Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 913 : Nguyên nhân của mất trí nhớ
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
Chu Giai Giai đã tỉnh lại và nghĩ đến tất cả những gì diễn ra, Chu Giai Giai cảm thấy rất ngọt ngào.
Tình yêu chờ lâu rốt cuộc đã phủ xuống trên người nàng, nhưng nàng vừa hưng phấn vừa lo lắng.
Chu Giai Giai giống như các cô gái khác nên một chuyện vốn không có gì lại hay suy nghĩ phức tạp, càng thêm lo lắng.
Trước đó Chu Giai Giai vẫn suy nghĩ đến tình cảm của Dương Minh với mình, khi tỉnh lại nàng nghĩ đến Trần Mộng Nghiên. Cho dù Dương Minh đã hứa với nàng nhưng nếu Trần Mộng Nghiên không đồng ý thì sao?
Nghĩ đến đây Chu Giai Giai liền vô cùng lo lắng. Đúng thế, đây là một vấn đề rất quan trọng. Dù Chu Giai Giai không muốn nghĩ nhưng không thể không nghĩ.
Quan hệ giữa Chu Giai Giai và Trần Mộng Nghiên không tốt mấy, nàng có nghe nói qua về tính cách của Trần Mộng Nghiên. Cho nên nàng sợ, sợ lát nữa thật sự gặp hai người thì Trần Mộng Nghiên sẽ bắt Dương Minh không thực hiện lời hứa.
Vì thế Chu Giai Giai rất sợ, sợ Trần Mộng Nghiên vô tình từ chối nên nàng không biết nên làm như thế nào.
Nếu như Dương Minh thật sự không mong muốn chấp nhận nàng thì lời hứa lúc trước sẽ không còn quan trọng. Chu Giai Giai dù thích Dương Minh nhưng không phải người thích tình yêu từ việc báo ơn. Vì thế Chu Giai Giai liền giả vờ mất trí nhớ.
Trước kia nàng đã xem một bộ phim trên Tv là Sáng thế kỷ, trong đó có diễn viên mất một phần trí nhớ, chỉ là quên hết những gì xảy ra trong một thời gian.
Chu Giai Giai cảm thấy mất trí nhớ như vậy là thích hợp với mình nhất. Vì thế sau khi có quyết định nàng liền bắt mình phải vờ quên những việc một năm trước, hơn nữa rất" phối hợp" trả lời vấn đề của bác sĩ.
Dù sao não người là phức tạp nhất, Chu Giai Giai không tin ai có thể nhìn ra một người rốt cuộc có mất trí nhớ hay không?
Làm như vậy có hai điều tốt. Đầu tiên là kiểm chứng được tình cảm của Dương Minh với nàng. Để xem Dương Minh có vì nàng mất trí nhớ để xuống thang không nhắc đến lời hứa lúc trước không.
Một cái nữa là xem thái độ của Trần Mộng Nghiên. Nếu Trần Mộng Nghiên kiên quyết phản đối thì Chu Giai Giai sẽ phải có quyết định khác. Chẳng qua cũng tốt hơn là bị trực tiếp từ chối.
Có thể nói đây là kế hoạch khá hoàn hảo, hơn nữa Chu Giai Giai đóng kịch rất tốt nên không ai nghi ngờ được.
Nhưng chuyện xảy ra sau đó gần như hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của Chu Giai Giai.
Có lẽ Trần Mộng Nghiên nói đúng, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng. Hắn và Chu Giai Giai ở lâu thì sẽ có tình cảm mà.
Dương Minh gõ cửa, bên trong vang lên tiếng của Trần Mộng Nghiên: "Mời vào"
Dương Minh đẩy cửa nhìn thấy Trần Mộng Nghiên và Chu Giai Giai ở trên giường nên cười nói: "Hai em đang nói gì vậy?"
"không có gì" Trần Mộng Nghiên vừa nói rồi trừng mắt nhìn Dương Minh ra hiệu cho hắn đừng nói nhiều.
Dương Minh sao không hiểu ý của Trần Mộng Nghiên, nàng sợ hắn nói lỡ miệng.
"Anh Dương, cô Chu đã tỉnh, anh xem" Lý di có trách nhiệm là chăm sóc Chu Giai Giai, nhưng bây giờ Chu Giai Giai đã tỉnh thì chị đã không cần phải lưu lại rồi.
"Lý di, trong thời gian này cô đã vất vả rồi. Lát nữa cháu sẽ thanh toán tiền lương của cô" Dương Minh gật đầu nói: "Trước đây một tháng là 2000 tệ, chẳng qua cô làm rất tốt nên cháu sẽ trả cô 3000 tệ"
"Không cần, không cần" Lý di rất vui nhưng vẫn từ chối. Chị không muốn quá nhiều khi mình không làm gì mấy.
"Không sao, có quyết định như vậy đi" Dương Minh nói xong liền lấy 3000 từ ví ra đưa cho Lý di. Về phần tại sao Dương Minh trả thêm tiền đó là do hắn đã suy nghĩ cẩn thận.
Dương Minh có tiền nhưng không bao giờ tiêu loạn, làm loạn giá cả bình thường. Giá tiền của một y tá bệnh viện là 2000, Lý di làm tốt hơn nên trả thêm cũng không sao. Nếu trả nhiều hơn nữa thì chẳng những Lý di sẽ không dám cầm, hơn nữa còn thành ra không phải hắn thưởng mà là tiếp tế người ta.
"Vậy cảm ơn anh" Lý di thấy Dương Minh quyết định như vậy nên cầm tiền mà nói: "Tôi xin đi dọn đồ"
"Cô dọn đồ làm gì? Lát nữa còn phải đi theo bọn cháu mà" Dương Minh nhìn Lý di rồi nói. Xem ra Lý di hiểu lầm là công việc của mình đã xong nên chuẩn bị rời đi.
"Hả? Cô Chu đã tỉnh lại rồi mà?" Lý di khó hiểu hỏi.
"Là như thế này, bọn cháu đều là sinh viên, bình thường không có nhiều thời gian làm việc nhà. Vì vậy cháu muốn mời cô đến nhà cháu, tiền lương vẫn là 2000 tệ. Nếu cô làm tốt thì sẽ thưởng thêm 1000 tệ" Dương Minh giải thích: "Dù sao Giai Giai cũng mới tỉnh, sức khỏe còn yếu nên cần người chăm sóc mà"