Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 920 : Thực hiện lời hứa
Ngày đăng: 11:34 19/04/20
Dương Minh thấy chiêu thức của Vương Tiếu Yên khá quen như thấy ở đâu đó.
Dương Minh lắc đầu, cô ả này bây giờ mình vẫn không biết là địch hay bạn nên không thể xem nhẹ.
Xem bộ dạng của cô ả đúng là muốn giết hắn. Dương Minh có chút tức giận.
Hổ không phát uy cô ả lại nghĩ là mèo bệnh. Dương Minh đang suy nghĩ nên khống chế Vương Tiếu Yên như thế nào.
Vương Tiếu Yên nghĩ đến hành vi bỉ ổi của Dương Minh liền nghiến răng nghiến lợi. Mãi không đánh trúng Dương Minh, Vương Tiếu Yên liền cắn răng quyết định dùng chiêu hiểm hơn.
Nhận lúc Dương Minh đối phó hai tay của mình, Vương Tiếu Yên vung chân phải lên đá mạnh vào háng Dương Minh.
Dương Minh vốn chỉ định trêu chọc Vương Tiếu Yên mà thôi, cô ả đánh tay thì hắn đỡ tay.
Nhưng bây giờ đang đối phó hai tay Vương Tiếu Yên thì cô ả lại ra chiêu độc như vậy. May là Dương Minh phản ứng nhanh nếu không cú đá này của Vương Tiếu Yên đủ để làm hắn thành thái giám.
Thấy Vương Tiếu Yên đá vào chỗ hiểm, Dương Minh tức giận. Cô ả này quá tàn nhẫn. Đánh không lại thì lại chơi trò hiểm.
Chẳng qua Dương Minh lại không nghĩ mình bóp vú Vương Tiếu Yên. Vương Tiếu Yên lúc ấy rất giận. Mày giở trò lại không cho người ta trả thù sao?
Dương Minh kẹp chân phải của Vương Tiếu Yên vào giữa hai chân mình, sau đó không hề lưu tình đè Vương Tiếu Yên xuống mặt đất.
Dù là sức hay kỹ xảo thì Vương Tiếu Yên cũng không phải đối thủ của Dương Minh. Khi Vương Tiếu Yên phát hiện mình bị Dương Minh đè xuống mặt đất và định phản kích thì thấy tay chân của nàng đều bị Dương Minh chặn lại. Làm cho nàng không thể phản kháng.
"Cô ả này quá hiểm rồi đó. Muốn ông đây thành thái giám hả?" Dương Minh đè chặt Vương Tiếu Yên rồi hung dữ nói: "Vốn chỉ chơi với cô mà thôi, không ngờ con còn ra chiêu hiểm như vậy"
"Cô không thấy tôi đang bắt người sao? Cô làm loạn cái gì?" Dương Minh lạnh lùng nói.
"Tôi." Vương Tiếu Yên các lần trước thấy Dương Minh đều là cười hì hì, nhưng lúc này lại lạnh lùng như vậy khiến nàng khá sợ.
Vừa nãy Dương Minh đứng dậy bắt ai đó, nàng cũng thấy. Nhưng Vương Tiếu Yên không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đây là cơ hội tốt để đánh ngã Dương Minh. Không ngờ Dương Minh lại tức như vậy. Chẳng qua nàng đâu chịu thua: "Chúng ta chưa đấu xong, tôi làm thế nào chẳng được"
"Muốn thế nào cũng được hả? Được đó" Dương Minh cười lạnh nói: "Cô nghĩ mình là ai? Nghĩ mình là sát thủ đỉnh cấp sao? Ông nhân nhượng, cô lại nghĩ mình rất lợi hại ư?"
Nghe vậy Vương Tiếu Yên ngẩn ra một chút, trong nháy mắt trở nên tỉnh táo. Đúng thế, Dương Minh không hề dùng sức đã đối phó được nàng.
Nghĩ như vậy, mặt Vương Tiếu Yên trắng bệch lại. Nàng không tin mình là sát thủ lại không đối phó được với một tên lưu manh.
Hơn nữa câu nói cuối cùng của Dương Minh càng làm Vương Tiếu Yên sợ hãi. Dương Minh đoán được thân phận của nàng ư?
"Anh. anh rốt cuộc là ai?" Vương Tiếu Yên không ngu, vừa rồi không có phản ứng là vì nàng bị Dương Minh đánh vào ngực nên mất lý trí, chỉ muốn báo thù. Nhưng bây giờ không thể không nghĩ vấn đề này.
"Tôi là ai ư?" Dương Minh lắc đầu nói: "Xin lỗi, chờ cô thành phụ nữ của toi thì tôi nói"
"Anh. anh muốn làm gì?" Vương Tiếu Yên thấy Dương Minh đi tới gần mình liền sợ hãi. Đúng, Vương Tiếu Yên lúc này đã hiểu mình không phải đối thủ của Dương Minh.
"Làm gì? Đương nhiên thực hiện lời hứa của cô" Dương Minh lạnh lùng nói: "Cô quên lời hứa rồi ư?"
"Tôi. anh. phạm pháp đó" Vương Tiếu Yên rất sợ.