Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 926 : Ăn một bát

Ngày đăng: 11:34 19/04/20


"Tôi đói rồi" Vương Tiếu Yên gật đầu nói.



"Mang cô đi ăn món ngon" Dương Minh cười cười thần bí nói.



"Ăn gì?" Vương Tiếu Yên hỏi: "Đừng có mà đậu hủ thối đó? Nếu là vậy thì tôi giết anh"



"Đương nhiên không phải rồi. Tôi cũng không ăn món đó. Tôi mang cô đi ăn thịt bò nướng An Huy"



"Hả" Vương Tiếu Yên nghe vậy liền nói: "Có phải quán mà anh và Triệu Oánh tỷ đã đến?"



"Sao cô biết?" Dương Minh có chút khó hiểu.



"Triệu Oánh tỷ nói với tôi, nói ở đó ăn rất ngon. Tôi cũng muốn đến đó ăn nhưng không có cơ hội" Vương Tiếu Yên nói.



Dương Minh gật đầu nói: "Ở đó làm rất được, tôi về sau cũng không tới đó ăn"



"Vậy đi nhanh thôi" Vương Tiếu Yên sờ sờ bụng mình.



Thân phận hai người đã rõ ràng nên thoải mái hơn nhiều. Vương Tiếu Yên chẳng buồn phùng mang trợn mắt với Dương Minh nữa. nàng bắt đầu lấy lại vẻ đáng yêu, bá đạo.



Chẳng qua Vương Tiếu Yên không cho rằng mình sẽ yêu Dương Minh. Tình nhân không nhất định phải có tình yêu mà. Nàng muốn Dương Minh giúp mình thôi.



Đây lầ cuộc giao dịch thoạt nhìn khá công bằng. Còn về sau thì Vương Tiếu Yên chỉ có thể đi một bước tính một bước.



Lâu rồi không về khu phố ăn vặt ở trường cấp ba. Dương Minh đến đây lại nghĩ tới Lý Đại Cương. Nghe nói hắn bây giờ làm ăn khá được vì nhờ Hầu Chấn Hám giúp.



Chẳng qua Từ Bằng lại thảm rồi. Dương Minh lần trước đã nói mấy lời với hắn, không biết hắn suy nghĩ như thế nào mà không liên lạc với mình. Dương Minh quyết định lát nữa ăn sáng xong sẽ đến chỗ hắn xem một chút.



Vương Tiếu Yên chỉ vào một quán ăn ven đường rồi nói: "Ở đây hả? "



"Ừ, ở đây" Dương Minh gật đầu dừng xe rồi cùng Vương Tiếu Yên đi xuống.



"Chào mừng hai vị, hai vị ăn gì?" hai người vừa vào đã thấy tiếng chủ quán hô. Nơi này mùa hè thì bày ở ngoài vỉa hè, mùa đông thì chuyển vào trong nhà.
Dương Minh có chút xấu hổ. quan hệ giữa hắn và Triệu Oánh có chút mập mờ, nhưng muốn tiến thêm một bước lại vô cùng khó khăn. Mà hắn lại ngủ với bạn của Triệu Oánh trước, chuyện này rất không đúng. Dương Minh đang suy nghĩ nên nói như thế nào thì chủ quán đã bưng tô mì lớn tới, đặt ở giữa Dương Minh và Vương Tiếu Yên: "Bát lớn thêm hai quả trứng"



"Hả?" Dương Minh có chút xấu hổ, sao lại quên chuyện này nhỉ. Xong rồi. Hắn vốn không muốn để Triệu Oánh biết quan hệ giữa mình và Vương Tiếu Yên, nhưng bây giờ cho dù không nói cũng bị nhận định.



Quả nhiên Triệu Oánh liền ngây ra mà nhìn bát mì giữa Dương Minh và Vương Tiếu Yên, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin và u oán.



"Hai người." Triệu Oánh nhìn Dương Minh rồi nhìn Vương Tiếu Yên.



Triệu Oánh lúc này rất buồn. thấy Dương Minh không ngừng có thêm bạn gái, mà quan hệ giữa nàng và hắn vẫn không tiến triển. Hai người mặc dù bởi vì đóng giả người yêu nên quan hệ gần hơn chút nhưng đã lâu không gặp mà.



Dương Minh cười khổ một tiếng vừa định mở miệng giải thích thì Vương Tiếu Yên đã vung chân đá hắn. Dương Minh vội vàng ngậm miệng.



"Bọn em gì chứ? Bọn em làm sao?" Vương Tiếu Yên cầm đũa rất tự nhiên gạt gạt mì trong bát để hơi nóng bay ra rồi nói.



"Hai người ăn chung một bát mì" Triệu Oánh chần chờ nhưng cuối cùng vẫn hỏi. Nếu không trong lòng nàng rất không thoải mái. Không cần biết Dương Minh và Vương Tiếu Yên có quan hệ như thế nào thì nàng cũng muốn biết.



"Chị nói cái này ư?" Vương Tiếu Yên giả vờ rất bình thường: "Em ăn một bát thì không hết, Dương Minh ăn bát nhỏ không đủ, vì thế em lấy bát to. Em ăn trước vài miếng sau đó đến hắn.



"Hả" Triệu Oánh không ngờ Vương Tiếu Yên lại giải thích như vậy, chẳng qua nghe ra thấy có lý. Chẳng qua Vương Tiếu Yên ăn trước, Dương Minh không chê ư?



"Oánh tỷ, thực ra tính cách Vương Tiếu Yên khá tùy tiện, em quen rồi" Dương Minh sao không hiểu Vương Tiếu Yên đang che giấu giúp hắn, vì vậy đành ra vẻ bất đắc dĩ.



Nói xong Dương Minh lại thấy có người giẫm chân mình.



Triệu Oánh nghe Dương Minh nói như vậy liền gật đầu. bình thường khi ở cùng Vương Tiếu Yên, thì cô bé này cũng có tính cách như vậy. Có lúc không mặc áo lót chạy ra mở cửa cho Dương Minh mà.



Vương Tiếu Yên ăn vài miếng rồi đẩy sang cho Dương Minh: "Anh ăn đi, tôi no rồi. Ngon thật đó nhưng cay, cay chết tôi"



Vừa nói nàng vừa dùng tay phe phẩy quạt.



Dương Minh tự nhiên sẽ không chê. Cầm bát mì mà ăn. Dương Minh thấy rất có lỗi với Triệu Oánh nên ăn không ngon.