Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 863 : Tự mình giải quyết
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
"Nước hoa, em thấy cái mùi này rất dễ chịu, nên mua" Dương Minh nói: "Ở đây cũng có bán, nhưng đây là tâm ý của em!"
Đây là loại nước hoa mà Hoàng Nhạc Nhạc thích dùng, Dương Minh cũng thích mùi này, cho nên lập tức mua mười chai, tính tặng cho những người con gái hắn quen biết, vừa rồi lúc đến nhà của bác đã tiện tay bỏ vào túi một chai để làm quà cho Dương Lệ.
"cảm ơn" Dương Lệ vui vẻ cầm lấy quà của Dương Minh, tuy rằng loại nước hoa này ở Tùng Giang cũng có bán, nhưng cái này đại biểu cho tâm ý của Dương Minh mà.
Đi lên lầu, vào phòng sách của bác, Dương Lệ đứng bên ngoài gõ cửa, nói: "Cha."
"Lệ Lệ à, cha nói là không ăn cơm chiều mà, con và mẹ ăn trước đi, cha còn có chút việc" Trong phòng truyền ra tiếng của Dương Đại Sơn.
"Bác hai, là con" Dương Minh đẩy cửa phòng đi vào.
"Ồ?" Dương Đại Sơn nghe thấy giọng nói của Dương Minh, rõ ràng sửng sốt, ngầng đầu lên nói: "Đại Minh, con đã về rồi! Haizz, thật là quá tốt, bác đang chờ con về để thương lượng một số việc!"
Dương Đại Sơn đứng dậy, bước nhanh qua đón Dương Minh, kích động nói.
Trải qua vài chuyện lần trước, mức độ tin tưởng của Dương Đại Sơn dành cho Dương Minh đã rất cao, thậm chí là còn cao hơn cả Dương Đại Hải. Theo ông nghĩ, loại chuyện khó giải quyết này, Dương Minh nhất định là sẽ nghĩ ra giải pháp, ngay cả con gái Dương Lệ cũng nghĩ vậy mà.
Thật ra, chuyện này nói đơn giản thì không đơn giản mà nói phức tạp thì cũng không phức tạp! Mấu chốt là Dương Đại Sơn không biết nên làm thế nào. Nếu công ty bên kia đã trở mặt, cùng lắm là lấy tiền đặt cọc về, sau đó bỏ chút tiền bồi thường hợp đồng là được, tổn thất cùng lắm chỉ khoảng vài vạn mà thôi.
Nhưng Dương Đại Sơn không cam lòng! Dù sao đây cũng chính là hợp đồng đầu tiên của ông! Ông được toàn quyền phục trách việc tiêu thụ chế tạo máy móc từ chổ em trai Dương Đại Hải của mình, muốn làm ra chút thành tích.
Mà bây giờ, mối làm ăn đầu tiên đã xảy ra vấn đề, thì làm sao có thể tiếp tục làm ăn được nữa? Đương nhiên, không nhất định là mỗi thành phố đều có tình huống như vậy, thành phố Phượng Hoàng chỉ là ngẫu nhiên mà thôi, nhưng mà, cho dù là ngẫu nhiên thì Dương Đại Sơn vẫn không cam tâm!
"Ồ, có đáng tin không? Không kiếm tiền của chúng ta chứ?" Dương Đại Sơn hỏi.
"Đương nhiên là không rồi!" Dương Minh cười nói: "Thật ra, người đầu tư cho tập đoàn Danh Dương chính là Hầu Chấn Hám, Hầu tổng, bác cũng biết mà"
Dương Minh liền đem chuyện lúc trước ra, việc Hầu Chấn Hám bỏ vốn đầu tư cho Danh Dương kể cho Dương Đại Sơn nghe.
"Là hắn à! Vậy thì tốt rồi, đều là người nhà" Dương Đại Sơn nghe xong vui mừng nói.
"Cụ thể thì con sẽ nói với hắn, mọi người từ từ bàn lại sau!" Dương Minh nói: "Không còn chuyện gì thì con xin về trước, dù sao mới từ Macao về, con cũng phải về thăm nhà một cái"
"Cũng đúng! Mấy bữa trước cha con còn nói là mấy ngày rồi không gặp con, con nhanh trở về đi!" Dương Đại Sơn vội vàng nói.
Cầm lấy tư liệu của công ty Tam Côn, Dương Minh đi ra khỏi nhà của Dương Đại Sơn, Bạo Tam Lập đã lái chiếc BWM x5 của Dương Minh đến, đang chờ gần đó, thấy Dương Minh đi ra, liền vội vàng chạy lại.
"Dương ca, đây là chìa khóa xe" Bạo Tam Lập đưa chìa khóa cho Dương Minh.
"Cảm ơn!" Dương Minh vỗ vỗ vai Bạo Tam Lập, cầm lấy chìa khóa.
"Khách khí" Bạo Tam Lập được Dương Minh khen, đương nhiên là rất cao hứng.
"Đúng rồi, tên Viên Cương Nghị gì đó thế nào?" Dương Minh bỗng nhiên nhớ lại người bạn học của Trương Tân.