Nhạc Nhạc cũng đã hạ gục được Tiểu Hồ Tiên, vui mừng nhún loạn trên người của Dương Minh: "Haha, mình thắng rồi, Tiểu Hồ Tiên, nhận thua đi"
"Mới có một ván thôi mà, có gì mà vui. Mình chỉ mắc sai lầm thôi" Tiểu Hồ Tiên không phục, nói.
Dương Minh thì không quan tâm đến ai thắng ai thua, nhưng mà Hoàng Nhạc Nhạc xoay đi xoay lại trên người hắn, làm cho hắn bị xúc động.
Hoàng Nhạc Nhạc vẫn không biết gì hết, vô tư nhún nhảy trên đùi của Dương Minh, cho đến khi chạm phải một thứ gì đó cứng cứng không thoải mái, mới nhận ra được, đỏ mặt quay lại trừng mắt nhìn Dương Minh một cái.
Bởi vì đang mở voice chat, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc không thể nói cái gì cả, hy vọng là nhờ cái liếc này làm cho Dương Minh không quấy rầy trận đấu của mình và Tiểu Hồ Tiên.
Dương Minh cũng muốn lắm chứ, nhưng mà, con lợn lòng không thể kìm chế được, bùng phát lên, tay của Dương Minh bắt đầu mò vào trong áo ngủ của Hoàng Nhạc Nhạc, bởi vì vừa tắm xong, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc không mặc quần lót, vì thế toàn bộ phần dưới nó trống lỏng.
Dương Minh nhẹ nhàng kéo thân mình của Hoàng Nhạc Nhạc lại gần, sau đó dễ dàng nhét cái thứ cứng cứng ấy vào trong cơ thể của Hoàng Nhạc Nhạc, Hoàng Nhạc Nhạc kinh hãi, xém tí đã kêu lên, quay đầu lại liếc Dương Minh một cái, nhưng mà, chợt nhớ ra mình còn đang đấu với Tiểu Hồ Tiên, cho nên vội vàng quay đầu lại, bắt đầu chiến đấu tiếp.
Nhưng mà cũng bởi vì quay đầu lại, cho nên mất ưu thế, để cho Tiểu Hồ Tiên chiếm lấy tiên cơ, cho nên ván này Tiểu Hồ Tiên thắng.
"Thế nào, lần này là mình thắng, phong thủy thay đổi rồi!" Tiểu Hồ Tiên đắc ý nói.
Hoàng Nhạc Nhạc rất tức giận, hận không thể cắn chết Dương Minh, nhưng mà, Tiểu Hồ Tiên đã bắt đầu trận mới, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc không có thời gian mắng Dương Minh, mà đã vội vàng tiếp tục ứng chiến.
Lúc này Dương Minh còn để ý đến trận chiến của Hoàng Nhạc Nhạc và Tiểu Hồ Tiên sao? Ôm lấy thân mình của Hoàng Nhạc Nhạc, bắt đầu nhịp.
"Hoàng đại ca, anh. thật sự không trách em?" Dương Minh khó tin, Hoàng Vinh Tiến tự nhiên lại bỏ qua dễ dàng như vậy.
"Vì sao anh lại trách em?" Hoàng Vinh Tiến cười nói: "Là Hoàng Vinh Tiến tự mình lựa chọn, anh chỉ có thể ủng hộ thôi"
Thật ra, cái này không phải là Hoàng Vinh Tiến không muốn trách, mà vấn đề mấu chốt là cho đến bây giờ hắn luôn luôn cưng chiều Hoàng Nhạc Nhạc, hơn nữa bây giờ cũng thật sự không thể trách Dương Minh, Dương Minh đã nói trước là mình có bạn gái rồi, nhưng em gái của mình lại kiên quyết XX người ta, cái mối quan hệ lung tung này, sao có thể trách Dương Minh?
"Hoàng đại ca, cảm ơn anh đã ủng hộ!" Dương Minh nhẹ nhàng thở phào, nói.
