Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 861 : Sự cố giao thông

Ngày đăng: 11:34 19/04/20


Trong các thành phố lớn luôn có những người không bao giờ tự giác chấp hành quy tắc giao thông, bọn họ thường xuyên vượt đèn đỏ, nhưng không bị bắt, và tự kêu là may mắn, mà cũng vì không bị bắt cho nên có những người dương dương tự đắc, tỏ vẻ nguy hiểm ra.



Trên đoạn đường này không có một bóng cây, cho nên cũng chẳng có cảnh sát thông giao trực, nhưng mà giao thông trên đoạn đường này có vẻ chật chội, mà chiếc xe phía trước dừng ngay tại chổ quẹo phải không chịu đi khi mà đèn đã chuyển sang màu xanh rồi.



"tin tin." Bạo Tam Lập nhấn còi vài lần, nhưng mà thằng cha lái xe kia có vẻ giống như bị điếc, thậm chí không có ý cử động luôn, cũng khó trách, bây giờ đoạn đường này không có cảnh sát giao thông, hắn dừng ở đây, ai làm gì được hắn. Nhưng mà hắn dừng xích lên một chút, tránh khỏi cái đèn đỏ này, tránh khỏi ngã quẹo này, thì hắn muốn dừng xe hay ngồi xốc lọ trong ấy cũng chẳng ai ý kiến.



Bạo Tam Lập nhìn thời gian của đèn giao thông, còn khoảng 30 giây, mà đoạn đường này không có cầu vượt, cho nên dòng xe đi rất chậm, mà thời gian mỗi lần rất lâu.



Không còn cách nào, Bạo Tam Lập đành lái xe leo lên lề, muốn lách giữa khe hở của chiếc xe phía trước để mà đi.



Tuy rằng đã chạy rất chậm, nhưng mà khi Bạo Tam Lập lái xe qua, vẫn nghe một tiếng ầm, quay đầu nhìn lại thì thấy đuôi của chiếc Mec đã quẹt vào đầu xe kia.



Vốn, nếu chỉ là va quẹt nhẹ như vậy, thì cũng chẳng có gì để nói, chỉ là khi Bạo Tam Lập quẹo phải, thì có chiếc xe khác đang chạy đến, buộc lòng Bạo Tam Lập phải quẹo gấp vào lề, và vì thế kéo cái đuôi chiếc Mec va chạm mạnh vào đầu chiếc xe kia.



Cho nên, chuyện gì đến nó sẽ đến, cái đầu xe kia nó nát ra luôn.



Xảy ra chuyện, Bạo Tam Lập đành phải ngừng xe lại, xin lỗi nói với Dương Minh: "Dương ca, xin lỗi, gấp quá nên đã xảy ra chuyện, không ngờ càng sốt ruột thì càng rối"



"Vô phương" Dương Minh bây giờ còn có gì để nói? Dù sao Bạo Tam Lập cũng có lòng tốt mà, vì thế khẽ cười nói: "Xử lý trước rồi nói sau"



Lúc này, người lái xe kia đã đi xuống, đang ngồi xem xét cái đầu xe của mình.



"Tôi xuống xem một chút" Bạo Tam Lập gật đầu, đi xuống.



"A? Khoan đã, hình như người lái xe kia là bạn học sơ trung của tôi" Trương Tân nhìn thấy người lái xe có chút quen mắt, vì thế nói: "Chờ tôi cùng xuống rồi nói chuyện"



Nói xong, Trương Tân liền xuống xe với Bạo Tam Lập.
Nói xong, Viên Cương Nghị liền nhảy lên xe, vì sợ Bạo Tam Lập lái xe bỏ chạy, cho nên trực tiếp lái chiếc xe của mình chặn ngang đầu của xe Bạo Tam Lập, như vậy, cho dù Bạo Tam Lập muốn chạy, thì cũng sẽ tốn rất nhiều sức. Sau khi làm xong, Viên Cương Nghị nhàn nhã ngồi trong xe, mở radio lên nghe nhạc.



"Trương ca, chúng ta lên xe" Bạo Tam Lập lạnh lùng nhìn Viên Cương Nghị một cái, sau đó nói với Trương Tân." Dương ca, vừa rồi." Sau khi lên xe, Bạo Tam Lập liền muốn mở miệng giải thích, nhưng Dương Minh đã cười khoát tay nói: "Không cần phải nói, tôi ở trên xe thấy rõ rồi, muốn làm thế nào thì làm đi. Có đôi khi loại người như vậy không chấn chỉnh một chút, thì người ta sẽ không biết điều đâu"



Thật ra thì Dương Minh muốn mượn cơ hội này để phô trương một ít thực lực của mình tại Tùng Giang, việc này cũng không thể gạt được Trương Tân. Nếu đã quyết định nói cho hắn biết, thì cũng nên báo trước một tiếng.



Bạo Tam Lập lập tức hiểu ý của Dương Minh, thì ra là Dương Minh cũng khó chịu với tên Viên Cương Nghị kia, muốn dạy dỗ hắn một chút, Bạo Tam Lập liền gật đầu, móc điện thoại ra gọi.



"Lão đại, Viên Cương Nghị hình như đã gọi người, chúng ta." Trương Tân không biết thân phận của Bạo Tam Lập, cho nên lo lắng nói.



"Không sao cả, hắn gọi người, chúng ta không biết gọi sao?" Dương Minh cười nói: "Đợi lát nữa xem kịch vi đi, nhưng mà, ta sẽ không nể mặt thằng bạn sơ trung của mày đâu"



Không nói thì thôi, nhắc đến là thấy giận, Trương Tân tức giận mắng: "Mặt mũi? Mẹ kiếp, cái thá gì chứ, có thằng bạn học như vậy, thật sự đáng giận"



Không lâu sau khi Viên Cương Nghị gọi điện thoại, có bốn năm tên lưu manh đến, Viên Cương Nghị nhìn thấy chúng, liền vội vàng xuống xe, đi lại nói chuyện với một người có vẻ giống đại ca: "Quá ca, ở dây, xe của em bị bọn chúng làm trầy, đám người đó còn hâm dọa em, anh xem xem"



"Ồ? Xe nào?" Người được gọi là Quá ca ngẩng đầu lên nhìn, liền chỉ vào chiếc Mecs dởm của Bạo Tam Lập, nói: "Chính là chiếc đó?"" Đúng vậy, chính nó!" Viên Cương Nghị gật đầu.



Quá ca vung tay lên, cùng mấy thằng loi choi sau lưng đi lại, sau đó vươn tay lên, gõ mạnh vào cửa kính xe: "Người bên trong xe, xuống nhanh, nhanh lên!"



Bạo Tam Lập nhìn về phía Dương Minh, thấy Dương Minh gật đầu, mới cau mày mở cửa xe nói: "Bọn mày ở khu nào?"



Bạo Tam Lập không xác định được mấy tên lưu manh này có nhận ra mình hay không, bởi vì Bạo Tam Lập chỉ quản lý lão đại của chúng mà thôi, cho nên liền trực tiếp hỏi là ở khu nào.



Bạo Tam Lập không biết chúng, nhưng không có nghĩa là chúng không biết Bạo Tam Lập, Quá ca thấy cửa xe mở ra, đang muốn bắt người, nhưng nhìn thấy lão đại của lão đại của lão đại nhô đầu ra, nhất thời bị dọa không nhẹ, ngơ ngác không biết nên làm thế nào.