Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 907 : Ông nói tôi có dị năng?
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
Dù sao, thông qua những tư liệu cùng các đoạn phim này thì đủ để chứng minh rằng trên người của Dương Minh khẳng định có năng lực đặc thù nào đó, nhưng mà cũng không rõ ràng cho lắm. Chẳng qua, trong tình huống như vậy, trừ may mắn ra thì biết trước cũng có khả năng tương đối cao.
Đã từ rất lâu, may mắn luôn là một đề tài quan trọng trong các chuyên mục nghiên cứu của cục điều tra thần bí.
Người xưa từng nói rằng: Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Nói cách khác, một người cho dù có cố gắng nhiều nhưng chưa chắc đã thành công, mấu chốt của thành công chính là ý trời, cũng chính là may mắn của chúng ta.
Trên thực tế, quả thật là như vậy, không phải người nào có cố gắng cũng đều thành công, muốn thành công cũng cần phải có một chút may mắn.
Cho đến nay, may mắn luôn là một thứ huyền ảo, tuy rằng cảm thấy rất ảo, nhưng không thể không thừa nhận, bởi vì có những người phải gọi là cực kì may mắn!
Ví dụ đơn giản, có người mua vé số cả đời nhưng không trúng, lại có người mua một lần liền trúng, sau đó mua tiếp lại trúng, lần thứ ba cũng trúng.
Loại trừ khả năng gian lận ra, vậy chỉ có thể dùng may mắn để giải thích, bởi vì cái vấn đề này đã không phù hợp với xác suất học.
Mà cục điều tra thần bí luôn coi trọng những năng lực đặc biệt, loại năng lực này rất thần bí, nhưng lại vô cùng thực dụng! Đương nhiên, dù biết rằng phạm vị điều tra về dị năng rất rộng, lợi hại nhất phải nói đến người có thể nhìn thấy trước tương lai, những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.
Nhưng mà, cho đến bây giờ cục điều tra vẫn chưa gặp qua người nào có loại năng lực này. Nhưng mà cùng loại thì đã có tiếp xúc mấy người. Nhưng mà những người này không thể xác định được tương lai, chỉ có thể đưa ra những phán đoán mơ hồ mà thôi.
Ví dụ như thắng thua của một ván bài, hay sự thành bại của cuộc đàm phán, thậm chí là những sự vật nho nhỏ cũng có thể đưa ra phán đoán được. Chẳng qua, Hạ Băng Bạc đã nhầm rồi, năng lực này không phải nằm trên người của Dương Minh, mà là của Lam Lăng.
Còn một loại nữa, và cũng là một trong những loại năng lực có giá trị nhất, loại năng lực này căn bản không thể giải thích được, mà Hạ Băng Bạc cũng chưa từng gặp qua loại người này, cho nên chỉ có thể đoán là có người như vậy tồn tại.
Những loại năng lực như trên người của cục điều tra vẫn chưa tiếp xúc qua lần nào, nhưng mà, những loại tương tự thật ra thì có mấy lần, ví dụ như mắt âm dương, nói cách khác chính là người có thể nhìn thấy ma quỷ u linh. Còn có một loại khác là mắt nhìn xa, có thể nhìn thấy một thứ ở rất rất xa, và cũng có người có năng lực nhìn trong bóng đêm, còn mạnh hơn cả cú mèo nữa.
"Được rồi" Dương Minh cầm lấy chứng minh của Hạ Băng Bạc, nhưng trong lòng lại cười lạnh, chỉ bằng một tờ giấy này mà nói là công bằng? Để cho tôi thành thật với ông? Ông cho rằng tôi là thằng ngu hay con nít ba tuổi hả?
Cầm lấy chứng minh của Hạ Băng Bạc lên, cái này có hai tờ, một là chứng nhận của cục điều tra sự kiện thần bí, còn tờ còn lại làm cho Dương Minh kì quái: "Các ông là một phần của quân đội?"
"Theo biên chế là như vậy, nhưng chúng tôi có hai cơ cấu, không trực tiếp quan hệ với thương hạ cấp, chúng tôi chỉ làm việc với lãnh đạo" Hạ Băng Bạc giải thích: "Chỉ là có những chổ không biết cơ cấu của chúng tôi, cho nên để tiện phá án, chúng tôi còn có một thân phận bên ngoài"
Làm việc với lãnh đạo? Trong lòng Dương Minh rùng mình, xem ra cái cơ cấu này quả thật rất lợi hại! Chẳng qua, cái này không đủ dọa ngã Dương Minh, Dương Minh không tin rằng Hạ Băng Bạc sẽ làm gì được hắn, nếu thật sự muốn Dương Minh, thì phỏng chừng với quyền lực của mình, Hạ Băng Bạc có thể trực tiếp bắt Dương Minh đi thẩm vấn là tốt rồi, cũng không cần phải nói chuyện hòa bình như vậy.
Dương Minh gật đầu, sau đó ném trả cái chứng minh cho Hạ Băng Bạc, nói: "Được, tôi đã xem, tạm thời tin tưởng thân phận của ông, ông có gì muốn hỏi cứ hỏi đi"
Nhưng mà, không ngờ rằng sau khi Hạ Băng Bạc cầm lấy chứng minh, thì lại mỉm cười hỏi Dương Minh rằng: "Cái chứng minh này được không?"
"Có ý gì?" Dương Minh khó hiểu hỏi.
"Có muốn không?" Hạ Băng Bạc tiếp tục hỏi.
"Muốn? Muốn cái gì? Ông muốn đưa chứng minh của ông cho tôi?" Dương Minh nhíu mày, trong lòng liền đoán ra một cái gì đó, chẳng qua trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ: "Tôi cầm chứng minh của ông để làm gì?"
"Dương Minh, tôi không tin là cậu không hiểu những gì tôi đang nói" Hạ Băng Bạc không trả lời, mà lắc đầu nói: "Nếu tôi đoán không sai, thì cậu chính là một dị năng giả?"
"Dị năng?" Dương Minh làm ra vẻ không biết gì cả, khi Hạ Băng Bạc nói toạc ra, hắn cũng không lộ bất kì một cảm xúc gì trên mặt: "Có ý gì? Ông nói tôi là dị năng giả? Superman? Xmen? Mèo máy Đô Rê Mon?"