"Được rồi, về sau em được gọi là Hoàng đại ca nữa, gọi giống Nhạc Nhạc đi, gọi anh hai, bởi vì anh còn một người anh nữa" Hoàng Vinh Tiến nói: "Bây giờ quan hệ của chúng ta phải bàn lại một lần nữa"
"Anh hai!" Dương Minh thật ra gọi hai chữ này tự trong lòng, Hoàng Vinh Tiến cũng lớn tuổi hơn mình, vả lại cũng là anh ruột của Hoàng Nhạc Nhạc, cho nên vô luận thế nào, thì Dương Minh cũng không chịu thiệt.
"Haha, xem ra lần này anh uổng phí tâm cơ rồi, anh muốn mượn buổi party này tìm một bạn trai cho Nhạc Nhạc" Hoàng Vinh Tiến cười nói: "Nhưng mà, nếu em chưa có bạn gái, anh sẽ thật sự đồng ý em và Nhạc Nhạc đến với nhau. Nhưng bây giờ thì sao? Em gái nhà em đã gạo nấu thành cơm với em, muốn đổi ý cũng không kịp rồi"
Dương Minh không biết nói gì, nhìn Hoàng Vinh Tiến, nói kiểu này không phải là cũng đồng ý sao.
"Đúng rồi, anh hai, để em giới thiệu cho anh hai người bạn" Dương Minh bỗng nhiên nhớ đến Trương Tân và Vương Mi vẫn còn ngồi bên kia.
"Được, đi thôi, bạn của em cũng là bạn của anh!" hv nói: "Chuyện ở Tùng Giang anh vẫn chưa trả hết, lần này đến Macao, có việc gì cứ nói với anh"
"Haha, thật ra tạm thời không có phiền toái gì" Dương Minh cười cười đi đến hướng Trương Tân và Vương Mi.
"Kia chính là anh hai của Nhạc Nhạc!" Bên này, Vương Mi chỉ vào Hoàng Vinh Tiến, nói với Trương Tân.
"Ơ? Lão dại sao lại quen biết anh ta nhĩ?" Trương Tân kì quái nhìn Dương Minh đang nói chuyện vui vẻ với Hoàng Vinh Tiến.
"Em làm sao mà biết, lão đại của anh mà có phải của em đâu." Vương Mi kì quái, theo lý thuyết thì hai người không biết mới đúng, nhưng tình hình này thì có vẻ rất quen thuộc, trước kia còn tưởng rằng Dương Minh sẽ không qua được cửa của Hoàng Vinh Tiến, nhưng bây giờ xem ra tựa hồ không có vấn đề.
Hai người đang nói chuyện thì thấy Dương Minh và Hoàng Vinh Tiến đi lại bên này.
"Anh hai, giới thiệu cho anh, đây là bạn tốt của em, Trương Tân, kia là bạn gái của hắn, Vương Mi!" Dương Minh chỉ vào Vương Mi và Trương Tân giới thiệu.
"Vương Mi?" Hoàng Vinh Tiến hôm nay thật sự có rất nhiều ngạc nhiên, có cảm giác là hôm nay hình như mình bị cái gì đó, mọi việc rất lộn xộn? Dương Minh thành bạn trai của em gái Nhạc Nhạc, còn bạn tốt của Nhạc Nhạc, Vương Mi, thì lại trở thành bạn gái của bạn tốt hắn! Cái này rốt cục là thế nào?
Vương Mi không phải là bạn gái của Lưu Cát Hạo sao? Hoàng Vinh Tiến rất quen thuộc Vương Mi, bởi vì đây chính là xi pai mà hắn gửi gấm bên cạnh Nhạc Nhạc, và cũng đã từng gặp qua bạn trai của Vương Mi vài lần.
"Anh hai!" Vương Mi cũng ngượng ngùng đứng dậy, chào hỏi Hoàng Vinh Tiến.
"Thì ra là em, Vương Mi, sao em." Hoàng Vinh Tiến còn tưởng rằng mình bị ảo giác, bây giờ nghe Vương Mi chào mình, mới xác định đây chính là bạn tốt của em gái, Vương Mi!
"Em chia tay với Lưu Cát Hạo rồi." Vương Mi nhẹ giọng nói.
"Ồ." Hoàng Vinh Tiến bừng tỉnh gật đầu, nhưng cũng không hỏi nhiều, dù sao bây giờ căn bản không phải là lúc thích hợp để nói mấy cái này, Vương Mi bây giờ đã có bạn trai là Trương Tân rồi, mà đề tài này càng nói càng xấu hổ.
"Xin chào, Hoàng Vinh Tiến!" Hoàng Vinh Tiến vươn tay ra với Trương Tân.
"Xin chào, Hoàng đại ca, em là bạn tốt của Dương Minh, Trương Tân" Trương Tân cũng vươn tay ra, bắt tay với Hoàng Vinh Tiến.
"Mọi người đều là bạn bè, có chuyện gì cần hỗ trợ thì cứ lên tiếng!" Hoàng Vinh Tiến nhiệt tình vỗ vai Trương Tân: "Ở trong náy đừng khách khí, có gì cần thì cứ nói anh"
Trương Tân thì khách khí, nhưng Vương Mi thì quen thuộc với Hoàng Vinh Tiến rồi, cho nên cũng ngồi trò chuyện thân mật.
"Anh hai, anh có chuyện thì cứ đi đi, bên em không có vấn đề đâu" Thấy khách đến càng lúc càng nhiều, Dương Minh cũng không thể tiếp tục nói chuyện, dù sao trong buổi party này cũng có nhiều chuyện cần Hoàng Vinh Tiến đi làm.
Hoàng Vinh Tiến quả thật cũng cần phải đi, cho nên gật đầu với Dương Minh, sau đó đi đến những người khác.
Thật ra, có nhiều thiếu gia công tử nhà giàu cũng không bừa bãi kiêu ngạo hay không coi ai ra gì, chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi.
Ví dụ như Hoàng Vinh Tiến, vô luận là cách xử sự hay nhân phẩm của hắn đều rất tốt, hơn nữa trên người cũng không có tật xấu gì. Bây giờ xem ra, người đến tham gia bữa tiệc này đa phần là như vậy, hơn nữa nhiều người cũng đã có bạn gái, đến đây cũng không phải vì theo đuổi Hoàng Nhạc Nhạc, mà chỉ muốn trao đổi tình cảm với bạn bè mà thôi.
Nhưng, vô luận là giai cấp nào, cũng luôn có con sâu làm rầu nồi canh, có những tên giàu có làm những chuyện đáng ghét, làm cho người ta ghét mà thôi.
Nhưng mà, nguyên nhân này ở giai cấp nào cũng có, cho dù ít, nhưng nếu mà biết cũng làm cho người ta ghét.
Nhưng nếu đổi góc độ lại, một người giàu làm chuyện xấu mà trở thành nghèo, thì phỏng chừng cho dù mọi người biết, cũng không có phản ứng gì, chỉ nói hai chữ" đáng đời" mà thôi.
Cái này Dương Minh thông qua những con người mình gặp mà kết luận, ví dụ như Vương Chí Đào, giàu có, nhưng làm chuyện đáng ghét, còn Điền Đông Hoa, tuy cũng giàu có và quyền lực ngang ngửa, nhưng chưa bao giờ kiêu ngạo hay khoe khoang gì cả.
Đột nhiên, ánh mắt của Dương Minh dừng lại trên một người, Lý Gia Lượng! Đây là một người vô cùng đáng ghét, ngày hôm qua Dương Minh vừa đe dọa hắn, không ngờ hôm nay lại gặp mặt!
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, một ngàn phần trăm là đến vì Hoàng Nhạc Nhạc, rồi nhìn thấy tên mập đứng bên cạnh hắn, đại khái cũng chẳng phải là thứ tốt gì.